Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 940: Nguy hiểm và thận trọng



Nếu như chỉ là kinh nghiệm của một mình Trần Thường, anh sẽ nói cực kỳ bảo thủ!

Sau khi cả đám nghe thấy, con mắt tỏa ra ánh sáng xanh lục, không ngừng ghi chép.

Rất nhiều trí thức, chỉ có khi kết hợp cùng lâm sàng, mới có thể phát ra tia sáng chói mắt.

Vào giờ phút này, Trần Thương trong mắt họ, tự mang hào quang đặc biệt!

Nguyên một đám như đói khát.

Sao họ có thể nghĩ đến, sự khác biệt của điện tâm đồ lại có thể là tín hiệu dị thường của kali trong máu do cơ thể phản ứng ra.

Đây là chuyện họ căn bản không nghĩ tới.

Giống như Trần Thương nói, nếu chờ kết quả chất điện giải huyết thanh, người bệnh đã không còn, không ai biết vì sao!

Với tư cách là một báo sĩ, căn phải không ngừng đề cao kỹ thuật của bản thân.

Kỹ thuật này, bao gồm kỹ thuật chẩn đoán bệnh, kỹ thuật chữa trị, kỹ thuật phẫu thuật, và kỹ thuật giao lưu cùng người bệnh.

Cuộc đời khắp nơi đều là học vấn.

Lúc này, một sinh viên nhịn không được hỏi

- Trần lão sư, kali trong máu đến 10 sẽ trực tiếp chết hả?

Trần Thương:

- Nồng độ Kali trong máu tăng cao thêm một bước, khi đến 10 mmol/L, QRS phát triển tăng rộng, thậm chí giống như sóng T dung hợp hiện lên sóng sin, cuối cũng chết do tâm thất ngừng đập hoặc rung tâm thất.

Nói đến đây, Trần Thương nhìn mọi người.

- ho nên nói, lâm sàng kiêng kỵ nhất chính là kinh nghiệm, đặc biệt là cấp cứu, tuyệt đối không thể dùng kinh nghiệm quen thuộc của mình để khám bệnh cho người khác, càng không thể tùy ý thuyết phục hoặc là cổ vũ người khác làm thế nào trong cuộc sống.

- Dưới tình huống các em không hoàn toàn hiểu rõ người bệnh, có thể bất kì một câu nào mà các em nói, đều là sai, có thể bất kì một đề nghị nào của các em, cũng là trí mạng!

Trần Thương hít sâu một hơi:

- Nếu vừa rồi các em dựa theo chất điện giải hỗn loạn theo lệ thường, nôn mửa tiêu chảy! Chẳng phải bù dịch để điều chỉnh chất điện giải à? Bù Natri Kali canxi sắt kẽm vitamin...Nếu như vậy, người bệnh sẽ thế nào! Chính các em tự suy nghĩ đi.

- Y học, không thể có chút qua loa nào, hai tháng này tại phòng cấp cứu, tôi cũng không hi vọng các em học được bao nhiêu thứ, nhưng các em chắc chắn phải học được một thứ!

- Đó chính là nguy hiểm và thận trọng.

Một câu, khiến tất cả sinh viên bồi dưỡng đều yên tĩnh lại.

Trong cuộc sống không thiếu ví dụ như vậy, một cách có thể áp dụng với mình, có thể trở thành hung thủ thật sự cho cái chết của người khác.

Cho nên!

Khuyên nhủ và đề nghị thích hợp nhất, có lẽ là: Đi khám bác sĩ đi!

Trần Thương cười nói:

- Cho nên, các em có biết: Bác sĩ và đồ tổ khác nhau ở chỗ nào không?

Mọi người sững sờ, ngẩng đầu nhìn Trần Thương.

Trần Thương nghiêm tức nói:

- Bác sĩ càng làm càng nhát gan, đồ tể là càng làm càng gan dạ!

Lời nói cực kỳ hài hước, sau khi mọi người nghe thấy, cũng không khỏi mỉm cười.

Thế nhưng..Trong lòng lại cười không nổi!

Càng cười càng cảm thấy nặng nề.

Trần Thương nhìn mọi người, đứng dậy rời đi, về phòng làm việc, anh không kỳ vọng nhóm người này cái gì cũng nhớ, nhưng chắc chắn phải nhớ kỹ một điểm: Khi đối xử với người bệnh, chắc chắn phải:

Thận trọng!

Thận trọng!

Thận trọng!

Lúc này, trong đám người, một người đàn ông đầu đây mồ hôi!

Trong lòng anh ta sợ hãi, đầu cũng không dám nhấc lên.

Nghĩ đến chính mình khoe khoang, anh ta đã cảm thấy vô cùng ngây thơ...

Nếu bà lão này thật do anh ta chữa trị...