Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1289-2: Chính khách luôn tuyệt tình (2)



Triệu Giai lắc đầu nói: - Vậy cũng không được, hiện giờ quan lại vô dụng, đã trở thành độc nhất trong lịch sử. Nhiều hơn nữa, cũng không tính là gì. Hơn nữa, ta hiện giờ đang định cắt giảm quan viên, giảm bớt bổng lộc. Hiện tại ta không thể nuôi nhiều người như vậy. Hơn nữa, nếu giữ lại bọn họ, ngôi vị hoàng đế của ta như ngồi trên đống lửa. Về điểm này, ta và Tần Cối đã từng thương lượng qua, nếu bọn họ đoàn kết nhất trí tự bảo vệ mình, đến lúc đó sẽ tạo thành khó khăn rất lớn cho chúng ta.

Lý Kỳ hơi một tia sầu lo nói: - Chuyện này thật sự là một chuyện phiền toái, Hoàng thượng vừa mới lên ngôi, nếu dùng vũ lực giải quyết vấn đề triều đình, chỉ sợ miệng lưỡi thế gian, đối với Hoàng thượng sau này cực kỳ bất lợi.

- Ngươi nói rất đúng. Triệu Giai nói: - Tần Cối thật ra có một kế, ta nghĩ rất khả thi.

Nếu là kế của Tần Cối, vậy chắc chắn không tồi. Lý Kỳ vội vàng nói: - Kế sách gì?

Triệu Giai nói: - Kế của Tần Cối, chính là phân ra mà tiêu diệt, giữa những thế lực này vốn có không ít mâu thuẫn, nếu như có thể phá liên kết của bọn chúng trước, để bọn chúng tự giết lẫn nhau, chúng ta có thể ngư ông đắc lợi, thanh lý từng người.

Lý Kỳ trầm ngâm một lát, nói: - Đây quả thật là một kế hay, nếu kế này thành công, chúng ta có thể dùng ít sức lực nhất thanh tẩy triều đình. Nói xong, hắn bỗng nhiên nhìn về Triệu Giai, nói: - Chuyện này e rằng cũng là nguyên nhân người không phê chuẩn Thái sư thỉnh cầu về hưu?

Triệu Giai cười gật gật đầu, nói: - Đồng Quán đã chết, trong những thế lực này, phần lớn thuộc về thế lực của Lý Bang Ngạn và Thái sư, nếu ta có thể mượn thế lực của Thái sư tiêu diệt thế lực của Lý Bang Ngạn và Bạch Thì Trung ở trong triều, vậy chuyện tiếp theo cũng dễ làm hơn.

- Vậy còn Thái Du, Lương Sư Thành?

Triệu Giai cười nói:

- Hai người này trước kia đều dựa vào phụ hoàng tác oai tác quái, Lương Sư Thành tuy rằng quyền lực lớn, nhưng y dù sao cũng chỉ là hoạn quan, không dám cấu kết với quá nhiều đại thần trong triều, nên không có quá nhiều vây cánh, hiện giờ phụ hoàng đã thoái vị, thế lực bọn chúng trong triều đã giảm bớt không ít, hơn nữa bọn chúng trước kia có rất nhiều kẻ thù, ta muốn tiêu diệt hai người bọn chúng, quả thật rất dễ dàng.

Lý Kỳ nói: - Nhưng vấn đề là Thái sư cũng không phải là hạng người hời hợt, lão có thể nào đoán không ra, nếu giải quyết xong hai thế lực này, vậy tiếp theo chắc chắn chính là Thái gia bọn họ.

- Đây cũng chính là chỗ ta đau đầu nhất. Triệu Giai thở dài, nói:

- Thật ra dù Thái sư có đồng ý hay không, ta đều không lay động được lão ta, Thái Sư học viện trong dân chúng đã trở thành lực lượng không thể bỏ qua, nếu như động tới Thái sư, có thể sẽ làm tổn thương lòng dân, hơn nữa, lão ta cũng đã lớn tuổi, sống không tới mấy năm nữa.

Lý Kỳ nhíu mày trầm ngâm, bỗng nhiên nói: - Người muốn ta đi khuyên bảo Thái sư?

Triệu Giai gật đầu nói: - Bên cạnh ta chỉ có ngươi quan hệ tốt nhất với Thái sư ---.

Lý Kỳ đa căt đưt lời của y, nói: - Đây là chuyện trước kia rồi, hiện giờ ngay cả cha vợ ta cũng hận ta như vậy, nói gì đến Thái thái sư? Hơn nữa, người không động đến thái sư, chẳng lẽ người sẽ bỏ qua những con cờ lão đã sắp xếp trong triều đình?

Triệu Giai không đáp hỏi ngược lại: - Ngươi cảm thấy những người này nên tha sao?

Lý Kỳ nói: - Đây không phải là ta cảm thấy như thế nào, nên như thế nào, mấu chốt là trong lòng Thái sư muốn như thế nào. Nói xong hắn lại thở dài, nói: - Tuy rằng trước kia thái sư có rất nhiều việc làm ta không đồng ý, nhưng ta có thể đi đến bước này, sáu thành công lao trong đó đều thuộc về Thái sư, bất kể thế nào, lão đối với ta cũng có ân, tuy rằng ta không hối hận khi làm như vậy, nhưng lúc này người bảo ta đi khuyên Thái sư bỏ con cờ của lão, đây chẳng phải bảo ta gạch nát dưới chân, giẫm thêm một phát sao, chuyện này cũng quá tàn nhẫn.

Triệu Giai lắc đầu nói: - Ngươi nói sai rồi, kỳ thật ta làm lần này, đúng là băn khoăn quan hệ giữa ngươi và Thái sư.

Lý Kỳ cau mày nói: - Xin chỉ giáo?

Triệu Giai nói: - Thế lực Thái sư khổng lồ, nếu có được sự trợ giúp của lão ta, dĩ nhiên là tốt nhất, nhưng nếu lão ta không đồng ý, ta đồng thời có thể lợi dụng những thế lực khác, chẳng qua có thể phải tốn rất nhiều thời gian, hơn nữa thu hoạch cũng không lớn. Nhưng nếu như vậy, quân cờ của Thái sư chính là đối tượng quét dọn đầu tiên của ta, bao gồm cả mấy con trai của lão ta, ta đều nắm được nhược điểm của bọn chúng, nếu ngươi có thể khuyên bảo được thái sư, ta có thể nhượng bộ một chút.

Lý Kỳ thở dài, nói: - Nói như thế, ta không đi là không được rồi.

Triệu Giai nói: - Ta không muốn bức ngươi, chuyện này xem như ngươi tự mình lựa chọn, nhưng ngươi nên biết, người này một ngày chưa trừ triều đình vĩnh viễn không ngày yên ổn.

Lý Kỳ nói: - Nói đi người có thể cho Thái sư cái gì?

Triệu Giai nói: - Trừ Thái Du, Thái Thao, những người còn lại của Thái gia ta đều tha cho bọn họ một con đường sống, về phần Thái sư, ta sẽ phong lão ta làm đệ nhất giáo phụ Đại Tống.

- Chỉ sợ Thái sư sẽ không đồng ý, Thái Thao là đứa con lão ta yêu thích nhất, Thái sư nhất định sẽ tìm cách bảo vệ Thái Thao. Lý Kỳ lắc đầu, lại nói: - Kỳ thật Thái Thao không có bản lĩnh như phụ thân gã, gã có thể làm được như thế, hoàn toàn là dựa vào Thái sư, nếu thanh trừ thế lực Thái sư, vậy thì Thái Thao cũng giống phế nhân, hoàn toàn không có khả năng Đông Sơn tái khởi.

Triệu Giai nhíu mày, nói: - Vậy ngươi nói phải làm sao bây giờ?

Lý Kỳ nói: - Sắp xếp cho Thái Thao một chức quan văn ở Hàn Lâm Viện, không để cho gã bất cứ thực quyền gì. Hoàng thượng, dùng Thái Thao để đổi lại sự giúp đỡ to lớn của Thái sư, ta cảm thấy vụ mua bán này không thiệt.

Triệu Giai ngẫm lại cảm thấy cũng đúng, Thái Kinh đã già rồi, Thái Thao căn bản không phải là đối thủ của y, dù ở trong triều đình, cũng không tạo thành uy hiếp với y, gật đầu nói: - Được rồi, ta đồng ý với ngươi, nhưng ngươi nắm chắc có thể thuyết phục được Thái sư?

Lý Kỳ thở dài: - Chuyện này ta không dám chắc chắn, bởi vì ta và Thái sư còn chưa gặp mặt, làm hết sức thôi.

Triệu Giai nhẹ nhàng thở hắt ra, cười nói:

- Lý Kỳ, ta biết rằng phương diện này đúng là làm khó ngươi, vất vả cho ngươi rồi.

Lý Kỳ cười khổ nói: - Đây là nguyên nhân của mình ta, không liên quan gì tới người, nếu đổi lại là đám Tần Cối, Vương Phủ, bọn họ nhất định sẽ lựa chọn một đao chặt đứt đống rối, ta cũng không phải là chính khách đủ tư cách.

Triệu Giai không nhiều lời, bỗng nhiên nói: - Đúng rồi, có một người ngươi nhất định phải gặp.

- Ai?

Lý Kỳ sắc mặt căng thẳng.

Triệu Giai thấy bộ dạng cả kinh của hắn, đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo là phản ứng lại, ha ha cười nói: - Ngươi căng thẳng như vậy làm gì, chẳng lẽ ngươi không muốn gặp phụ hoàng.

Lý Kỳ vội hỏi: - Không phải, chẳng qua cảm thấy ta hôm nay không mang theo lễ vật gì, xấu hổ mà thôi.

- Thật sao?

- Cực kỳ thật.

- Thật ra không phải là phụ hoàng.

Lý Kỳ lập tức nhẹ nhàng thở ra, nói: - Sao không nói sớm, àkhông phải là Phụ Thành Vương chứ?

Ngươi còn nói không sợ gặp phụ hoàng, Triệu Giai cười lắc đầu, nói: - Là Yến Phúc.

----------oOo----------