Chìm Trong Say Đắm

Chương 42: (H)



Editor: Gấu Gầy

73

Đinh Cạnh Nguyên toàn thân trần trụi, làn da màu lúa mạch khỏe khoắn, cơ ngực, cơ bụng, cơ bắp trên cánh tay đều hiện rõ mồn một, thứ phía dưới đã ngẩng cao đầu, dựng đứng thẳng tắp. Nhìn rõ ràng như vậy, Tô Mặc không khỏi giật mình, kích cỡ này đúng là hơi đáng sợ, chẳng trách tối hôm đó lại hành hạ anh đến chết đi sống lại. Bên tai là tiếng nước chảy róc rách hòa cùng nhịp tim đập dồn dập của chính mình, Tô Mặc không thể không thừa nhận, Đinh Cạnh Nguyên quả thực rất đẹp trai nam tính, là kiểu quyến rũ thuần túy của phái mạnh. Đặc biệt là hai đường chữ V-line ở bụng dưới, lần trước chỉ nhìn thấy nửa đường đã khiến anh luống cuống tay chân, giờ phút này hắn trần truồng đứng trước mặt, mọi thứ phơi bày không sót chút gì, Tô Mặc cảm thấy toàn thân nóng ran, trái tim như bị điện giật, run rẩy không ngừng.

"Sao lại im lặng rồi?" Đinh Cạnh Nguyên nhận ra Tô Mặc đỏ mặt là vì điều gì, tiến lên một bước, dùng cánh tay ôm lấy anh, ép sát vào tường. Thứ kia cũng theo đó mà áp sát vào giữa hai chân Tô Mặc, cọ xát đầy khiêu khích. Hắn cúi đầu, ghé sát môi vào tai Tô Mặc, thì thầm: "Hài lòng không? Có thích không?"

Tô Mặc ngượng ngùng ngẩng đầu nhìn hắn, nghe vậy càng xấu hổ, tức giận đẩy hắn ra. Đinh Cạnh Nguyên mỉm cười đắc ý, cũng không cần Tô Mặc trả lời: "Tôi biết, cậu thích tôi mà." Nói xong liền cúi xuống, ngậm lấy đôi môi anh. Hắn không hề vội vàng, thong thả mút mát, day nghiến từ mọi góc độ, một tay luồn ra sau ôm lấy cặp mông cong vểnh của Tô Mặc, ép sát vào người mình, tay kia lần mò khắp lưng anh, cuối cùng dừng lại ở sau gáy, ghì chặt lấy, hôn đến mức làm anh choáng váng.

Hai tay Tô Mặc vốn đang đẩy mạnh vào ngực Đinh Cạnh Nguyên, dần dần trượt xuống, yếu ớt vô lực, cuối cùng dừng lại trên eo hắn, chạm vào cơ bụng săn chắc và hai đường V-line rõ nét. Cơ bắp rắn chắc, nóng bỏng, hơi ấm truyền qua lòng bàn tay anh, lan thẳng đến trái tim. Bị Đinh Cạnh Nguyên ôm chặt và hôn mãnh liệt như vậy, toàn thân Tô Mặc mềm nhũn, không còn sức lực phản kháng. Lưỡi của anh bị hắn cuốn lấy, mút mát mạnh bạo, như muốn hút cạn cả hơi thở.

Đinh Cạnh Nguyên đưa tay nắm lấy bàn tay đang đặt trên eo mình của Tô Mặc, kéo xuống dưới, đặt lên "cậu nhỏ" của mình, ý đồ đã quá rõ ràng.

"Không..." Tô Mặc cau mày, yếu ớt phản kháng, nhưng vô ích.

"Tôi muốn..." Đinh Cạnh Nguyên nắm lấy bàn tay Tô Mặc, bao bọc lấy "cậu nhỏ" của mình, sau đó nắm lấy cả bàn tay còn lại của anh, đặt chồng lên nhau, cọ xát qua lại. Hắn vừa liếm láp cổ Tô Mặc, vừa thở hổn hển trêu chọc: "Châm lửa nào." Tô Mặc thấp hơn hắn một cái đầu, "cậu nhỏ" dựng đứng chếch lên trên, còn Đinh Cạnh Nguyên muốn nắm lấy cả hai, nên phải hạ thấp "cậu nhỏ" của mình xuống, thỉnh thoảng hai đầu khấc chạm vào nhau, trông như hai điếu thuốc đang châm lửa.

Tay Đinh Cạnh Nguyên không ngừng trêu chọc, miệng lưỡi di chuyển từ môi, cằm, cổ, ngực, ngậm lấy hai hạt đậu nhỏ nhạy cảm, mút mát mạnh bạo như muốn hút ra sữa. Sau đó, hắn di chuyển xuống dưới, hôn lên bụng, cuối cùng dừng lại ở nơi tư mật. Không chút do dự, Đinh Cạnh Nguyên quỳ xuống, ngậm lấy "cậu nhỏ" của Tô Mặc vào miệng, ra sức mút mát. Tô Mặc dựa vào tường, cúi đầu nhìn xuống, dưới làn nước, Đinh Cạnh Nguyên đang quỳ gối trước mặt anh, ngậm lấy "cậu nhỏ" của anh. Anh không ngờ Đinh Cạnh Nguyên lại có thể làm đến mức này vì mình. Trong mắt anh, việc một người đàn ông ngậm lấy "cậu nhỏ" của người đàn ông khác ít nhiều mang ý vị nhục nhã. Cảnh tượng trước mắt khiến máu nóng trong người Tô Mặc sôi trào, anh không thể kìm nén tiếng rên rỉ bật ra khỏi cổ họng.

Trước đây, Đinh Cạnh Nguyên phóng túng, từng qua lại với không ít người đẹp, nhưng trên giường, luôn là người khác chủ động phục vụ hắn. Những người từng bị Đinh Cạnh Nguyên "làm bạo" trên giường, dù lúc đó có khóc lóc thảm thiết cầu xin tha thứ, nhưng lần sau gặp lại vẫn bằng lòng đi theo hắn. Nhưng mà Đinh Cạnh Nguyên đối với bọn họ chỉ là vui chơi qua đường, không hề có chút tình cảm nào. Còn việc khẩu giao lại càng không thể. Người có thể khiến Đinh Cạnh Nguyên cam tâm tình nguyện quỳ gối phục vụ, trên thế giới này, ngoài Tô Mặc ra, không còn ai khác.

Mặc dù kỹ thuật của Đinh Cạnh Nguyên còn vụng về, nhưng đây là lần đầu tiên Tô Mặc được hắn ngậm thứ kia, nên rất nhanh đã không chống đỡ nổi.

Tô Mặc vội vàng muốn rút "cậu nhỏ" ra khỏi miệng Đinh Cạnh Nguyên, hai tay túm lấy đầu hắn, thở hổn hển ra lệnh: "Buông ra... Tôi sắp ra rồi... Không chịu được nữa... Tên khốn này... hư...ứm..."

Đinh Cạnh Nguyên không hề lay chuyển, ngược lại càng ra sức mút mát. Tô Mặc rên rỉ hai tiếng, bắn vào trong miệng hắn. Đinh Cạnh Nguyên ngậm đầy tinh dịch, lập tức đứng dậy, ôm lấy Tô Mặc đang ngây người dựa vào tường, nâng mặt anh lên, hôn ngấu nghiến. Tinh dịch theo đó mà dính đầy mặt mũi Tô Mặc.

Đợi đến khi Tô Mặc nhận ra Đinh Cạnh Nguyên đang làm gì, muốn phản kháng cũng đã muộn, cánh tay rắn chắc như gọng kìm của hắn siết chặt lấy anh, không cho anh động đậy. Lần đầu tiên anh được nếm thử mùi vị của chính mình theo cách thức đáng xấu hổ như vậy, cũng chỉ có Đinh Cạnh Nguyên mới có thể làm ra chuyện này. Dưới làn nước ấm áp, trong vòng tay rắn chắc như tường đồng, Tô Mặc mơ màng nghĩ: Đinh Cạnh Nguyên đúng là một tên biến thái, một tên biến thái mạnh mẽ, gợi cảm chết người.

Cuối cùng, Đinh Cạnh Nguyên lật người Tô Mặc đang mềm nhũn lại, đẩy anh úp mặt vào tường, hai tay nâng eo anh lên, đưa "cậu nhỏ" của mình vào giữa hai chân anh, đẩy tới đẩy lui rồi bắn. Vết thương phía sau của Tô Mặc vẫn chưa lành, không thể "làm" được, chỉ có thể tạm thời nhẫn nhịn.

Sau khi bắn ra, Đinh Cạnh Nguyên thở hổn hển, ôm chặt lấy anh không nhúc nhích.

"Thích tôi không?" Đinh Cạnh Nguyên ghé sát tai Tô Mặc hỏi, bản thân hắn biết rõ đây là câu hỏi dư thừa.

"..." Tô Mặc áp mặt vào lớp gạch men lạnh lẽo, nhắm hờ mắt không trả lời.

"Anh yêu em. Bảo bối." Đinh Cạnh Nguyên mút mát lúm đồng tiền trên má anh.

"..." Tô Mặc nhắm chặt mắt.

Hai người cứ như vậy, trần truồng ôm lấy nhau dưới vòi hoa sen rất lâu.

Đinh Cạnh Nguyên không mảnh vải che thân đi ra bếp rót nước, ra ban công tìm quần áo để thay, sau đó đi đi lại lại trong phòng ngủ.

"Cậu làm trò gì vậy? Sao không mặc quần áo? Sao... sao... sao cậu lại vào đây được?" Tô Mặc đã mặc pijama, nằm trên giường chuẩn bị ngủ, lúc này cửa phòng bật mở, anh giật mình ngồi bật dậy. Đáng sợ hơn là, Đinh Cạnh Nguyên lại không mặc gì. Mặc dù lúc nãy trong phòng tắm đã "làm" đủ trò, nhưng giờ phút này nhìn thấy hắn trần truồng như vậy, mặt anh vẫn nóng bừng.

Đinh Cạnh Nguyên có thói quen ngủ nude, phải mất rất nhiều năm sau, Tô Mặc mới dần quen với tật xấu này của hắn. Còn Đinh Cạnh Nguyên, từ ngày biết được Tô Mặc không thể cưỡng lại được hai đường V-line của mình, hắn càng được đà lấn tới, nghĩ ra đủ mọi cách biến thái để lợi dụng hai đường V-line ấy làm Tô Mặc mặt đỏ tim đập.

Lúc này, Đinh Cạnh Nguyên đắc ý lắc lắc chiếc chìa khóa kim loại nhỏ tinh xảo trong tay: "Đây là chìa khóa vạn năng." Hắn đã ngậm "cậu nhỏ" cho anh rồi, anh còn dám để hắn ngủ sofa bên ngoài, đúng là muốn bị trừng phạt. Đinh Cạnh Nguyên ném chìa khóa lên tủ đầu giường, sau đó nhào lên giường như hổ đói vồ mồi, ôm chặt lấy Tô Mặc, nhét tay vào trong quần ngủ, vùi đầu vào áo anh hôn hít vuốt ve không ngừng, còn cố tình cù vào chỗ nhột của anh.

Tô Mặc vừa lo lắng bất an bị hắn đè dưới thân vừa bị thọc lét đến mức cười ra nước mắt. Cuối cùng, anh không chịu được nữa, đành phải túm lấy tai Đinh Cạnh Nguyên lớn tiếng cầu xin tha thứ. Đinh Cạnh Nguyên nhân cơ hội nói muốn ngủ trên giường, Tô Mặc chỉ đành bất đắc dĩ gật đầu đồng ý.

Nửa đêm Đinh Cạnh Nguyên lại ôm chặt, đè lên người Tô Mặc "yêu" anh. Còn Tô Mặc sau khi tỉnh dậy thì lập tức đẩy hắn, đá hắn, đạp hắn ra. Cứ như vậy lặp đi lặp lại.

Hơn năm giờ sáng, Tô Mặc lại bị chân Đinh Cạnh Nguyên đè tỉnh, cả người bị hắn ôm trọn vào lòng. Anh mơ màng đưa tay xuống dưới, "cậu nhỏ" của anh cũng đang bị Đinh Cạnh Nguyên nắm trong tay. Tô Mặc nhấc chân, đẩy cái đùi của Đinh Cạnh Nguyên sang một bên, eo anh bị đè đến tê dại. Sau đó, anh rút tay ra khỏi tay hắn. Bị anh quấy rầy như vậy, Đinh Cạnh Nguyên cũng mơ màng tỉnh giấc, mò mẫm trong chăn, nắm lấy tay Tô Mặc, đặt lên "cậu nhỏ" của mình. Tô Mặc không muốn, giãy giụa lung tung. Đinh Cạnh Nguyên đành phải thỏa hiệp, nắm lấy tay Tô Mặc đặt lên eo mình. Chạm vào đường V-line rõ nét trên eo Đinh Cạnh Nguyên, cuối cùng Tô Mặc cũng chịu yên phận, áp sát vào, miết nhẹ vài cái, rồi an tâm chìm vào giấc ngủ.

—-----