Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 32: Cháy (H)



Bởi vì hắn mà bây giờ mỗi khi đêm xuống cô đều rất sợ hãi, chỉ mong thời gian ngừng trôi

Y Y ngồi trên giường mất hồn nhìn ánh trăng đang soi ngoài cửa sổ. Lam Hoa đến mang trên tay khay thức ăn nóng hổi

Tiểu thư, mau ăn đi, cả ngày nay cô vẫn chưa ăn lấy 1 hạt cơm rồi

Cô không trả lời, không hề quan tâm gì đến xung quanh

Lam Hoa định nói gì đó thì tiếng cửa vang lên

Cạch...

Cô ấy cúi người lễ phép gọi

Nhị thiếu

Hắn phớt lờ cô ấy, chỉ nhìn vật nhỏ ngang bướng bên giường. Ánh mắt nhíu lại 3 phần, áo khoác dài được cởi rồi ném xuống thảm lông

Chuyện gì xảy ra hôm nay

Cô ấy cả ngày không chịu ăn cơm...

Lui xuống đi

Lam Hoa để thức ăn lên bàn, sẵn tiện nhặt cái áo lên phủi phủi rồi lùi ra, cũng không quên đóng cửa

Cô đứng bên ngoài chậm rãi thở dài

Đúng là ngốc mà, chống đối thiếu gia kết cục sẽ chẳng tốt đẹp gì

Bên trong căn phòng, người đàn ông từng bước từng bước đi đến bên cô gái

Ngón tay thon dài nới lỏng cúc áo sơ mi, để lộ cổ tay nam tính

Tiếp đó, caravat cũng được cởi xuống

Hắn ta tức giận ném lên giường rồi ấn cô xuống nệm

Giỏi lắm, còn dám tuyệt thực?

...

Hắn với tay lấy cái bánh bao trắng trên bàn thô bạo nhét vào miệng nhỏ của cô

Y Y khó chịu kháng cự, bàn tay to để lên vai cô dùng sức bóp chặt

Vì đau nên cô há miệng, hắn thuận thế nhét vào

Mau ăn nhanh lên

Nào ngờ khi vừa buông tay, cô lập tức ngồi dậy nhổ hết những thứ có trong miệng xuống đất rồi loạng choạng đứng lên

Gân xanh bắt đầu hiện rõ lên trán

Bạch Dạ Phi Ưng nắm tay kéo cô phải quay trở lại

Giọng nói hắn hiện rõ sự tức giận

Còn dám nhổ ra?

Hắn chộp lấy chén canh, tay to bóp lấy 2 bên má ép cô mở miệng

Lạc Y Y huơ tay muốn hắn bỏ mình ra, nhưng có thể sao?

Chén canh ấm nóng lần lượt được đẩy vào miệng, cô không còn biện pháp nào khác ngoài nuốt lấy. Hắn thậm chí còn không cho cô thời gian để thở, sau khi nuốt hết chén canh đã bắt buộc cô đứng lên

Cái chén cũng tùy tiện ném đi

Tiếng gốm sứ vỡ nát khiến tinh thần cô có chút hoảng sợ

Cổ tay đau đớn bị kéo ra ngoài, trong lúc đi cô không ngừng che miệng ho sặc sụa

Hắn cao lớn, bước đi nhanh vững vàng khiến thiếu nữ gầy yếu như cô không thể theo kịp, bị kéo vài lần súyt té ngã

Cửa phòng tắm mở ra, trước khi cùng cô vào trong hắn thét lớn như 1 con thú dữ

Mau chóng vào đây thu dọn sạch sẽ!!!

Y Y bé nhỏ bị hắn đẩy ngã vào bồn tắm, vòi hoa sen nhanh chóng được mở lên

Bạch Dạ Phi Ưng nắm lấy cái áo người đang ngồi trong bồn không thương tiếc

Roẹt 1 cái

Áo đã rách thành từng mảnh to nhỏ

Hắn cứ thế xé đến khi trên người cô chẳng còn gì, mặc kệ cô kháng cự

Đừng...

Y Y yếu ớt lên tiếng

Hắn nghe thấy, ánh mắt nhìn cô như muốn giết người, 1 lần nữa bóp lấy 2 bên má cô

Chỉ là đồ chơi, cũng dám yêu cầu chủ nhân dừng lại?

Lạc Y Y muốn quay mặt đi

Giờ phút này, mà không, phải là không giây phút nào cô muốn nhìn thấy gương mặt và nghe thấy giọng nói ghê tởm của hắn mới đúng

Mắt cũng đã nhắm lại nhưng hắn nhất định không cho cô làm theo ý muốn. Ép buộc phải đối mặt với mình

Quan sát gương mặt gầy gò, đôi mắt sưng húp và cái miệng nhỏ khô khốc của cô. Lửa giận trong lòng càng lúc càng to

Hay lắm, nữ nhân

Nhất định phải khiến cô cam tâm tình nguyện quỳ xuống chân cầu xin, sau đó hèn mọn muốn sự sủng ái của hắn

Bên ngoài đã được dọn dẹp sạch sẽ, drap giường cũng đã được thay mới

Bạch Dạ Phi Ưng bế cô trần trụi từ trong phòng tắm bước ra, 1 giây sau hắn thẳng tay ném cô xuống giường

Cả người to lớn nằm đè lên càn rỡ nắm lấy 1 bên đẫy đà

Tay còn lại tách đùi thon vòng lên hông mình rồi cho ngón tay vào nơi thần bí kia

Sau khi đã nghịch đủ hắn thẳng hông tiến vào

Cô dùng tay đẩy lồng ngực vẫn còn mặc áo sơ mi nhưng vì dính nước mà tường mảng da thịt thoắt ẩn thoắt hiện kia ra, vẫn không si nhê

Y Y đau đớn mỗi khi hắn th.úc vào

Đẩy ngực không được liền tiếp đến cổ, cằm rồi cái hông

Cô chẳng biết bàn tay nhỏ ấm nóng chẳng những không có ích mà càng khiến ngọn lửa trong hắn cháy lan nhanh như hoả diệm sơn