Cô Vợ Kém 15 Tuổi Của Ngài Triệu

Chương 14: Tắm biển



Một ngày mới lại bắt đâu, 4 người cũng đã dần thức dậy.

7h sáng...

4 người đi ăn sáng và dạo biển tập thể dục. Họ vừa đi vừa tâm sự. Mộng Khiết vừa ngắm biển vừa hỏi" Tối qua cậu ngủ có ngon không " Tuyết Chi " Cũng được tớ hơi lạ chỗ" Xong nhìn qua Diệp Vân trêu ghẹo " Chắc chắn Diệp Vân ngủ rất ngon tối qua tớ dậy đi vệ sinh thấy cậu ngủ rất say" Diệp Vân liếc Tuyết Chi một cái" Tớ dễ ngủ hơn các cậu chỉ cần cho tớ một cái mền thôi" Diệp Vân kều Ngô Sơn " Cậu thì sao" Ngô Sơn mỉm cười " Cũng được".Đi dạo một vòng biển tất cả quyết định về khách sạn thay đồ để tắm biển.

Mộng Khiết chọn cho mình một chiếc áo croptop ngắn kết hợp với quần ngắn làm lộ đôi chân dài trắng của cô.Cả 4 người nắm tay nhau chạy ra biển. Họ tạt nước qua lại vui đùa còn có đắp cát, xây lâu đài. Mộng Khiết thầm nghĩ " Thanh Xuân của cô đã có những người bạn tuyệt vời và những kỉ niệm tuyệt vời " Chơi xong họ tắm rửa ăn uống rồi trả phòng để về.

Về đến nhà cô xin phép lên phòng nghĩ ngơi. Ngủ một giấc đến 7h tối cô tỉnh dậy vì đói bụng.Xuống nhà cô không thấy bố vào bếp thấy Dì Di cô hỏi" Dì ơi bố con đâu rồi ạ" Dì Di quay lại trả lời cô" Cậu chủ nói có việc gấp tối nay sẽ không về" Cô gật đầu" dì ơi có gì ăn không ạ con đói quà" Dì Di gật đầu với cô " Con ngồi đó đi dì đi hâm đồ ăn cho con"

Tại trụ sợ bang Thiên Cơ....

Lục Tuân chạy hớt hải vào phòng Triệu Triết thấy mọi người đang vây quanh giường hắn. Lục Tuân hỏi Mặc Thanh " Này cậu ấy bị sao vậy" Mặc Thanh mặc lạnh tanh" Bị ám sát" Lục Tuân khó hiểu" Thân thủ cậu ấy rất tốt tại sao lại dễ trúng đạn như vây." Mặc Thanh định giải thích thì Hứa Thành- bác sĩ riêng của Triệu Triết đứng dậy nói" Hên cho cậu ấy là viên đạn nằm lệch qua nên không trúng tim tạm thời qua cơn nguy kịch ". Lúc này mọi người tản ra ngoài bớt chỉ có Triệu Thiên ở lại. 3 người Mặc Thanh, Đình Ngạo, Lục Tuân ngồi sofa. Mặc Thanh kể lại cho Lục Tuân " 1 tiếng trước, Triệu Triết và Triệu Thiên lái xe đến đây. Trên đường đi họ bị chặn đường. Bên đó rất đông bên ta chỉ có Triệu Triết và Triệu Thiên. Nhưng bọn họ không phải là đối thủ của Triệu Triết và Triệu Thiên. Lúc đánh bọn chúng xong định rời đi thì một tên nằm dưới đất rút súng định bắn Triệu Thiên. Triệu Triết nhạy bén nhận thấy liền đẩy Triệu Thiên ra và đỡ cho cậu ấy."Lục Tuân nhíu mày " Đã điều tra ra là ai chưa" Đình Ngạo gật đầu " Là người của Giao Tước " Lục Tuân tức giận đập bàn " Được lắm, hay cho Giao Tước dám ám sát chúng ta" Đình Ngạo khó hiểu " Không phải chúng ta có Ngọc Mai sao, sao cô ấy không báo gì vậy " Mặc Thanh lên tiếng " Tuần trước Triệu Triết có nói cô ấy đã được giao đi nước ngoài nữa tháng nói lão đại phải cẩn thận chắc cô ấy không biết chuyện này "Lục Tuân hỏi Mặc Thanh " Chúng ta không định tính sổ bọn họ sao" Mặc Thanh nhếch mép " Khoan tớ muốn đợi coi bọn chúng làm gì tiếp theo ". Thấy Triệu Thiên đi ra Đình Ngạo hỏi" Cậu ấy tỉnh chưa" Triệu Thiên lắc đầu tự trách bản thân " Tại tôi liên lụy anh ấy nếu anh ấy không đỡ cho tôi thì tốt rồi" Mặc Thanh vỗ vai Triệu Thiên " Không phải do cậu, Triệu Triết là anh 2 cậu, cậu ấy đâu thể nào để cậu bị thương " Triệu Thiên gật đầu " Vậy bây giờ chúng ta sẽ làm gì?" Mặc Thanh nhìn vào cửa phòng Triệu Triết " Khoan hãy hành động cứ đợi xem hắn làm gì tiếp theo. " Đình Ngạo hỏi Mặc Thanh " Mà công ty cậu sao rồi tớ nghe nói các sản phẩm đá quý bị vấn đề hả" Mặc Thanh trầm mặc " Ừm tớ đang cho người điều tra" Lúc này bốn người vào phòng xem Triệu Triết đã tỉnh chưa. Bước vào thấy anh đã tỉnh mọi người thở phào. Triệu Triết nhìn Mặc Thanh, Mặc Thanh hiểu ý "_Là Giao Tước " Triệu Triết gật đầu " Được rồi các cậu về nghĩ đi có Triệu Thiên ở đây với tôi được rồi" Nói rồi mọi người xin phép ra về.