Cô Vợ Kém 15 Tuổi Của Ngài Triệu

Chương 15: Sinh nhật 18 tuổi



Thoáng một cái, bây giờ Mộng Khiết đã 18 tuổi. Càng ngày Mộng Khiết càng xinh đẹp ngoài vẻ đẹp hồn nhiên cô còn toát lên khí chất sang trọng. Những năm qua, cô đã bớt tránh né Triệu Triết mà cho mọi chuyện thuận theo tự nhiên. Ngày mai là sinh nhật 18 tuổi của cô. Bố cô đã đặt nhà hàng và chuẩn bị bất ngờ không cho cô biết. Hôm nay, cô sẽ đi mua quần áo với Tuyết Chi. Cả hai ghé vào một của hàng của Dior, lựa một hồi thì cô thấy chiếc đầm trắng dài trễ vai xẻ đùi vô cùng đẹp mắt nhưng cũng có phần gợi cảm. Mộng Khiết kêu Tuyết Chi " Này Tuyết Chi cậu thấy bộ này như thế nào" Tuyết Chi ngắm nghía " Tớ thấy cũng được cậu đi thử cho tớ coi đi". Mộng Khiết gật đầu rồi đi theo nhân viên đến phòng thử đồ. Lúc cô bước ra Tuyết Chi mở to mắt vì quá đẹp, da Mộng Khiết rất trắng cùng đôi chân dài rất hợp với bộ đầm này " Wow mĩ nhân nha ". Tuyết Chi cũng mua một chiếc đầm trắng body. Vì chưa đến trưa nên cả 2 quyết định đi dạo một vòng. Đi đến trước cửa hàng nước hoa cô sật nhớ nước hoa đã hết nên định vào xem thử. Lúc này, cô đã kêu 2 vệ sĩ đi đem đồ về trước, Mộng Khiết và Tuyết Chi thì mặc đồ rất bình thường nên khi bước vào đã bị cái nhân viên phán xét và không chịu tiếp. Cô mặc kệ bọn họ bước vào xem nước hoa thì một cô nhân viên trang điểm diêm dúa lại nói " Này 2 cô, nhìn 2 cô như vậy chắc không mua nỗi nước hoa cao cấp này đâu nên là đừng đụng vào dơ bẩn đồ của chúng tôi" Mộng Khiết nhìn cô nhân viên" Sao cô biết chúng tôi không mua nổi mua luôn cái tiệm của cô còn được." Cô nhân viên khẽ cười mỉa mai " Ui chà ăn mặc như thế này mà đòi mua nước hoa của MRS sao " Mộng Khiết nghe thấy nước hoa MRS liền khẽ cười thì ra là cửa hàng của chú Khiết. Thấy cô cười nữ nhân viên khó hiểu " Cô cười cái gì có tin tôi gọi bảo vệ đuổi cô ra không" Mộng Khiết nghiêm mặt nhìn cô nhân viên " Có tin chỉ một cuộc điện thoại của tôi là cửa hàng này sẽ là của tôi và cô bị đuổi việc không " Cô nhân viên khinh thường " Được cô làm thử tôi xem" Mộng Khiết gật gật đầu " Được cô đợi tôi một lát".Lúc này Tuyết Chi kéo tay Mộng Khiết " Này hay là bỏ đi chúng ta đi cửa hàng khác" Mộng Khiết trừng mắt " Có gì đâu mà sợ cậu đợi tớ một lát". Mộng Khiết móc điện thoại ra tìm số Triệu Triết điện cho anh. Triệu Triết đang làm việc thì thấy cô gọi bỗng vui mừng

" Alo, Mộng Khiết sao nay con gọi cho chú vậy"

Cô ấp úng hồi nãy cô gan lắm mà nghe tiếng Triệu Triết người cô lại thấy sợ " dạ con um..."

Triệu Triết thắc mắc " Có chuyện gì con cứ nói".

Mộng Khiết kể lại sự việc cho Triệu Triết nghe" Cho nên là chú có thể chuyển cửa hàng đó cho con không xong rồi con sẽ chuyển lại cho chú...có được không "

Triệu Triết tức giận vì có người cư xử với cô như vậy rồi nói" Được rồi, chú sẽ cho người thông báo xuống cửa hàng nhưng mà con không cần chuyển lại cho chú đâu chú còn rất nhiều cửa hàng" Mộng Khiết hốt hoảng " Không cần đâu ạ xong việc con sẽ chuyển lại" Rồi cúp máy. Mộng Khiết quay lại, cô nhân viên vẫn gương mặt đắc ý " Sao rồi mua được cửa hàng chưa nếu chưa thì cô ra khỏi đây trước khi tui kêu bảo vệ" Vừa mới dứt lời thì giám đốc chi nhánh của cửa hàng bước ra nhìn Mộng Khiết " Cô là Mộng Khiết tiểu thư đúng không" Cô nhân viên ỏng ẹo hỏi giám đốc " Này giám đốc Trần anh hỏi cô ấy làm gì vậy hồi nãy cô ấy mắng người ta đó" Tên giám đốc Trần hốt hoảng nói thầm " Cô muốn chết thì chết đi kéo tôi theo làm gì" rồi đẩy cô nhân viên sang một bên" Dạ Mộng Khiết tiểu thư đây là giấy bàn giao cấp trên vừa gởi xuống" Cô nhân viên bất ngờ " Cái gì giám đốc Trần anh đang nói cái gì vậy" Giám đốc Trần trừng mắt với cô " Chủ tịch vừa báo cô ấy sẽ là chủ cửa hàng này " Mộng Khiết khẽ cười rồi tiến lại gần cô nhân viên " Cô bị đuổi việc ". Cảm thấy hết hứng thú để mua Mộng Khiết lôi Tuyết Chi đi ra ngoài. Vừa đi vừa nghe Tuyết Chi cảm thán " Cậu ngầu thật đấy Mộng Khiết "