Cô Vợ Kém 15 Tuổi Của Ngài Triệu

Chương 21: Một sống Một chết



Tối hôm đó, khoảng 8h thì mọi người đã tập họp đầy đủ tại trụ sở chính bang Thiên Cơ.Không khí căng thẳng hơn bao giờ hết, mọi người đều tất bật chuẩn bị cho đơn hàng.

Triệu Triết ngồi giữa từ tốn nói" Ngọc Mai báo Giao Tước sẽ cướp đơn hàng của chúng ta còn cướp ở đâu thì chưa biết". Mặc Thanh trầm mặc " Đơn hàng này rất lớn nếu mất chúng ta sẽ thiệt hại rất nhiều.

Đình Ngạo không còn gương mặt cà rỡn hằng ngày thay vào là sự lạnh lùng " Bây giờ chúng ta sẽ làm gì "

Triệu Triết xoay xoay cây bút " Vẫn vận chuyển đúng như lịch trình xem như không biết chuyện gì, âm thầm tăng cường thêm người " " Đơn hàng này tôi và Mặc Thanh sẽ đi cùng"

Triệu Thiên lên tiếng " Em cũng muốn đi". Triệu Triết lên tiếng cản lại" Không được chuyến đi này rất nguy hiểm. Em ở lại lo chuyện tập đoàn" " Đình Ngạo và Lục Tuân hai cậu ở lại xem xét chuyện trong bang, khi cần chúng tôi sẽ phát tín hiệu "

****

3 ngày sau…

Trước khi đi, Lục Tuân có gặp riêng Triệu Triết. Lục Tuân cầm điếu thuốc " Mộng Khiết đã biết chuyện này " Triệu Triết gật đầu " Tôi biết, hôm đó tôi có phát hiện con bé". Rồi quay qua vỗ vai Lục Tuân " Đừng cho con bé biết quá nhiều" Lục Tuân gật đầu.

Chuyến đi này mất khá nhiều thời gian, họ phải vận chuyển đơn hàng này tới Châu Âu. Như đã bàn trước thì chuyến đi này đã tăng cường người và vũ khí. Họ vận chuyển bằng 15 tàu lớn và 5 chiếc tàu ngầm.

Lúc đầu, họ di chuyển vẫn suôn sẻ làm cho Mặc Thanh và Triệu Triết luôn cảnh giác cao độ. Mặc thấy lạ" Này Triệu Triết, cậu có thấy lạ sắp đi được 1 phần 3 quãng đường rồi mà họ vẫn im lặng như vậy sao" Triệu Triết nhíu mày " Tớ nghĩ họ luôn trong bóng tối quan sát chúng ta". Mấy ngày tiếp theo Giao Tước vẫn không động thủ làm mọi người càng khó hiểu.

Chuyện gì đến thì cũng đến khi đi được 2 phần 3 chặng đường thì mọi chuyện bắt đầu. Trước mắt bọn họ là hơn 20 tàu chiến đã đậu nghênh ngang giữa biển. Khi thấy bị chặn một tên thuộc hạ chạy vào báo " Dạ thưa lão đại chúng ta bị chặn lại rồi" Mặc Thanh và Triệu Triết lên khoang trước xem thì thấy rất nhiều tàu đang chặn đường.

Hứa Thiện - Thuộc hạ của Mặc Thanh lên tiếng " Lão đại bên đó muốn nói chuyện với chúng ta" Triệu Triết gật đầu Hứa Thiện bấm đồng ý, màn hình lắp tức hiện lên khuôn mặt của một lão già. Triệu Triết khẽ cười " A thì ra là Cao lão đại, không biết bên tôi đã làm gì mà Cao lão đại phải nhọc lòng cản đường chúng tôi như thế" Cao Đạt nghe Triệu Triết nói thì cười lớn" Đúng là Triệu lão đại tuổi trẻ tài cao " Rồi cầm ly rượu lắc qua lắc lại " Tôi chỉ muốn lấy đơn hàng nếu như bên cậu giao đơn hàng cho tôi thì chúng ta vui vẻ còn không…" Triệu Triết nhếch mép thăm dò " Nếu không thì sao. Tôi đây thật muốn xem Cao lão đại làm cách nào để cướp hàng của chúng tôi" Cao Đạt tức giận" Nhóc con, mới có tí tuổi mà láo toét " Triệu Triết lạnh mặt" Theo như tôi nhớ không lầm thì 10 năm trước tôi đã đánh bại Cao lão đại đây và Cao lão đại cũng hứa là sẽ nước sông không phạm nước giếng. Không biết hành động bây giờ của ngài có giống với lời hứa năm xưa không " Cao Đạt tức muốn phun máu " Được để ta coi ngươi làm gì được. Hôm nay ngươi nhất định phải chết đừng có rượu mời không uống muốn uống rượu phạt. " Nói rồi Cao Đạt ngắt kết nói.Mặc Thanh tức giận " Đúng là quá quắt mà"

Cả 2 bên bây giờ đang trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu. Cao Đạt làm sao biết được trong lúc hắn nói chuyện thì thuộc hạ của Mặc Thanh đã xâm nhập vào được hệ thống bên tàu bên đó. Ngọc Mai cũng đã thông báo cho hắn về những hành động tiếp theo của Cao Đạt.

Cả 2 bên bắt đầu trang bị súng ống để nghênh chiến. Hứa Thiện đã làm nhiễu tín hiệu tàu đối phương cùng lúc đó Triệu Triết cho người đột nhập các con tàu khác và cho người chi viện Ngọc Mai.

Sau khi người của Triệu Triết lên được các con thuyền xung quanh và trà trộn gài thuốc nổ vào các con thuyền đó. Nhận được tín hiệu từ thuộc hạ, Triệu Triết và Mặc Thanh lúc này đang ở tàu ngầm bắt đầu lộ diện. Các thuộc hạ ngừng chiến luôn trong tình trạng cảnh giác. Cao Đạt bên đây vô cùng đắc ý ôm eo Ngọc Mai cười lớn" Chuyến này tụi mày chết chắc" Triệu Triết xoay chiếc nhẫn trên ngón tay khẽ cười " Cao lão đại ngài chắc chưa" Mặc Thanh tiếp lời" Ai sống ai chết là do ngài chọn được sao". Cao Đạt vẫn chưa biết sợ " Sắp chết rồi còn mạnh miệng"