Cô Vợ Kém 15 Tuổi Của Ngài Triệu

Chương 32: Biến cố Trần Gia



Chỉ sau 2 giờ kể từ khi Triệu Triết bảo Triệu Thiên làm thì Trần gia bây giờ thật sự đang đứng gần bờ vực phá sản. Trần Trung biết tin thì đã cố gắng tìm ra nguyên nhân sự việc. Trần phu nhân sau khi biết tin thì đã khóc lóc in ỏi.

Trần phu nhân cứ luôn khóc lóc làm Trần Trung rất bực mình " Im đi, đừng có khóc nữa". Trần phu nhân nhìn Trần Trung " Ông kêu tôi đừng khóc làm sao được hả"

Trần Trung gắt gỏng trả lời " Bà khóc thì được cái gì. Cổ phiếu thì bị mua hết công ty sắp phá sản rồi đó"

Lúc này, điện thoại Trần Trung reo lên là trợ lý của ông gọi tới.

‘alo’

‘Thưa ngài, người thu mua cổ phiếu là bên Triệu Thị’

‘Triệu Thị sao’

’ Dạ đúng vậy ’

‘Được rồi’

Tắt điện thọai Trần Trung vẫn không khỏi hoang mang vì trước giờ hai bên chưa từng có bất hòa và ông cũng chưa từng làm phật ý của Triệu Thị.

Đang loay hoay trong dòng suy nghĩ thì giọng nói của Trần Nhung từ ngoài vọng vào. Trần Nhung đang đi chơi thì thấy truyền thông đột ngột đưa tin công ty nhà cô sắp phá sản " Bố công ty đang gặp chuyện gì sao"

Trần Trung khó khăn lên tiếng " Ừm đang gặp rắc rối"

Trần Nhung nhăn mặt quát" Bố làm chủ tịch kiểu gì mà để công ty sắp phá sản vậy"

Trần Trung bất ngờ trước câu nói của đứa con gái mà ông một mực cưng chiều yêu thương " Con ăn nói với ta như vậy sao"

Trần Nhung vẫn gắt gỏng" Con không biết, bố phải làm gì đi chứ. Công ty có chuyện gì thì cuộc sống của con làm sao đây"

/////

Tại trụ sở Thiên Cơ

Triệu Triết khuôn mặt đầy suy tính hỏi Triệu Thiên " Sao rồi, bên Trần Thị đã có động tĩnh gì chưa"

Triệu Thiên nhìn laptop trả lời " Dạ, em đã để lộ sơ hở chắc là bên đó đã điều tra ra chúng ta nhưng vẫn chưa có gì mới "

Mặc Thanh ngồi gần đó bàn tay gõ nhẹ lên bàn " Tôi còn phát hiện ra một chuyện, ông ta đang tham ô công quỹ, làm giả giấy tờ trục lợi riêng"

Đình Ngạo nhếch mép kinh bỉ" Bao nhiêu đó cũng đủ để hắn đi tù rồi"

Đột nhiên điện thoại của Triệu Triết reo lên. Khi thấy tên Trần Trung, Triệu Triết khẽ nhướng mày nhưng cũng bắt máy.

‘alo, không biết Trần Tổng điện tôi là có việc gì sao’

’ Triệu Tổng ngài cứ đùa, tôi muốn hỏi ngài một số việc’

’ Được rồi, 10 phút nữa tôi sẽ có mặt tại công ty ngài"

Tại Trần Thị…

Trần Trung e dè mở lời " Không biết việc Triệu Tổng đây thu mua lại cổ phiếu của công ty tôi có mục đích gì"

Triệu Triết ngồi chéo chân, mắt thì nhìn ông trả lời " Tôi thích"

Trần Trung tức giận đập bàn đứng dậy nhưng thấy ánh mắt chết chóc của Triệu Triết nhìn ông thì ngồi xuống nghiến răng nói “Trần Thị của ta nhỏ bé lại lọt vào mắt của Triệu Tổng cũng là vinh hạnh của Trần Thị”

Triệu Triết “hừ” lạnh một cái nói " Thật ra cũng còn nguyên nhân khác"

Trần Trung khó hiểu hỏi " Nguyên nhân khác"

Triệu Triết gật đầu " Đúng vậy là vì con gái ông"

Trần Trung nghe nói vậy thì tưởng Triệu Triết để mắt tới con gái mình liền mừng thầm trong lòng " Thì ra là vì tiểu Nhung sao, bình thường con bé ở nhà rất ngoan ngoãn lại còn hiền dịu, nết na thực sự không ngờ Triệu Tổng lại để ý đến nha đầu đó"

Triệu Thiên đứng gần đó đang nhịn cười vì sự ngu dốt của ông, Triệu Triết bày ra khuôn mặt không mấy vui vẻ" Ông bị ảo tưởng hả"

Trần Trung nhăn mặt nhíu mày" Ý ngài không phải vậy thì là ý gì"

Triệu Thiên đứng gần thấy anh 2 mình nháy mắt liền nói" Thật ra, con gái của ông vừa gây ra họa lớn"

Trần Trung dường như không tin hỏi lại " Họa lớn sao, mà là họa gì"

Triệu Thiên chậm rãi nói tiếp " Con gái yêu quý của ông ỷ thế hiếp người nhưng không may lại ăn hiếp trúng người không nên đụng. Hôm cắm trại còn đẩy người ta rớt xuống núi hôn mê bất tỉnh"

Trần Trung không tin vào lời nói của Triệu Thiên" Bằng chứng đâu"

Triệu Thiên mở điện thoại lên đưa cho ông " Đây là video do một cậu sinh viên khoa du lịch đang quay cảnh vô tình quay trúng, đủ làm bằng chứng chưa"

Triệu Thiên lại nói tiếp " Người mà con gái ông đẩy xuống núi là con gái của ông trùm rượu vang, lão nhị bang Thiên Cơ và còn là chủ mẫu tương lai của Triệu Gia" “Ngoài ra còn là đứa cháu cưng của Thiên Cơ. Ông nghĩ chúng tôi nên là gì để đòi lại công bằng cho con bé đây”

Trần Trung nghe tới đây thì tai chân bủn rủn đứng không còn vững " Là tôi không biết dạy con, xin Triệu Tổng rủ lòng thương bỏ qua cho con gái ta"

Triệu Triết đứng dậy khi bước tới cửa đột nhiên dừng lại nói" Bỏ qua hả? Không bao giờ"

///

Tại biệt thự Trần Gia…

Trần Trung vừa ở ngoài về chưa kịp vào nhà đã nghe tiếng khóc của hai mẹ con. Thấy ông về Trần phu nhân liền tiến lại hỏi " Sao rồi, tại sao Triệu Thị lại làm vậy"

Trần Nhung cũng lên tiếng " Đúng vậy tại sao chứ hay là bố làm gì có lỗi với Triệu Thị"

Trần Trung nghe con gái nói như vậy thì tát cô một cái “chát” thật mạnh" Con còn nói nữa hả, con đã làm gì thì con tự biết đi"

Trần Nhung bị tát thì quát lại " Bố đánh con, con đã làm gì mà bố đánh con chứ"

Trần Trung tức giận quát lên " Tại sao mày lại đẩy người ta xuống núi. Mày có biết nó là ai không"

Trần Nhung không kiềm chế quát lớn" Con nhỏ đó là ai được chứ, con đẩy nó có làm sao"

Trần Trung tức giận đến đỉnh điểm " Nó là con gái của ông trùm rượu vang, lão nhị bang Thiên Cơ,chủ mẫu tương lai của Triệu Gia. Mày coi mày đã đụng đến ai hả"

Trần Nhung dường như không tin mà vô thức lắc đầu liên tục " Không phải, làm sao nó có thể"

Cũng vào chiều hôm đó, tất cả bằng chứng tham ô của Trần Trung được đưa cho cảnh sát, Trần Nhung thì bị đình chỉ học. Triệu Thị phá sản trong vong 24h, Triệu Gia không còn là gia tộc tron giới thượng lưu.

Vào lúc 6h chiều thì Mộng Khiết đã tỉnh lại. Một lát sau, mọi người đã đến đủ, Đinh Nhu sau khi biết cô tỉnh đã lật đật chạy tới " Cậu có nhớ mình không, tớ tên là gì".Mộng Khiết khẽ cười " Tớ không có ngốc mà không biết cậu".

Lúc này 3 người bạn cấp 3 của cô cũng đến. Tuyết Chi sụt sùi nước mắt " Mộng Khiết, tớ xin lỗi tớ không biết cậu bị thương, nếu không phải Mặc Thanh nói thì chắc tớ cũng chưa biết huhu"

Mộng Khiết liền an ủi cô" Tớ không sao m… Khoan cậu mới kêu chú Thanh là Mặc Thanh… hai người…"

Tuyết Chi hết hồn liền giải thích " Không phải đâu tớ lỡ miệng thôi"

Tất cả đều vui vẻ, mừng rỡ vì Mộng Khiết đã tỉnh lại. Tối nay, Triệu Triết ở lại với Mộng Khiết để chăm sóc cô để Lục Tuân nghỉ ngơi. Triệu Triết nhìn Mộng Khiết liền nói " Sau này, chắc anh sẽ nhốt em ở nhà luôn quá. Mới đi một xíu mà đã đầy thương tích"

Mộng Khiết bày ra khuôn mặt nũng nịu " Em cũng đâu có muốn đâu. Anh nhốt em trong nhà anh có nuôi em nổi không?"

Triệu Triết cốc đầu cô một cái " Tài sản của anh nuôi em cả đời cũng không hết. Thậm chí…có thể nuôi được cả con chúng ta"

Mộng Khiết đỏ mặt " Ai sinh con cho anh mà con chúng ta"