Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 1250



Không thể cưỡng lại sự mê hoặc này.

Anh là trai thẳng.

Dù sao thì nó vốn cũng không nghiêm trọng.

Cô nằm trên gối, nhìn đôi bàn tay to lớn của anh đang nắm bàn chân mình, như thể nó là bảo vật quý hiếm của anh.

Còn vẻ mặt nghiêm túc chăm chú của anh nữa, nó khiến cô không nhịn được gọi khẽ: “Hạ Thiên Tường…”

“Ừ?” Hạ Thiên Tường tiếp tục xoa mắt cá chân của Tô Nhược Hân, là do anh sơ suất mới khiến cô bị thương.

“Thiên Tường…” Tô Nhược Hân thử giảm đi một từ, dường như càng êm tai hơn.

“Ừ?” Đôi con ngươi củaHạ Thiên Tường dần tối sầm lại, bên tai truyền đến giọng nói dịu dàng mềm mại của cô gái nhỏ, rất êm tai.

“Tường…”

Cô vừa khế gọi từ này, giây tiếp theo, lọ thuốc mỡ trong tay Hạ Thiên Tường đã bị anh ném thẳng xuống giường.

Anh vội rút chiếc khăn ướt trên tủ đầu giường lau †ay, sau đó nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Nhược Hân lên, nhanh chóng tiến công chiếm đóng tới cái miệng nhỏ nhắn của cô…

Không thể cưỡng lại sự mê hoặc này.

Anh là trai thẳng.

Hậu quả của việc trêu chọc anh chính là bị anh trực tiếp đè dưới thân.

Trong không khí tràn ngập mùi thơm nhẹ của sữa tắm sau khi tắm.

Thế nhưng hoàn toàn không thể sánh được với mùi hương thoang thoảng trên cơ thể Tô Nhược Hân.

Khuôn mặt tuấn tú của Hạ Thiên Tường nhẹ bãng, mỗi lần hôn Tô Nhược Hân anh đều có cảm giác như đang trôi bồng bênh trên mây vậy, muốn ngừng mà không được.

Vậy nên, lần nào cũng là vui mà không biết mệt.

Hận không thể dính trên người cô mãi mãi.

Nụ hôn này, càng ngày càng sâu hơn.

Hôn đến mức đôi mắt đen láy của Tô Nhược Hân khẽ nheo lại, trong đầu lóe lên bốn chữ “sống không bằng chết” mà cô tận mắt nhìn thấy, cùng với từng câu từng chữ Lục Diễm Chi nói.

Vào giờ khắc này, tất cả những điều này đều đang quay cuồng trong tâm trí cô, kích thích cô nhớ đến bộ đồ lót gợi cảm mà cô đã từng mua, nhưng kết quả là vì cho rằng Hạ Thiên Tường đính hôn với Mai Diễm Tinh mà cô đã cắt nát tất cả.

Nếu không phải vì chuyện đó, nói không chừng cô đã sớm cùng Hạ Thiên Tường…

Nghĩ đến đây, cô bất chấp xoay người, lần đầu tiên chuyển từ bị động sang chủ động, đẩy Hạ Thiên Tường xuống ga giường, cơ thể nhỏ nhắn xinh xắn ngồi lên người anh.

“Tường…’ Cô khẽ gọi chữ này, môi đỏ mọng nhẹ nhàng chậm rãi dời xuống phía dưới, lại xuống nữa…

Giống như yêu tinh chỉ muốn khiêu khích đánh thức mọi giác quan của Hạ Thiên Tường.

Vào giờ khắc này, Tô Nhược Hân đang áp dụng tất cả những gì học được từ Hạ Thiên Tường lên người anh.

Cô nhớ mỗi lần bị anh trêu chọc đến mức không biết hôm nay là ngày nào, chỉ biết thở hổn hển.

Tay.

Từng tấc da thịt.