Cô Vợ Thích Quẩy Của Thái Tử

Chương 2



Lúc này có lẽ tôi vẫn chỉ có thể giả vờ bình tĩnh, để mình biểu hiện ưu nhã tự nhiên.

“Ừm… Hôm nay trạng thái cắm hoa của em không tốt lắm.”

Tôi đưa tay khều lấy một lọn tóc trên trán: “Đúng rồi, em nhớ ra rồi, chúng ta đi vẽ tranh đi.”

Mà lúc tôi đưa ra những yêu cầu này, anh ta cũng chỉ dịu dàng nhìn tôi: “Ừm.”

Đi vào phòng vẽ tranh, tôi vẫn rất tự tin.

Dù sao trước kia tôi cũng từng học vẽ một khoảng thời gian, trong phương diện vẽ tranh này cũng coi như cực kỳ có thiên phú.

Sau khi vào phòng vẽ tranh, tôi tự nhiên tìm một chỗ ngồi xuống, hành động thành thạo bắt đầu di chuyển bút.

Tôi vẽ vật phẩm được đặt trên bục.

Sau khi kết thúc, tôi tự tin bày tác phẩm ra với anh ta: “Thế nào? Vẽ không tệ nhỉ?”

Sau khi nghe thấy tiếng của tôi, Lục Phong cũng ngừng bút: “Anh cũng đã vẽ một bức, em bình luận giúp anh đi.”

Trong tay anh là một bức tranh chân dung, hơn nữa còn vẽ tôi.

Cho dù là kết cấu hay là nét vẽ thì mỗi một chỗ đều vừa đúng.

Tôi hơi kinh ngạc, trong khoảng thời gian ngắn chúng tôi chung đụng mà anh ta đã khắc dáng vẻ của tôi vào trong đầu rồi à?

Thậm chí còn vẽ ra một cách tự nhiên?

Tôi gật đầu: “Sống động lắm! Cực kỳ xuất sắc!”

Sau khi tôi nói xong lời khích lệ, anh im lặng một hồi, mở miệng nói một cách khó hiểu: “Nhưng trước đó anh nghe nói hình như em không biết vẽ mà.”

Nghe thấy câu nói đó, tôi cũng sắp tê dại luôn rồi.

Phản bác theo bản năng: “Nói bậy!”

Sau khi oán giận một câu, tôi mới phản ứng được, bởi vì vừa rồi kinh hoảng quá nên tôi đã nhớ nhầm.

Em gái không biết vẽ, mà là biết đàn violon.

Yết hầu của Lục Phong nhấp nhô, giọng nói trầm thấp thu hút: “Anh nghe nói em chơi đàn violon không tệ, chúng ta…”

Tài đánh violon của em gái nổi tiếng trong giới, việc này không giả vờ được.

Cho nên anh ta còn chưa dứt lời, tôi đã sốt ruột ngắt lời trước một bước: “Hôm nay có thể không tiện lắm, tay em đau.”

Sau khi nghe xong lời tôi nói, anh ta hơi nhíu mày lại, ánh mắt nhìn tay tôi.

Anh ta nắm tay tôi, cẩn thận dịu dàng xoa xoa: “Vậy thì hôm khác nhé.”

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

An toàn trót lọt.

*

Thật ra có đôi khi tôi cẩn thận suy nghĩ, nếu không phải vì em gái đã thích người khác thì Lục Phong đúng là một lựa chọn rất tốt.

Buổi chiều lúc đi dạo phố, tôi quả thật cũng chỉ cần phụ trách mua mua mua, những chuyện khác không cần tôi phải lo lắng.

Có lẽ là bởi vì buổi sáng đã bị đè nén quá lâu, lúc đi dạo phố, tôi đã chuyên chọn đồ vô cùng mắc để mua.

“Thật ra những thứ này em có thể tự trả tiền.”

Người đàn ông xoa đầu tôi: “Nào có đạo lý để người phụ nữ nhà mình bỏ tiền ra chứ?”

Tôi vô tội chớp mắt, cực kỳ hiểu chuyện mà nói một câu: “Vậy lần sau đổi thành em mời.”

Về phần khi nào lần sau đến thì tôi cũng không biết.

Kết thúc dạo phố, xách theo túi lớn túi nhỏ, tôi thỏa mãn hài lòng dự định lên đường về nhà.

Anh ta lại đột nhiên đề nghị: “Hôm nay cùng anh về nhà một chuyến đi.”

Nghe những lời này, tôi vẫn có chút không phản ứng được.

“Bây giờ không phải em đang ở nhà anh sao…”

Anh ta lắc đầu: “Ý anh là gặp mẹ của anh, mẹ đi du lịch nước ngoài, vừa mới về.”

Nghe thấy câu này, đầu tôi trống rỗng.

Thậm chí cũng quên cả giả vờ, sững sờ hỏi một câu: “Gì cơ?”

Nhìn phản ứng của tôi, anh ta cười khẽ một tiếng: “Chúng ta vốn dĩ sẽ phải kết hôn, đi gặp bố mẹ không phải là bình thường lắm sao?”

Tôi mím môi, chỉ có thể gật đầu.

Tôi ngoài mặt bình tĩnh, thực chất trong lòng cực kỳ sợ hãi.

“Cái đó… hôm nay trạng thái của em không tốt, nếu không thì…”

Tôi nghĩ ra đủ loại lời giải thích có thể, anh ta lại đột nhiên giơ tay lên sờ đầu tôi, giọng nói vẫn dịu dàng: “Vậy thì lần sau nhé?”

Tôi chớp mắt, khó hiểu mà nhìn anh ta.

Dễ nói chuyện như vậy sao?

Bất kể như thế nào, tôi vẫn thở phào nhẹ nhõm, vốn dĩ cho rằng có thể kéo dài mãi, nhưng tôi không nghĩ đến, sau khi về đến nhà, tôi lại nhìn thấy một người phụ nữ khí chất tao nhã ngồi trên ghế sô pha.

Tôi sửng sốt.

Lúc tôi đang sửng sốt thì đối phương đã tới gần tôi một bước, nhiệt tình kéo tay tôi: “Con chính là Hạ Nhan đúng không.”

Tôi sửng sốt, cong môi: “Chào dì ạ.”

Không phải đã nói là không gặp sao…

Sao lại như vậy?

Nhìn ra được sự lo nghĩ của tôi, mẹ của Lục Phong cười một tiếng: “Dì ở nhà nhàm chán, cực kỳ muốn nhìn thấy con dâu nên đã tự mình chủ trương đến đây.”

“Sau khi nhìn thấy cô con dâu này, dì càng cảm thấy thấy, thật sự là càng nhìn vừa ý mà.”

Mẹ Lục Phong kéo tôi nói chuyện rất nhiều, tôi ngạc nhiên phát hiện ra, mặc dù vẻ bề ngoài của mà trông ưu nhã, nhưng thực chất cũng là một người phụ nữ cực kỳ thích chơi bời.

Đối với cuộc sống cũng có cái nhìn riêng của mình: “Sau này các con kết hôn, các con cứ trôi qua cuộc sống của chính mình, còn dì cũng có cuộc sống riêng của dì. Đợi sau này phải chăm cháu rồi, cần giúp đỡ thì các con cứ gọi bất cứ lúc nào…”

Vốn dĩ cho rằng gặp mẹ của Lục Phong, bà sẽ đưa ra rất nhiều yêu cầu đối với con dâu tương lai, thật sự không nghĩ đến bà lại dễ gần hơn dự đoán, cũng cực kỳ thích tôi.

Một bữa cơm kết thúc, tôi và mẹ anh ta thật sự có rất nhiều chủ đề chung để nói.

“Nhan Nhan, chúng ta thêm WeChat đi, sau này nếu thằng nhóc này dám bắt nạt con thì con nói cho dì biết, dì sẽ dạy dỗ nó.”

Tôi cong môi lên cười một tiếng.

Không ngờ rằng ngay trước mặt mẹ, Lục Phong lại chủ động ôm lấy tôi, giọng nói trầm thấp mà nghiêm túc: “Khoảng thời gian này ở chung, con phát hiện ra lựa chọn của con quả nhiên là chính xác.”

Mẹ anh ta cười xán lạn: “Vậy khi nào chúng ta đưa hôn lễ vào lịch trình?”

“Nhan Nhan, trong chuyện kết hôn này con có yêu cầu gì đặc biệt không?”

Trọng tâm câu chuyện không biết sao lại tới mục này, tôi sửng sốt, chỉ có thể ngơ ngác lắc đầu.

“Kiểu Trung Quốc và kiểu Tây, con thích kiểu nào?”

“Kiểu Trung Quốc đi ạ…”

“Con yên tâm, trong chuyện lễ hỏi này nhà ta chắc chắn sẽ không để con thất vọng đâu.”

Nhìn thấy việc này tôi lại sửng sốt, vội vàng lắc đầu.

“Dì ơi, lễ hỏi thì không cần đâu, nguy cơ lần này của nhà con đã làm phiền nhiều rồi, may mà có nhà họ Lục ra tay thì mới có thể giải quyết thuận lợi, việc này đã là vô giá rồi.”

Mẹ của Lục Phong lại vô cùng nghiêm túc nhìn tôi: “Chuyện nào ra chuyện đó, cái gì nên cho thì nhất định không thể thiếu được.”

Mẹ của anh ta thật sự quá nhiệt tình, tôi căn bản cũng không biết nên từ chối như thế nào, chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười.

Ngoại trừ không biết làm thế nào, trong lòng tôi càng có một loại cảm giác ngọt ngào khi được che chở.

Sau khi trong lòng xuất hiện cảm giác này, tôi lại lắc đầu, cố gắng xua cảm giác này ra khỏi đầu.

Tôi giả vờ làm em gái đến nơi này là để tách ra khỏi Lục Phong chứ không phải là gả thay…

Sau khi tiễn mẹ anh đi, chỉ còn lại hai chúng tôi, ánh mắt của người đàn ông đột nhiên nóng bỏng nhìn về phía tôi: “Lâu như vậy rồi, anh chưa bao giờ hỏi em có bằng lòng gả cho anh hay không à?”

Đối diện với đôi mắt nghiêm túc của anh ta, tôi chợt không biết làm thế nào, chỉ có thể cong môi lên cười với anh ta.

Mà phản ứng của tôi lại khiến anh ta sốt ruột.

“Không chỉ có mẹ của anh thích em, anh càng thích em hơn.”

Tôi cười, nói sang chuyện khác: “Hôm nay đi tới đi lui em cũng mệt rồi, nghỉ ngơi sớm một chút đi.”

Nếu như có một ngày anh ta biết tôi không phải là tôi thì anh ta có còn thích tôi không?

Ở nhà họ Lục, Lục Phong đã chuẩn bị cho tôi căn phòng tràn đầy cảm giác ấm áp.

Mặc dù tính tôi phô trương nhưng lại rất thích nhà có phong cách như vậy.

Buổi tối hôm nay tôi mất ngủ.

Thật đúng lúc, còn bị cúp điện nữa.

Căn phòng tối đen đưa tay không thấy năm ngón, không gian xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, cho dù đã rúc vào trong góc nhưng tôi vẫn không khống chế nổi mà run lẩy bẩy.