Trong lòng Hoàng Phương bất chợt hồi hộp, vội vàng nói: “Ông chủ, ban ngày ban mặt, làm như vậy sẽ khiến cho mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn, đến lúc đó sẽ không có kết cục tốt đẹp.”
“Cứ việc làm lớn chuyện, càng lớn càng tốt.”
“Tại sao?” Hoàng Phương tỏ vẻ khó hiểu.
“Hoàng Phương, tôi có cần giải thích cho anh hiểu tại sao không?” Giọng Trần Hùng ở đầu bên kia điện thoại đột nhiên trầm xuống.
Hoàng Phương vội vàng nói: “Tôi biết rồi, thưa ông chủ.”
Cúp điện thoại, tuy rằng Hoàng Phương không hiểu tại sao Trần Hùng lại làm như vậy, nhưng anh ta cũng không có tư cách chất vấn Trần Hùng, Trần Hùng nói làm gì thì anh ta làm nấy đi.
Lúc này, nhóm thành viên Hang Sói vốn đang bứt rứt đã không nhịn được nữa, nhìn đám người đối diện, mỗi tên đều tỏ vẻ phấn khích như những con dã thú nhìn thấy một bầy cừu non mềm mại trắng nõn.
Những người ở đối diện Long Ngũ xuống xe sau khi nghe thấy động tĩnh ở phía bên này, có hơn chục chiếc xe, hơn năm mươi người, ai cũng cầm trên tay một thứ gì đó, đằng đằng sát khí.
“Các người là ai mà to gan như vậy, ngay cả người của Long Ngũ tôi cũng dám động vào?”
Khi nhìn thấy người đối diện to gan dám dùng dao chặt đứt một tay đàn em của mình, Long Ngũ vô cùng tức giận, ở Tô Hàng này lại có người dám tấn công người của Long Ngũ, đúng là tự tìm con đường chết.
“Người muốn lấy mạng chúng mày.”
Vừa dứt lời, đám thành viên Hang Sói này giống như dã thú xổng chuồng, kích động lao về phía đám người Long Ngũ ở phía đối diện. Tìm 𝘁ruyện hay 𝘁ại { Tr𝖴m𝘁ru yện﹒𝙑𝙽 }
Long Ngũ, với tư cách là ông trùm thế giới ngầm ở Tô Hàng, những thuộc hạ của anh ta vẫn có chút năng lực, nhưng là đối với những tên xã hội đen bình thường ở thế giới ngầm.
Nhưng khi họ gặp phải những kẻ mất trí như đám người của Hang Sói này, sự chênh lệch ngay lập tức lộ ra.
Đột nhiên, cả cây cầu vang lên tiếng la hét và than khóc, một cảnh tượng đẫm máu như dưới Địa ngục.