Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 697



“Anh yêu đừng để ý đến anh ta, anh nói tiếp đi. Mà anh cũng giỏi thật đấy, cả ông trùm phía sau cũng biết, thế anh đã gặp cậu Lâm ấy chưa?” An Tiểu Mai hỏi.

“Chuyện này à, anh cùng lắm cũng chỉ có thể gặp cấp bậc như anh Dương thôi, còn nhân vật ở bậc như anh Long với cậu Lâm đâu thể nói muốn là có thể gặp được.” Tóc vàng đáp.

“Cũng phải nhỉ, nhân vật như thế, cũng chẳng biết đến chừng nào em mới có thể gặp được một lần, chắc chắn bọn họ rất cao lớn mạnh mẽ, chắc chắn là rất khuôn mẫu nhỉ?” An Tiểu Mai đầy mơ mộng nói.

Lâm Vân lau miệng, cười thầm.

Trong lòng anh thầm nói: “Người mà hai người bảo là khó gặp giờ đang ở trước mặt hai người đây, chỉ tiếc là cả hai đều không biết mà thôi.”

Lúc này, Lâm Vân thấy mắc tiểu liền đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.

Sau khi đi vệ sinh xong, vừa đi ra đến cửa nhà vệ sinh thì.

“Cậu Lâm!”

Một giọng nói lọt vào tai Lâm Vân.

Lâm Vân ngẩng đầu lên nhìn, là một người con trai trẻ tuổi dáng vẻ khôi ngô, đầu tóc gọn gàng.

“Cậu Lâm, thật sự là cậu phải không, tôi là Tiểu Dương đây, là người của công ty vệ sĩ Tỉnh Xuyên, quản lí chỗ này ạ!” Chàng trai tươi cười nói.

“Cậu chính là anh Dương phụ trách chỗ này đấy à?” Lâm Vân sực tỉnh gật đầu.

Mới nãy anh còn vừa được nghe tóc vàng đó nhắc đến hai chữ “anh Dương”.

“Cậu Lâm, ở trước mặt cậu, sao tôi gánh nổi hai tiếng “anh Dương” chứ. Cậu cứ gọi tôi là Tiểu Dương là được rồi.” Anh Dương gượng cười đáp.

Dừng lại vài giây, anh Dương lại tiếp tục nói:

“Cậu Lâm đến đây chơi mà tôi cũng không hay biết, đây là lỗi của tôi rồi. Giờ cậu Lâm đang ngồi ở đâu, tôi sẽ đưa cô em tốt nhất qua đó phục vụ cậu.”

“Không cần. Tôi đã không báo trước với cậu tức là không muốn bị quấy rầy rồi.” Lâm Vân bình thản đáp.

“Vâng vâng vâng!” Anh Dương gật đầu liên tục.

“Được rồi, cậu đi vệ sinh đi.”

Sau khi nói xong, Lâm Vân tiếp tục rời khỏi nhà vệ sinh.

Sau khi rời nhà vệ sinh, Lâm Vân lại quay về ngồi cạnh hai người tóc vàng và An Tiểu Mai. Tóc vàng vẫn tiếp tục ngồi đó ba hoa với An Tiểu Mai.

Đúng lúc này, một chàng thanh niên tóc đỏ bước đến.

“Cô em xinh đẹp, cùng anh nhảy một điệu được không?” Gã tóc đỏ hám gái nhìn chằm chằm An Tiểu Mai.

Tóc vàng thấy vậy, đập bàn cái “ầm” đứng ngay dậy, trừng mắt nhìn gã thanh niên, lớn giọng:

“Này, cô ấy là người của tao, mày đứng trước mặt tao giành người, ý là không thèm đặt tao vào mắt chứ gì?”

Tóc vàng vừa nói chuyện vừa xắn tay áo lên, để lộ ra hình xăm trên cánh tay anh ta.

“Mày xăm mình thì sao, tưởng ông đây không có à?”

Gã thanh niên tóc đỏ không hề lép vế, kéo quần áo xuống để lộ hình xăm mãnh hổ xuống núi trên ngực gã.

“Ông đây chọc bồ mày đấy thì sao? Biết điều thì cút sang một bên, bằng không ông đây đánh chết mày!” Gã thanh niên tóc đỏ hung hăng nói.