Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 711



“Dạ được ông Khương!” Người đàn ông kia trả lời.

“Nhớ rõ, chỉ cần cậu có thể giết được cậu ta thì tôi sẽ chia cho cậu một phần trăm số cổ phần công ty!” Khương Hùng Dũng nói.

“Thật sao? Cảm ơn ông Khương! Tôi chắc chắn sẽ không làm phụ sự ủy thác của ông.

Giết chết thắng oắt con này!” Gã đàn ông kích động nói.

Một phần trăm cổ phần, đây không phải là một con số nhỏ!

Mười một giờ đêm.

Trong nhà của Lâm Vân.

“Cốc cốc cốc”

Một hồi tiếng gõ cửa vang lên.

Lâm Vân đứng dậy đi ra mở cửa.

Sau khi mở cửa.

Đập vào trong mắt chính là mười gã đàn ông mặc áo đen!

Gã cầm đầu đám người cũng là người hôm nay Lâm Vân đã gặp được, là gã vệ sĩ áo đen hôm nay đi theo bên cạnh của Khương Hùng Dũng.

“Là Khương Hùng Dũng sai các người tới đây à?” Nét mặt Lâm Vân khế thay đổi.

“Đúng vậy cậu Lâm, bọn tôi đến tiễn cậu về Tây Vân” Gã đàn ông bận đồ đen nở nụ cười ác độc.

Ngay sau đó, gã đàn ông áo đen giơ con dao trong lên, nhào thẳng về phía của Lâm Vân.

“Đoàng!”

Gã đàn ông áo đen vừa giơ dao lên thì một mũi tên đã bay tới, nhằm thẳng vào đầu của gã đàn ông áo đen.

“Ầm!”

Gã đàn ông áo đen ngã khụy xuống đất.

Lâm Vân nhìn gã đàn ông áo đen nằm sụp trên đất, cười lạnh nói.

“Ai tiễn ai về Tây Vân còn chưa biết chắc đâu!”

Lúc này Thạch Hàn mới xuất hiện từ phía sau của Lâm Vân.

Mũi tên ban nãy cũng là tác phẩm của Thạch Hàn.

“Thạch Hàn, những người còn lại giao hết cho anh! Chừa lại một người sống là được” Lâm Vân thoải mái nói.

“Được!”

Thạch Hàn gật đầu, sau đó xông về phía trước.

Sau một phút.

Thạch Hàn lỗi một tên còn sống sót lại, ném xuống trước mặt Lâm Vân, những người khác đều đã trở thành xác chết hết rồi.

Gã đàn ông khó lắm mới giữ được mạng này đã bị hù tới tái xanh mặt mày, cả người run lẩy bẩy, “Quay về nói với ông Khương của các người.

Giở trò mưu mẹo này với tôi, ông ta còn non lắm, biết không?” Lâm Vân nói với hắn ta.

“Đã hiểu! Đã hiểu!” Gã đàn ông sợ hãi liên tục gật đầu.