Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 743



“Tới phiên cậu đấy.” Lâm Hải Huy nhìn về phía Lâm Vân.

Lâm Vân không nói hai lời, đi thẳng tới trước vị trí bắn, huấn luyện viên súng ống lắp đạn vào súng lại.

“Này cậu, súng không đùa được đâu, khoảng cách 30 mét nếu có thể bắn trúng bia một hai phát đã là giỏi lắm rồi.”

Mấy người vây xem xung quanh không ai xem trọng Lâm Vân.

Hai anh em Lâm Hải Huy và Lâm Hải Quang đều cười trêu chọc nhìn Lâm Vân.

Mặc dù Lâm Vân còn chưa bắt đầu nhưng họ đã nắm chắc phần thắng rồi.

“Anh à, có thể bắt đầu rồi.”

Huấn luyện viên đã lắp đạn vào xong, để súng ở trước mặt Lâm Vân.

Lâm Vân quan sát bia phía trước mặt một lúc, sau đó anh cầm súng lục trước mặt lên.

Cầm súng, nhắm bắn.

“Hả? Động tác của cậu ta tiêu chuẩn quá.”

Mấy huấn luyện viên bên cạnh cũng bị kinh động trước tư thế nhắm súng của Lâm Vân, bởi vì động tác của anh không chỉ tiêu chuẩn mà còn không thua gì quân nhân.

“Đoàng đoàng đoàng…”

Mấy tiếng súng vang lên, Lâm Vân làm liền một mạch, bắn liên tục mười viên đạn ra ngoài.

“Báo bia, vòng 9, vòng 10, vòng 10, vòng 10, vòng 9, vòng 10, vòng 9, vòng 9, vòng 10, vòng 10.”

“96 điểm.”

Lúc thành tích 96 điểm được công bố, cả sân bắn đều rơi vào trạng thái yên tĩnh một cái chết chóc, yên lặng đến mức một cái kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy rõ ràng.

Cách 30 mét, 96 điểm.

Trời ạ, cái thành tích này đủ để phá vỡ tất cả các hội viên ở trong câu lạc bộ này, là kỷ lục của 30 mét súng lục rồi.

Không biết nó kinh khủng hơn thành tích của Lâm Hải Huy bao nhiêu lần.

Lúc này đây, tất cả mọi người đều nhìn Lâm Vân với ánh mắt khó mà đoán được.

Trước khi Lâm Vân lên đài, họ đều cho rằng Lâm Vân chỉ là thằng nhãi, sau khi nổ súng xong, mọi người mới chợt phát hiện ra, Lâm Vân lại là vương giả.

Lúc này còn cần phải thừa lời làm gì.

Bởi vì Lâm Vân đã dùng sự thật, thành tích của mình để tát vào mặt mọi người.

“Đưa súng cho anh này.” Lâm Vân đưa lại súng cho huấn luyện viên.

Huấn luyện viên nuốt một ngụm nước bọt, sau đó cung kính đưa hai tay nhận súng, lúc nãy mọi người muốn chơi, anh ta bảo Lâm Vân thử đi, Lâm Vân từ chối, lúc đó anh ta còn cho rằng Lâm Vân nhát gan không dám thử, giờ anh ta mới biết chân tướng thực sự.

Huấn luyện viên này là quân nhân giải ngũ, chỉ tôn trọng những người có bản lĩnh thực sự, chỉ với thành tích của Lâm Vân cũng đủ khiến anh ta tôn kính rồi.

Ngay sau đó, Lâm Vân đi tới trước mặt Lâm Hải Huy.

“Lâm Hải Huy, anh thua rồi.” Lâm Vân thờ ơ nói.