Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 520: Sở Sở, anh yêu em (10)



Cố Lan San nhắn tin ra ngoài, thật lâu cũng không có nhận được trở lại.

Cô cứ mở rồi lại đóng điện thoại thật lâu, rốt cuộc mới từ trên ghế đệm đứng lên, đóng chặt cửa sổ, kéo rèm cửa sổ xong, chuẩn bị đi nghỉ ngơi, lại nghe được ngoài cửa truyền đến một tiếng gõ cửa ngắn.

......

Thịnh Thế đứng ở ngoài cửa, gõ cửa phòng ngủ, anh nghe thấy cửa truyền đến âm thanh mở khóa, cả người có một loại khẩn trương không cách nào kiềm chế được.

Cửa mở ra.

Thịnh Thế ngẩng đầu lên nhìn Cố Lan San ra mở cửa, cô mặc một chiếc váy ngủ màu vàng nhạt, tóc khô một nửa rũ xuống trên vai. Lúc đôi mắt trong suốt mắt nhìn đến anh, bên trong có một tầng kinh ngạc, cánh môi nhẹ nhàng hé nở, tạo thành đường cong tuyệt đẹp động lòng người.

Xương quai xanh của cô rất đẹp, phía trên treo lủng lẳng bình xì-dầu anh tặng.

......

Cố Lan San không nghĩ tới mình chuẩn bị đi ngủ, Thịnh Thế lại trở về nhà, cô sửng sốt một giây đồng hồ, mới nép người vào một bên, để cho anh đi vào, thuận thế đóng cửa lại.

Thịnh Thế cứng ngắc đứng ở một bên, nhìn một loạt động tác lưu loát của Cố Lan San.

Thịnh Thế há miệng, muốn nói, lại cảm thấy cổ họng phát khô, cuối cùng cũng là Cố Lan San nhỏ giọng nói:

“Tôi đi làm nước tắm cho anh.”

Bất giác, anh nhìn mặt cô, lúc nói câu này, cô vừa vặn ngẩng đầu lên, nhìn anh một cái, mặt mày mạnh khỏe, răng môi cười yếu ớt, một bộ rất tốt đẹp, nhìn anh có chút sững sờ, cô lại rất tự nhiên đi qua bên cạnh hắn, vào trong phòng tắm, sau đó anh nghe thấy tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm.

Lúc Cố Lan San từ trong phòng tắm đi ra, Thịnh Thế đưa lưng về phía cô, đang cởi nút áo sơ mi, Cố Lan San nhìn một hồi, liền nhẹ nhàng đi tới trước mặt anh, giơ tay lên, thay anh cởi.

Ngón tay Thịnh Thế run một cái, nhưng không có lên tiếng, lẳng lặng thõng xuống.

Tốc độ mở cúc áo củ Cố Lan San rất đều đặn, một cái một cai, rất nhanh da thịt rắn chắc của Thịnh Thế liền lộ ra ngoài.

Cố Lan San thay Thịnh Thế cởi áo sơ mi xong, xách trong tay, hạ mí mắt, nói:

“Nước tắm đã xong.”

Sau đó liền mang quần áo bỏ vào sọt quần áo bẩn.

Thịnh Thế đứng ở đó nhìn bóng dáng của Cố Lan San, không có lên tiếng, một hồi lâu, anh mới xoay người, đi vào phòng tắm.

Lúc Thịnh Thế đi ra, Cố Lan San đã nằm ở trên giường, đắp một cái chăn thật mỏng, chỉ để đầu ở ngoài.

Thịnh Thế thuận tay tắt đèn, đi tới bên giường, vén chăn lên, cũng nằm lên.