Độc Tôn Tam Giới

Chương 1086: Giang Trần giảo hoạt 1



Sau khi bị mấy quyền cực kỳ đơn giản đánh vào, miệng phun chút máu ra, sau đó chủ động nhận thua.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Thoạt nhìn từng đối thủ một đều đang phối hợp diễn kịch với Mộc Cao Kỳ này.

- Các ngươi có hiểu gì không? Lợi Tân kia sao lại nhận thua?

Ta nhìn không quá rõ ràng, giống như mấy quyền kia của Mộc Cao Kỳ rất lợi hại a.

- Ai biết được, ta không nhìn ra có bao nhiêu chiêu trò.

Mấy quyền kia của Giang Trần quả thực nhìn qua quá bình thường. Thật giống như võ giả Chân Khí cảnh đánh nhau vậy, đừng nói là nhìn qua không có một chút thú vị nào, cũng không nhìn ra một chút kỹ xảo tinh diệu nào.

Bỏ qua vô số ánh mắt ngạc nhiên dưới đài, Giang Trần chậm rãi từ trên lôi đài đi xuống.

Lần này hắn là người tấn cấp đầu tiên của vòng đấu này, tốc độ tấn cấp cực nhanh, so với mấy thiên tài Thánh Cảnh kia còn có tốc độ tấn cấp nhanh hơn.

Nhưng mà Giang Trần xuống không bao lâu, những thiên tài Thánh Cảnh kia cũng hoàn thành chiến đấu, đều dễ dàng đi xuống lôi đài.

Giang Trần nhìn một chút, lần này tinh anh trong các tông môn của Vạn Tượng Cương Vực xuất ra hết, số lượng thiên tài trẻ tuổi Thánh Cảnh hiện tại có thể so sánh với lúc ở đan đấu Huyễn Ba sơn kia, thậm chí còn nhiều hơn.

- Xem ra đan đấu ở Huyễn Ba sơn có một ít thiên tài võ đạo khinh thường tham gia a.

Giang Trần nhìn thấy đám thiên tài Thánh Cảnh đi xuống, đại khái cũng nhìn ra một chút. Đại Thánh đường có bốn thiên tài Thánh Cảnh, theo thứ tự là bốn người kiệt xuất nhất trong tứ đại gia tộc của Đại Thánh đường.

Thánh Kiếm cung có ba người đột phá Thánh Cảnh.

Mà Bắc Minh tông, TIêu Dao tông và Đan Kiền Cung thì có hai người.

Nếu như không phải Tam Tinh Tông làm phản, vậy thì mười sáu danh ngạch của đội đầu tiên thật sự sẽ bị tất cả thiên tài Thánh Cảnh nắm lấy, căn bản không có danh ngạch dành cho những người dưới Thánh Cảnh kia.

Trừ thiên tài Thánh Cảnh ra, còn có một ít trận đấu ở phía xa xa cũng lục tục phân ra thắng bại.

Ví dụ như Lăng Bích Nhi, vòng này vận khí của nàng rất tốt, rút thăm được một đối thủ không nằm trong tông môn tứ phẩm, nàng cũng nhẹ nhõm quá quan.

Bởi như vậy, tất cả những người dự thi của Đan Kiền Cung thì có bốn người nhẹ nhõm tấn cấp, tiến vào vòng tiếp theo.

Mà Niếp Trùng lại khổ không thể tả.

Người hắn đối mặt là thiên tài số hai trong Thánh Kiếm cung là Kim Phogn, thực lực người này là Thánh Cảnh nhất trọng đỉnh phong, nếu bàn về sức chiến đấu, chỉ sợ Thẩm Thanh Hồng cũng chưa chắc có thể thắng được hắn ta.

Giờ phút này Niếp Trùng tuy rằng đang ứng phó toàn lực, vừa động thủ đã vận dụng cơ hồ tất cả con át chủ bài, nhưng mà lại lập tức rơi vào thế hạ phong.

Kim Phong hiển nhiên không có ý định lưu tình, đối mặt với Niếp Trùng toàn lực ứng phó, mặc dù có chút kiêng kỵ, thế nhưng cũng không vì thế mà luống cuống tay chân. Hắn là thiên tài số hai của Thánh Kiếm cung, thực lực đủ để áp chế Niếp Trùng, các loại át chủ bài cũng có thể áp chế được Niếp Trùng.

Cho dù tất cả mọi người đã từng dặn qua Niếp Trùng, nếu không được thì nên buông tha.

Thế nhưng một khi tiến vào tiết tấu của đối phương, muốn buông tha vậy thì cũng phải có cơ hội mới được.

Kim Phong hiển nhiên không muốn để cho Niếp Trùng có cơ hội này, mà mạnh mẽ không ngừng công kích, hiển nhiên có ý định một kích đánh tàn phế Niếp Trùng.

Bên Đan Kiền Cung, sắc mặt mỗi người đều vô cùng ngưng trọng.

Thế nhưng mà hiện tại trên lôi đài, những người khác căn bản khó có thể nhúng tay vào, cho nên chỉ có thể nóng lòng ở phía dưới nhìn lên mà thôi.

- Sư tôn, có biện pháp nào làm cho Niếp Trùng bình an trở xuống không?

Thẩm Thanh Hồng nhịn không được mà mở miệng hỏi Liên Thành trưởng lão.

Liên Thành trưởng lão cười khổ nói:

- Đây là luận võ trong đại điển, quy tắc còn ở đó, nếu như chúng ta ra tay, thành tích của các ngươi sẽ bị hủy bỏ. Hơn nữa cho dù chúng ta ra tay, người bên Thánh Kiếm cung cũng không phải là kẻ ăn chạy, không có lý nào bọn chúng sẽ ngồi yên không để ý tới.

Thẩm Thanh Hồng nhìn đám người Thánh Kiếm cung bên kia, đám người Thánh Kiếm cung bên kia cũng nhìn chằm chằm về phía người Đan Kiền Cung, hiển nhiên đang đề phòng bọn họ ra tay ứng cứu Niếp Trùng.

Không chỉ có như vậy, người Thánh Kiếm cung còn dùng ánh mắt tràn ngập vẻ khiêu khích.

Đan Trì cung chủ trầm giọng nói:

- Đã tình nguyện đánh bạc thì phải chấp nhận chịu thua.

Giang Trần ngẩng đầu nhìn lên lôi đài, hắn biết rõ nếu cứ tiếp tục như vậy, Niếp Trùng nặng thì chết tại chỗ, nhẹ thì bị phế đi. Lại nói việc này tuy rằng không có quan hệ trực tiếp với Giang Trần hắn, cho dù vừa rồi hắn không có phế bỏ Vương Kình thì người Thánh Kiếm cung một khi gặp phải người Đan Kiền Cung nhất định cũng sẽ không hạ thủ lưu tình.

Hắn phế bỏ Vương Kình bất quá chỉ giống như mưa rơi trong bão tuyết mà thôi.

Giang Trần nhìn lên trên lôi đài, Niếp Trùng hiện tại đã cực kỳ nguy hiểm, tùy thời có thể sụp đổ.

Tuy rằng tính cách của Niếp Trùng này không ưa nổi, thế nhưng cuối cùng vẫn là đệ tử Đan Kiền Cung, nếu như hắn gặp chuyện không may, mặt mũi của Đan Trì cung chủ cũng không được tốt cho lắm.

Lập tức Giang Trần âm thầm truyền âm cho Long Tiểu Huyền:

- Long huynh, huynh ra giải vây đi, không cần xuất hiện, chỉ cần làm gián đoạn một chút, để cho đồng môn của ta có cơ hội nhận thua là được.

Long Tiểu Huyền là long tộc chính thức, Giang Trần để cho nó đi làm loại chuyện này nó không quá can tâm tình nguyện. Thế nhưng trong khoảng thời gian này nó với Giang Trần ở chung vô cùng hòa hợp, cũng chưa từng sai bảo nó.

Cho nên mặc dù có chút không muốn, còn không cự tuyệt, nó chỉ bực tức nói một câu:

- Bản long cũng không phải bảo mẫu của ngươi, loại chuyện này cũng gọi ta được sao?

- Long huynh, ta không có loại thủ đoạn tàng hình giống như Long huynh a. Người tài giỏi quả thực có nhiều việc phải làm a.

Giang Trần rất rõ ràng tính cách của Long Tiểu Huyền, tên này ăn mềm không ăn cứng, nếu như ngươi tâng bốc, vuốt mông ngựa nó, dụ dỗ nó thì mọi chuyện sẽ dễ làm.

Quả nhiên, nghe những lời này, Long Tiểu Huyền lập tức phấn chấn.

Pháp thân của long tộc, ẩn giới tàng hình, có thể lập tức biến thành lớn nhỏ, khiến cho mọi người căn bản không thể nhìn ra sự tồn tại của nó.

Đương nhiên, chân long chi thân cho dù không có giới tử hóa thân, pháp thân ẩn nấp trong hư không, người bình thường dùng mắt thường cũng khó mà nhìn tới được.

Giới tử hóa thân của Long Tiểu Huyền phi lên lôi đài, cũng không quên lời dặn dò của Giang Trần.

Tùy ý dùng chút lực đẩy về phía Niếp Trùng và Kim Phong.

Oanh.

Hai người đang đánh tới khí thế ngất trời đột nhiên đồng thời bị một cỗ lực lượng cường đại khó hiểu đẩy ra. Xoạt xoạt, hai chân liên tục lảo đảo, thối lui về hai phía trên lôi đài.

Thân thể hai người đều bất ổn, thiếu chút nữa rớt xuống lôi đài.

Niếp Trùng vốn đã là nỏ mạnh hết đà, chỉ dựa vào một chút khí lực cuối cùng chống đỡ. Lúc này bị một cỗ lực lượng đẩy ra, chẳng những hắn không cảm thấy phẫn nộ mà ngược lại còn có cảm giác giống như một người bị ép xuống mặt nước được trồi lên.