Độc Tôn Tam Giới

Chương 2249: Vui tới phát khóc (2)



́i phát khóc. (2)

Đột nhiên nàng cảm thấy những đau khổ, tương tư giày vò những năm qua nàng phải chịu đều không uổng công.

- Huynh đệ Canh gia, các ngươi mang Đan Nhi tiểu thư đi tới Đan Kiền Cung gặp Giang Trần thiếu chủ đi. Ta bắt họ Khâu này, đưa tới trước mặt thiếu chủ, cho người hỏi tội.

Thương Hải đại đế không phải đang ra lệnh mà khẩu khí lại có chút thương lượng.

Huynh đệ Canh gia nhìn nhau, hiển nhiên cũng ý thức được Đan Nhi tiểu thư này nói không chừng là người rất quan trọng bên người thiếu chủ.

Hai người không dám lãnh đạm, lại nghĩ lại, bọn họ có ở lại, thực lực quả thực có thể áp chế được Khâu trưởng lão, nhưng mà có thể giữ lại Khâu trưởng lão hay không cũng khó mà nói được.

Cường giả giao thủ, thực lực ngươi mạnh mẽ hơn chút, thế nhưng nếu như người ta hạ quyết tâm muốn chạy trốn, không có ưu thế mang tính áp đảo, cũng chưa chắc có thể giữ người ta lại được.

- Đan Nhi tiểu thư, huynh đệ Canh gia là tâm phúc của thiếu chủ. Có bọn họ bảo hộ ngươi, ven đường tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì.

Ngữ khí của Thương Hải đại đế rất là khách khí.

Giờ phút này Đan Phi còn không có triệt để phục hồi tinh thần từ trong niềm vui này, nàng than nhẹ một tiếng, ngữ khí có một chút phức tạp, nói:

- Hiện tại ta còn muốn trở lại Thiên Quế vương quốc một chút.

Vốn nàng định thực sự đi Thiên Quế vương quốc. Theo lý thuyết, nàng nhận được tin tức của Giang Trần, cơ hồ là hận không thể lập tức chắp cánh, bay tới trước mặt Giang Trần.

Thế nhưng mà không biết vì cái gì, mười năm mong chờ, bỗng nhiên phát hiện ra mong chờ, mộng tưởng của nàng trở thành sự thực, lúc này nàng bỗng nhiên lại có chút sợ hãi khi đối mặt với nó.

Không phải nàng lo lắng mộng tưởng là giả, mà là trong lúc nhất thời nàng không biết nên đối mặt với Giang Trần thế nào.

Nói cho hắn biết, lần thí luyện năm đó, đối tượng điên cuồng, hoang đường đêm hôm đó là Đan Phi nàng?

Như vậy mà nói, Đan Phi lo lắng, liệu Giang Trần sẽ như vậy mà khinh thường, xem thường nàng hay không?

Cho dù không xem thường nàng, thậm chí còn ôm áy náy với nàng. Thế nhưng mà Đan Phi lại biết, thiếu chủ của Khổng Tước thánh sơn đã có đạo lữ.

Nghĩ tới đây trong lòng Đan Phi lập tức cảm thấy có chút đau đớn, lại có chút đau xót.

Quan trọng nhất chính là, mình nên đối mặt với hắn thế nào? Nhất là đối mặt với đạo lữ của hắn thế nào?

Trong lòng Đan Phi xoắn xuýt, trong lòng mờ mịt. Tuy rằng tìm được Giang Trần nàng có cảm giác hưng phấn, vui sướng vô cùng. Chỉ là cũng không vì vậy mà nó giảm nửa phần, mà ngược lại còn thêm xoắn xuýt hơn.

Thương Hải đại đế sửng sốt, Đan Nhi tiểu thư này trước đó nghe thấy tin tức của thiếu chủ cơ hồ vui tới phát khóc. Thế nhưng tại sao đột nhiên lại bắt đầu rụt rè như vậy?

Nhưng mà rốt cuộc Thương Hải đại đế là người biết rõ nhìn mặt mà nói chuyện, chỉ cần suy nghĩ một chút đã biết rõ Đan Nhi tiểu thư này có lẽ trong lòng có chút lo lắng, hoặc là không bỏ qua được mặt mũi của nhi nữ thường tình.

Hắn lập tức mỉm cười nói:

- Đan Nhi tiểu thư đã muốn đi tới Thiên Quế vương quốc. Vừa vặn ta cũng muốn đi một chuyến. Không bằng ta với Đan Nhi tiểu thư cùng đi một chuyến, như vậy được không?

Đan Phi xuất phát từ tình cảm bản thân, vẫn cảm thấy Thương Hải đại đế là người của Tu La đại đế,cho nên trong lòng luôn cảm thấy có chút không thích hắn.

Thế nhưng mà lúc này thấy Thương Hải đại đế thấu hiểu lòng người như vậy. Lại làm cho nàng biết rõ tin tức Giang Trần. Loại thành kiến này chậm rãi tiêu trừ.

Nàng nghĩ lại, gật đầu nói:

- Có Thương Hải đại đế cùng đồng hành, là vinh hạnh của Đan Phi.

- Hắc hắc... Đan Phi tiểu thư chờ một chút.

Trong khi Thương Hải đại đế nói chuyện, thân thể nhoáng lên. Hai tay vung mạnh, nguyên lực của cương giả Đế cảnh nhấc lên từng cơn sóng to gió lớn, khuếch tán về phía Khâu trưởng lão kia.

Khâu trưởng lão biến sắc, trong mắt toát ra vẻ sợ hãi.

Một kích toàn lực của cao thủ Đế cảnh, uy thế kinh người. Quan trọng nhất chính là Khâu trưởng lão và Thương Hải đại đế chênh lệch tu vi quá lớn, tuyệt đối là một người trên trời, một người dưới đất.

Khâu trưởng lão vừa mới sinh ra ý nghĩ chống cự trong đầu, đã bị cơn sóng nước cường đại này trực tiếp cuốn vào trong màn nước.

Thương Hải đại đế tiêu sái tự nhiên, thân thể lắc lư một cái đã nhảy vào trong sóng nước.

Ào ào.

Thương Hải đại đế từ trong sóng nước đi ra, tay đã nắm lấy hai người, rõ ràng chính là Khâu trưởng lão và Triệu Mãng không ai bì nổi kia.

Nhìn thấy thủ đoạn cường thế của Thương Hải đại đế, Đan Phi cũng âm thầm bội phục. Trừ thân thông cường đại hơn của Khổng Tước đại đế ra, lần ra tay này của Thương Hải đại đế quả thực là thủ đoạn cường đại nhất mà nàng từng chứng kiến.

Huynh đệ Canh gia cũng nhìn nhau, trong đầu sinh ra cảm giác kính trọng. Cường giả Đế cảnh cuối cùng cũng là cường giả Đế cảnh, vừa mới ra tay đã dễ dàng làm cho Khâu trưởng lão kia căn bản không có cơ hội chạy trốn, cũng không có cơ hội phản kháng.

Thủ đoạn bực này tuyệt đối là thứ mà huynh đệ Canh gia bọn họ có thúc ngựa cũng không đuổi kịp.

Huynh đệ Canh gia và Hòe Sơn nhị tiêu đều giống nhau, vốn đều cảm thấy Thương Hải đại đế bất quá chỉ là một tay sai của Tu La đại đế, dưới tình thế quẫn bách mà đầu nhập vào Giang Trần thiếu chủ, cảm thấy nhân phẩm của hắn thấp, cho nên trong tiềm thức có chút xem thường Thương Hải đại đế này.

Giờ phút này nhìn thấy thủ đoạn cường thế của hắn như vậy, mới biết được Thương Hải đại đế này quả thực không đơn thuần là kẻ vuốt mông ngựa lành nghề, mà một khi ra tay quả thực không có một chút qua loa nào.

Khâu trưởng lão giống như con gà trống bại trận, bị Thương Hải đại đế xách trong tay.

- Nhị vị huynh đệ, hai người mang theo hai gia hỏa này trở lại Đan Kiền Cung một chuyến. Đem chuyện xảy ra ở nơi này kể ra từ đầu tới cuối cho Thiếu chủ nghe. Nhất là nói cho thiếu chủ biết chúng ta tìm được Đan Phi tiểu thư của liên minh thập lục quốc trước đó. Đúg rồi, đừng quên nói Đan Phi tiểu thư chính là nghĩa nữ Đan Nhi tiểu thư của Khổng Tước đại đế bệ hạ.

Huynh đệ Canh gia cũng nghiêm túc gật đầu nói:

- Được. Vậy nơi này xin nhờ Thương Hải đại đế.

Nhìn thấy huynh đệ Canh gia mang theo Khâu trưởng lão và Triệu Mãng kia rời khỏi, trong lúc nhất thời Đan Phi còn cảm giác như nằm mơ. Ngay thời khắc vừa rồi, trước khi huynh đệ Canh gia xuất hiện, nàng cơ hồ đã tuyệt vọng.

Vốn Triệu Mãng đã khó giải quyết, lại thêm một Khâu trưởng lão xuất hiện. Nhất là Khâu trưởng lão kia thực lực quá áp đảo.

Đan Phi mặc dù có rất nhiều thứ để chạy trối chết, thế nhưng nàng cũng không xác định có thể chạy thoát, giữ mạng được trong tay Khâu trưởng lão này hay không.

Thế nhưng mà khi nàng tuyệt vọng nhất, tình thế thoáng cái chuyển biến cực lớn. Huynh đệ Canh gia xuất hiện, Thương Hải đại đế xuất hiện, chẳng những thoáng cái cải biến thế cuộc, lại mang tới tin tức rung động khiến cho nàng khó có thể tin tưởng được.

- Đan Nhi tiểu thư, hiện tại chúng ta xuất phát hay là dừng lại một chút?