Đừng Khóc! Hãy Để Anh Yêu Em

Chương 1: Thế giới mới



Tít tít tít

Tiếng hệ thống nhập dữ liệu cho thế giới tiếp theo

Póc!

[Kí chủ mời đăng nhập hệ thống]

….

Dãy con chữ hiện giữa không trung

[Người đăng nhập: Tiêu Quân]

[Nhiệm vụ: Hoàn thành!]

[Đăng nhập thành công! Chào mừng kí chủ trở lại]

Thiếu niên dần mở mắt, chớp chớp vài lần rồi thở dài

“Tiểu tử hệ thống nhà ngươi, nhiệm vụ vừa rồi cũng quá là làm khó ta”

[Kí chủ đừng nóng, tiếp theo là thế giới cuối cùng rồi. Mong kí chủ chăm chỉ hoàn thành]

“Ngươi làm việc cũng nhanh nhẹn quá đó”

Hệ thống cười vài tiếng hi hi, nhanh chóng mở màn hình kỹ thuật số, tinh chỉnh rồi đáp

[Mời kí chủ xoá dữ liệu kí ức của thế giới trước để không làm ảnh hưởng đến nhiệm vụ mới]

[Bắt đầu xoá kí ức]

[Quá trình xoá dữ liệu kí ức của thế giới Ma tôn mau giết ta đi bắt đầu]

[Tiến độ xoá ….. 98/100]

Tít tít tít tít

[Hệ thống lỗi không thể xoá 2% kí ức còn lại, gặp bug, hệ thống quản lí đang xử lí bug]

[Xử lí thất bại!]

“Thống Thống, máy chủ ngươi sao vậy?”

[Hệ thống gặp trục trặc, đành phải tải dữ liệu thế giới mới cho kí chủ trước, hệ thống sẽ cố gắng xoá đi 2% kí ức còn lại]

[Bắt đầu tải dữ liệu thế giới mới]

[Tải dữ liệu thành công! Chào mừng kí chủ đến với thế giới Phản diện muốn tiêu diệt chính mình]

Lần nữa thức dậy là ở một nơi xa lạ, có chút hiện đại hơn so với thế giới trước. Đầu của Tiêu Quân đau như búa bổ, không nhịn mà kêu lên vài tiếng, trong đầu xuất hiện những hình ảnh mơ hồ không liên kết, không phải kí ức của thế giới mới

“A… Thống Thống, mau ra đây”

[Chào mừng kí chủ đến với thế giới Phản diện muốn tiêu diệt chính mình]

“Nghe tên là thấy không lành lặn rồi”

Tiêu Quân thở dài rồi nhìn màn hình kỹ thuật số

[Thế giới Phản diện muốn tiêu diệt chính mình bắt đầu. Ở đây, kí chủ vẫn tên Tiêu Quân, là sinh viên trường Công nghệ Kỹ thuật Đào tạo Robot. Đây là thế giới nói về sự phát triển vượt bật của công nghệ hiện đại, chủ yếu con người sử dụng máy móc làm công cụ và năng lượng điện là năng lượng quan trọng nhất. Như tên gọi của thế giới, kí chủ là nhân vật phản diện, một thiên tài của trường và ấp ủ tham vọng bá chủ thế giới bằng cách nắm giữ toàn bộ nguồn điện ở thế giới này để trả thù. Tuy tham vọng có chút hão huyền nhưng với tài trí vô song, nhân vật phản diện gần như đã có thể thành công

Nếu có phản diện cũng có chính diện, những người sẽ ngăn cản kế hoạch xấu xa này. Nam chính của thế giới: Cẩn Du và còn nhiều nhân vật khác đang chờ kí chủ khám phá]

“Hmm ta phải làm gì ở đây?”

[Nhiệm vụ chính tuyến: Vì quá khứ không mấy tốt đẹp nên bản thân phản diện tạo ra hai nhân cách vô song để bảo vệ chính mình, nhân cách đầu tiên chính là phản diện hung hăng, độc ác, nhân cách thứ hai chính là Tiêu Quân kí chủ hiện tại. Hãy tranh đấu vì hoà bình của thế giới. Đánh bại phản diện của chính mình

Nhiệm vụ phụ: Yêu đương]

Tiêu Quân suy nghĩ hồi lâu rồi giật mình

“Khoan đã, cái nhiệm vụ phụ này ở đâu ra? Ngươi rảnh quá nhỉ?”

[Hì, kí chủ đã trải qua nhiều gian truân, khổ ải mà không nghỉ ngơi, nhiệm vụ phụ này chủ yếu là giúp kí chủ thư giãn hơn thôi. Vì là nhiệm vụ phụ nên kí chủ có thể làm hoặc không, sẽ không ảnh hưởng đến tiến độ nhiệm vụ chính tuyến]

Tiêu Quân phải nói là tức không nói nên lời, nếu không phải vì muốn trở lại thế giới của mình, cậu thật sự đã chẳng phải vô công rỗi nghề chơi trò chơi với cái máy chủ cùng hệ thống rảnh rỗi này. Đúng là đã bận rộn còn tạo chuyện, kì này sau khi làm xong nhiệm vụ Tiêu Quân phải tìm cty khiếu nại hệ thống này

“Phiền thật! Rốt cuộc Tiêu Quân trong thế giới này trải qua những gì mà phải trả thù?”

[Vì đây là nhiệm vụ cuối cùng cho nên những manh mối quan trọng vẫn mong kí chủ tự mình khám phá, hệ thống chỉ giúp đỡ trong những tình huống nguy cấp, cho gợi ý và trao đạo cụ nhiệm vụ cho kí chủ và không giải thích gì thêm]

Nói rồi hệ thống lặn mất, Tiêu Quân cũng coi như là hiểu tình hình đại khái rồi bắt đầu ngồi vào bàn không xa, loay hoay mở chiếc laptop kỹ thuật rồi tự lập kế hoạch

[Vậy đầu tiên mình nên tìm hiểu về quá khứ của phản diện trước, tiếp theo tìm kiếm thông tin về nhân vật khác]

Khi ghi đến chữ Cẩn Du, cả người Tiêu Quân nao núng, sốt ruột, cậu khoanh tròn cái tên này lại. Tại sao npc tên Cẩn Du lại cứ nhộn nhạo trong lòng Tiêu Quân khiến cậu khó lòng lí giải được, phải chăng là do ảnh hưởng của 2% kí ức còn sót lúc xoá?

“Tch! Vẫn là nên đi tìm hiểu thế giới này vận hành như thế nào thì hơn, còn mấy chuyện này tính sau đi”

Tiêu Quân tiêu soái tắt laptop rồi rời bàn, cầm theo chiếc thẻ phòng rồi bước ra ngoài. Tiêu Quân tham quan vài nơi trong trường học, phải thốt lên là quá hiện đại, quá máy móc. Cũng may Tiêu Quân tiếp xúc với hệ thống khá lâu, đồng thời dựa vào thông minh sẵn có và thói quen của phản diện nên cậu không gặp quá nhiều khó khăn khi tiếp xúc

Đi ra khỏi trường học, hít một hơi thật sâu

“Toàn là mùi dầu nhớt, phổi mình sẽ ổn chứ?”