Dược Thần

Chương 1114: Kim Kiếm Trảm Hư Không (2)



Kiệt Sâm giống như con thuyền nhỏ trong bão tố, không ngừng chao đảo gian nan chèo chống.

Trên người hắn nhuộm đầy máu tươi, trong miệng phun máu không ngừng, nhưng ánh mắt hắn lại sáng hừng hực, bộc phát ý chí chiến đấu cháy rực vĩnh viễn không phai mờ.

Ở gần đó nhóm người Tạp Tắc Nỗ Tư không chịu nổi cỗ thiên uy đáng sợ kia, khí tức đại đạo đập thẳng vào mặt làm mọi người cảm thấy áp lực muốn hộc máu.

Đặc biệt Ai Đức Mễ Tư là kim hệ linh sư trong nội tâm càng thêm hốt hoảng, bị áp chế trong phương diện pháp tắc làm hai chân hắn mềm nhũn, cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé.

Không phải hắn vô năng mà do uy áp đại đạo quá mức đáng sợ, thiên địa vô tình, ở trước mặt đại đạo bất luận sinh linh nào cũng chỉ là con sâu cái kiến.

Đối mặt với thiên kiếp đáng sợ như thế, nhóm người Tạp Tắc Nỗ Tư chỉ có thể xa xa tránh lui, cơ hồ cả Kim Chi Đảo đều biến hành kim hệ linh lực hải dương, linh lực nguyên tố giống như sóng lớn ngập trời, quỷ khóc thần gào biển gầm bão tố lan ra uy áp vô tận chôn vùi hết thảy.

Ngay khi mọi người chỉ có thể né tránh xa xa không dám tiến đến gần, dưới thiên kiếp pháp tắc Kiệt Sâm càng bị áp chế bùng nổ càng mạnh, hắn giống như vĩnh viễn không chịu thua bại, đối kháng cùng thiên đạo chí cao.

- Oanh!

Một đạo kim sắc thần quang kinh thiên từ trên kiếp vân giáng xuống, vạch phá chân trời, vầng sáng chói mắt đánh vỡ không gian nặng nề oanh kích lên trên người Kiệt Sâm.

- Phốc xuy…

Da thịt trên người Kiệt Sâm vỡ ra, máu tươi phun tung tóe, nhưng hắn vẫn cắn chặt răng hấp thu kim hệ linh lực lưu chuyển bên trong ngũ tạng lục phủ, gân cốt cơ bắp, làn da máu huyết của chính mình, tinh luyện lấy thân thể của mình.

Cùng lúc đó từng đạo kim hệ đại đạo pháp tắc hư vô đáng sợ không ngừng oanh kích vào trong linh hồn của Kiệt Sâm, nhưng hắn không chút sợ hãi, dưới sự trợ giúp của Kim Linh Châu hắn không ngừng chống cự oanh kích, đồng thời tăng lên cảm ngộ của mình về kim hệ pháp tắc.

Rốt cục bên trong rèn luyện sinh tử, kim hệ pháp tắc mà Kiệt Sâm chỉ mới lĩnh ngộ tới tầng thứ sáu Kiếm Chi Thế Giới rốt cục đã hoàn toàn lột xác đem tầng thứ bảy Kim Kiếm Trảm Hư Không hoàn toàn lĩnh ngộ.

- Oanh long long…

Vô tận uy áp lan ra từ trên người Kiệt Sâm, linh lực khủng bố chấn động mạnh mẽ trùng kích từ trong thân thể Kiệt Sâm xuyên thẳng lên kim sắc kiếp vân trên bầu trời.

- Kim Kiếm Trảm Hư Không, ha ha…Kim Kiếm Trảm Hư Không…

Trong miệng Kiệt Sâm phát ra tiếng cười to thoải mái, một cỗ linh lực ba động như hủy thiên diệt địa từ thân thể Kiệt Sâm khuếch tán ra khắp bốn phía, một thanh kim kiếm kiếm hồng ngưng tụ trong tay Kiệt Sâm, khí tức đáng sợ lan tràn, hư không chung quanh sụp đổ lộ ra từng đạo vết nứt không gian.

- Đến a, ha ha, cho ta nhìn xem sự cường đại của ngươi!

Trong miệng Kiệt Sâm gào thét, giờ khắc này hắn vung vẩy kim kiếm trong tay cùng thiên kiếp pháp tắc đối kháng.

Bên dưới nhìn thấy một màn này nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm hoàn toàn ngây ra.

Đối kháng thiên kiếp pháp tắc dù sao cũng không phải là chuyện không thể nào, bất luận thánh linh sư cửu giai đều có năng lực này, nhưng giống như Kiệt Sâm mới đạt tới đế linh sư có thể cùng thiên địa pháp tắc cảm ngộ đối kháng, Lam Nguyệt Cổ Sâm đừng nói là nhìn thấy, ngay cả nghe thấy cũng chưa từng nghe qua.

Trong tiếng nổ vang cực lớn, không biết thời gian trôi qua bao lâu, bởi vì phối chế ra thánh cấp linh dược tề kim hệ cửu giai mà khơi dậy thiên kiếp pháp tắc rốt cục cũng đã dừng lại.

Giờ khắc này đại lượng kim hệ pháp tắc từ trên không trung lả tả bay xuống, trở nên vô cùng mềm mại, tất cả đều tiến nhập vào trong bình linh dược tề kim hệ thánh cấp, đạo đạo pháp tắc huyền ảo lưu chuyển bên ngoài bình linh dược tề không ngừng tan ra, khiến cho người ta có loại cảm giác như mộng như huyễn.

Sau khi đại lượng kim hệ pháp tắc hạ xuống dung nhập vào bên trong bình linh dược tề, kim sắc kiếp vân rốt cục tiêu tán, bởi vì thánh cấp linh dược tề kim hệ cửu giai xuất thế dẫn phát ra thiên kiếp pháp tắc đã hoàn toàn biến mất, bầu trời ánh vàng rực rỡ giờ khắc này đã khôi phục lại vẻ sáng sủa trước đó.

- Xuy xuy…

Trên bầu trời thân thể Kiệt Sâm tràn đầy vết thương, Mộc Linh Châu không ngừng xoay tròn trong đầu, không ngừng phóng xuất ra mộc hệ sinh mệnh hoạt lực nồng đậm chữa trị thân thể, đồng thời chậm rãi đáp xuống.

- Kiệt Sâm, ngươi không sao chứ?

Vẻ mặt Lam Nguyệt Cổ Sâm bọn họ đều lộ ra lo lắng chạy tới, trong miệng không ngừng hỏi thăm.

- Không có việc gì, ta có thể có chuyện gì!

Trên mặt Kiệt Sâm tràn đầy dáng tươi cười, nhưng nhìn thấy thân thể tràn đầy máu tươi thậm chí lộ ra xương cốt của hắn, thật sự làm người cảm thấy vô cùng đau lòng.

- Đúng rồi Ai Đức Mễ Tư, đây là linh dược tề ta phối chế cho ngươi, thánh cấp linh dược tề hạ phẩm cửu giai Lưu Kim Tuế Nguyệt, chỉ cần uống vào đem dược hiệu cùng pháp tắc bên trong đều dung hợp, hấp thu, ta tin tưởng ngươi có thể tấn cấp cửu giai thánh linh sư rồi!

Kiệt Sâm đem Lưu Kim Tuế Nguyệt đưa vào trong tay Ai Đức Mễ Tư.

Thánh cấp linh dược tề cửu giai cùng đế cấp linh dược tề bất đồng, linh dược tề đế cấp bát giai cho dù phối chế thành công vượt qua thiên địa dược kiếp chỉ có thể xem là chuyện hiếm có, mà thánh cấp linh dược tề cửu giai sau khi phối chế thành công chỉ xem là bán thành phẩm, nhưng chỉ khi vượt qua được thiên kiếp pháp tắc đạt được đại đạo pháp tắc thừa nhận, đại lượng pháp tắc dung nhập vào bên trong mới xem như hoàn toàn phối chế thành công, có được công hiệu nguyên vẹn.

Trên Kim Chi Đảo, Ai Đức Mễ Tư tiếp nhận bình dược tề Lưu Kim Tuế Nguyệt nhìn qua thân hình đầy máu của Kiệt Sâm, một loại cảm giác khó thể hình dung dâng lên trong lòng hắn.

- Kiệt Sâm…thật sự…không dám nhận…

Vừa nghĩ tới Kiệt Sâm vì giúp mình phối chế linh dược tề mà phải mạo hiểm tính mạng đi đối kháng thiên kiếp pháp tắc, trong nội tâm Ai Đức Mễ Tư vô cùng cảm động, đồng thời tràn đầy áy náy.

Hồi tưởng lại bản thân mình vì muốn chứng tỏ bản thân, ở Thiên Không Thành nhiều lần khiêu chiến Kiệt Sâm, trong lòng Ai Đức Mễ Tư cảm thấy vô cùng hối hận.

Giờ khắc này Ai Đức Mễ Tư hoàn toàn bị Kiệt Sâm khuất phục, bởi vì thân phận linh dược thánh sư cửu giai cùng lòng dạ vô tư của hắn.

Nhìn thấy ánh mắt áy náy của Ai Đức Mễ Tư, biết rõ ý nghĩ trong lòng hắn, Kiệt Sâm vỗ vỗ vai hắn.

- Ai Đức Mễ Tư, không cần nghĩ nhiều như vậy, nếu như chúng ta đã cùng nhau tới đây, xem như là bằng hữu đồng sinh cộng tử, hơn nữa Thánh Quả sinh trưởng tại nơi này mọi người đều có phần. Bình Lưu Kim Tuế Nguyệt này là ngươi nên được!

Tuy Ai Đức Mễ Tư từng có mâu thuẫn với hắn lúc ở Thiên Không Thành, nhưng đó chẳng qua là tranh giành thứ tự mà thôi, cũng không có thù hận sinh tử, mà khi ở trong cấm địa Thất Tinh Hải Ai Đức Mễ Tư cùng Tạp Tắc Nỗ Tư đều gặp nguy hiểm, khí khái không bỏ rơi đồng bạn của Ai Đức Mễ Tư đã được Kiệt Sâm thừa nhận, hơn nữa lúc ban đầu khi gặp phải Yết La phó tháp chủ Ai Đức Mễ Tư vì an toàn của mọi người mà nguyện ý buông tha bản thân, bọc hậu để ngăn cản Yết La phó tháp chủ đủ nói rõ thái độ làm người của hắn.