Dược Thần

Chương 579: Quyết đấu đỉnh phong



Trong ánh mắt của Dong Thánh rất ảm đạm, thất lạc nói:

- Sư phụ, ta biết rõ tạo nghệ luyện kim thuật của ta hiện giờ không cao, nhưng ta nhất định cố gắng, thẳng đến khi ngươi thừa nhận ta là đệ tử mới thôi.

Sau khi trải qua chuyện ngày hôm nay, Dong Thánh đối với tạo nghệ luyện kim thuật của Kiệt Sâm càng thêm bội phục, chấp nhất của hắn, đã sớm đem Kiệt Sâm trở thành sư phụ của mình rồi, mặc kệ Kiệt Sâm nói như thế nào, hắn cũng nhận định điểm này.

Đối mặt với người chết vì nhận thức này, dù Kiệt Sâm có kiến thức rộng rãi, cũng khó trảnh khỏi chuyện đau đầu.

- Sư phụ...

Dong Thánh muốn nói điều gì, nhưng muốn nói lại thôi, dùng ánh mắt khát vọng, giống như hài đông xin phụ mẫu mua đồ chơi, tội nghiệp nhìn qua Kiệt Sâm.

- ...

Nhìn thấy biểu lộ này của Dong Thánh, Kiệt Sâm đã triệt để phục nhiễm.

- Tốt, đợi sau khi đại lục tinh anh đại tái này kết thúc, nếu như ngươi có rãnh, thì đi tìm ta, ta biết rõ ngươi cảm thấy hứng thú với cấu trúc Đại Sinh Mệnh Chuyển Hóa Trận của ta, đến lúc đó ta sẽ nghiên cứu thảo luận với ngươi, là nghiên cứu thảo luận!

Kiệt Sâm lên tiếng nói, hắn biết rõ Dong Thánh khát vọng cái gì, hắn cũng biết tạo nghệ luyện kim thuật của hắn bày ra, đối với thời đại này, đại biểu cho cái gì.

Nhân thể luyện kim, chính là cấm kỵ của luyện kim thuật, cực độ nguy hiểm, nhưng lại làm cho vô số luyện kim sư chạy như vịt.

Vào lúc này, nhân thể luyện kim còn ở thời kỳ man hoang, nhưng vào đời sau, nhân thể luyện kim có bước phát triển rất lớn.

Ước chừng hơn một nghìn năm sau, Linh Đấu đế quốc vừa thành lập, đại lục xuất hiện một đôi huynh đệ luyện kim sư, được xưng là Cang Giả Kim Thuật Ái Đức Hoa, cùng đệ đệ của hắn A Nhĩ Phùng Tư. (Chính là anh em nhà Edward trong truyện Fullmetal Alchemist)

Hai người bọn họ từ nhỏ đã thể hiện thiên phú luyện kim vô cùng kinh người, trong một lần thí nghiệm luyện kim, A Nhĩ Phùng Tư ngoài ý muốn mất đi cánh tay phải, từ đó về sau, ca ca Ái Đức Hoa đã đạp lên con đường nhân thể luyện kim thuật, muốn dựa vào luyện kim thuật, cho A Nhĩ Phùng Tư một lần nữa tìm về cánh tay phải.

Vì mục đích này, Ái Đức Hoa không ngừng học tập cùng nghiên cứu, cuối cùng cũng tìm được con đường mà tiền nhân chưa từng đi qua, đánh vỡ chỗ trống nhân thể luyện kim thuật trong gần vạn năm qua, thành lập nên lý luận nhân thể luyện kim thuật, người đời sau gọi là người khai thát nhân thể luyện kim thuật, cận đại luyện kim học chi phụ.

Mà Kiệt Sâm lúc trước chữa trị cho Thiết Mộc Chân, sử dụng Đại Sinh Mệnh Chuyển Hóa Trận, truyền lưu cực lớn vào đời sau, nhưng vào đời này, nhân thể luyện kim thuật chưa có xuất hiện.

Sau khi chữa khỏi thương tổn trên người cho Thiết Mộc Chân, lòng người bàng hoàng ở khu Tây Băc, tràn ngập hào khí lo nghĩ, thoáng cái đã biến mất, có, chỉ là vô cùng hưng phấn.

Kiệt Sâm đến từ Tây Bắc chư quốc, là một thành viên thiên tài của Tây Bắc, đã từ trước tám tiến vào bán kết, từ đánh bại đối thủ, nhảy vào trước bốn, thành tích kinh người như thế, làm cho nội tâm của tất cả mọi người vô cùng tôn kính.

Bán kết, trong vô số năm lịch sử của Tây Bắc, chưa từng có xuất hiện qua thành tích này, mặc kệ Kiệt Sâm kế tiếp có đi được một bước nữa hay không, nhưng thành tích như thế hắn đã là đại anh hùng của Tây Bắc.

Bọn người Tốn Phượng đã có thể tưởng tượng được, thời điểm tin tức của Kiệt Sâm truyền về Tây Bắc, sẽ tạo thành oanh kích và chấn động cực lớn, đến lúc đó, chắc chắn sẽ xuất hiện từng đợt thủy triều tu luyện, kích phát vô số người trẻ tuổi cố gắng tu luyện.

Vì chúc mừng Kiệt Sâm tấn cấp cùng Thiết Mộc Chân khôi phục, thời điểm chạng vạng tối, Tây Bắc cử hành một hồi chúc mừng nho nhỏ, nhưng Kiệt Sâm với tư cách là nhân vật chính, lại trở về gian phòng của mình.

Hôm nay trị liệu cho Thiết Mộc Chân, tiêu hao tinh lực và linh lực của Kiệt Sâm thật lớn, trong ngày nghỉ ngày mai, Kiệt Sâm cần phải khôi phục cho thật tốt, nhưng tốc độ khôi phục, chút tiêu hao ấy không tính là cái gì.

Ngày nghỉ, Kiệt Sâm lại tiếp tục tu luyện, cũng tổn kết những lĩnh ngộ trong quá trình thi đấu, ở phương diện thực chiến, hiển nhiên có không ít lĩnh ngộ.

Kế tiếp chính là bốn tiến vào hai, Kiệt Sâm mặc kệ gặp được ai, cũng là một trận đấu gian nan, bất kể tâm lý của Kiệt Sâm như thế nào, bất luận gặp được ai, cũng toàn lực ứng phó.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, vào sáng ngày hôm sau, trận đấu tiếp tục diễn ra.

Địa điểm rút thăm của trận đấu, lúc này đã cải biến.

Linh Đấu Thành, chính là khu vực thành thị lớn nhất của Song Tháp, luận võ tràng đương nhiên không phải chỉ có một, các trận đấu sau bán kết, sân thi đấu chính là Đấu Linh Đài lớn nhất của thành thị này.

Đây hoàn toàn không phải là nơi luận võ trường bình thường có thể so sánh, nơi này có thể cho mấy chục vạn người cùng quan sát, sân thi đấu cũng vô cùng rộng rãi, diện tích sân thi đấu hơn mây trăm trượng.

Mà Đấu Linh Đài cũng không phải như sân thi đấu bình thường, sử dụng kháng linh thạch, bởi vì đây là chiến đấu của cấp bậc thất giai Hoàng Linh Sư, lôi đài có thể bị tổn hại nghiêm trọng, cho nên phải dùng tài liệu đặc biệt, đủ cho bát giai Đế Linh Sư tiến hành chiến đấu với nhau.

Cái Đấu Linh Đài này, thời điểm Đấu Linh Thành xây dựng đã tồn tại rồi, qua nhiều năm như vậy, tùy ý tuế nguyệt ăn mòn cũng không lưu lại bao nhiêu dấu vết.

Đấu Linh Đài hiện giờ, không thể nghi ngờ nghênh đón thời khắc nóng bỏng nhất của nó, bởi vì đại lục tinh anh đấu đại tái, mấy trận thi đấu sau cùng sẽ diễn ra ở nơi đây, cử thành trên Đấu linh Đài này.

Chung quanh Đấu Linh Đài, có vô số chỗ ngồi chặt chẽ, giờ phút nay, trên những cái ghế đó, có vô số cái đầu người đen kịt đang quan sát.

Ở đỉnh cao nhất của phía đông Đấu Linh Đài, có một ít ghế ngồi cực kỳ xa hoa, những cái ghế này chỉ cường giả Song Tháp, lĩnh đội và thành viên của những đấu thủ tiến vào bán kết, cùng với một ít thế lực mạnh mẽ của Đấu Linh Thành mới được ngồi, ở chỗ này, có thể nhìn bao quát Đấu Linh Đài bên dưới, mà ghế ở phương đông, đang có không ít người và nhân viên Song Tháp đang qua lại.

Nhìn thấy tất cả cường giả của các thế lực lớn, bọn Tốn Phượng lần đầu tiên tới đây, sắc mặt đều mang theo vẻ kích động.

Theo thời gian qua đi, tiếng động lớn và huyên náo trên Đấu Linh Đài càng ngày càng nhiều, hóa thành tiếng gầm khổng lồ của biển cả, không ngừng trùng kích màng tai của mọi người, đây chính là bản sắc riêng của Đấu Linh Đài vào ngày hôm nay.

Thời điểm chỗ ngồi rậm rạp chằng chịt của Đấu Linh Đài không ngừng có người điền vào, thì ở nơi xuất nhập của Đấu Linh Đài, thân ảnh của một đám người xuất hiện, chính là bốn tuyển thủ tiến vào bán kết, cùng với một ít cường giả của Song Tháp.

Khi bọn họ xuất hiện, Đấu Linh Đài biến thành xao động.

- Xem, là Khắc Lạp Khắc !

- Hắn là người có hi vọng đạt quán quân nhất trong lần thi đấu này.

- Hắn? Không nhất định, ta thấy Lai Ngang Nạp Đa mới là người có hi vọng đạt giải quán quân nhất đấy.

- Lai Ngang Nạp Đa? Hắn đúng là rất mạnh, nhưng so sánh với Khắc Lạp Khắc, ta thấy không đủ sức.

Bên cạnh Đấu Linh Đài, vô số dân chúng cũng nhao nhao nghị luận.

Sau trận đấu bán kết, bài danh trong nội tâm củ tất cả mọi người, đều có quan điểm của riêng mình, nhưng kết quả cụ thể, phải đợi thi đấu chấm dứt mới rõ được, phỏng đoán cũng chẳng được gì.

Trong nội tâm của tất cả mọi người, trận chung kết, tuyệt đối sẽ là Khắc Lạp Khắc cùng Lai Ngang Nạp Đa, hai người này sẽ có một là quán quân, về phần hai người ai mạnh hơn, không ít người xem vẫn có ý kiến trái ngược nhau, có người cho rằng là Khắc Lạp Khắc, dù sao hắn đẳng cấp cao nhất, đã đào thải Tác Phỉ Á là tuyển thủ cường đại, danh tiếng mạnh mẽ cũng hiểu được.

Nhưng có một bộ phận lại cho rằng là Lai Ngang Nạp Đa, tuy Lai Ngang Nạp Đa lúc trước trong trận đấu chưa bao giờ gặp đối thủ khủng bố như Tác Phỉ Á, nhưng đã tới tận đây rồi, mỗi một vòng trận đấu Lai Ngang Nạp Đa cũng chỉ đứng một chỗ. Lợi dụng tinh thần công kích, là hoàn toàn đánh bại đối thủ, không có một tuyển thủ nào có thể làm hắn di động bước chân, thực lực có thể nói là khủng bố.

Tương đối Khắc Lạp Khắc, Lai Ngang Nạp Đa mỗi một vòng, thắng rất nhẹ nhàng, thể hiện sức chiến đấu vô cùng khủng bố.

Về phần đệ tam cùng đệ tư, đại đa số mọi người cho rằng đến từ Khai La đế quốc song hệ Hoàng Linh Sư Khắc Bối Lạc Tư còn mạnh hơn Kiệt Sâm ở Tây Bắc không ít.

Trên thực tế, Kiệt Sâm có thể xông vào tận vòng này, đã làm cho tất cả mọi người khiếp sợ, hơn nữa biểu hiện của Kiệt Sâm trong các trận đấu, mọi người cũng rõ như ban ngày, chỉ tiếc Kiệt Sâm đẳng cấp cũng mới là lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, chỉ điểm này, đã làm cho không ít người chẳng nhìn tốt về hắn rồi.

Nhưng mà, đây cũng chỉ là phỏng đoán của người xem mà thôi, cụ thể còn phải xem Song Tháp rút thăm, nếu rút thăm được Khắc Lạp Khắc cùng Lai Ngang Nạp Đa một tổ, hai người này khó tránh khỏi sẽ có một người bị loại bỏ, không cách nào tiến vào chung kết được.

Những tiểu lo lắng này, y nguyên vẫn kích thích thần kinh của tất cả khán giả.

Dưới vạn chúng chú mục, đám người Kiệt Sâm đi lên trung ương Đấu Linh Đài.

Tổng cộng có bốn tuyển thủ, Kiệt Sâm lưng đeo trọng kiếm, mặc trường bào màu vàng, Khắc Lạp Khắc vô cùng sắc bén, ăn mặc áo choàng màu đen, đôi mắt thâm thúy, Lai Ngang Nạp Đa lưng đeo trường kiếm, vênh váo hung hăng, Khắc Bối Lạc Tư tràn ngập ngạo ý.

Trong vô số ánh mắt chờ mong của mọi người, Đế Mỗ không nói nhảm, đi lên đài, tiến hành nghi thức rút thăm.

Thời điểm tay của hai tên hộ pháp Song Tháp đưa vào trong thùng rút thăm, trong nháy mắt, tất cả mọi người trong Đấu Linh Đài đều nín thở, hai mắt nhìn vào tay của hai người, không có người ngoại lệ.

Hai tờ giấy từ trong tay của hai tên hộ pháp Song Tháp rút to, Đấu Linh Đài to lớn như thế này, tất cả mọi người đang chờ thời khắc tuyên bố.

- Số 2!

- Số 4!

Hai âm thanh to lớn vang lên khắp Đấu Linh Đài, cả Đấu Linh Đài vốn yên tĩnh, lập tức vỡ ào lên.

Âm thanh huyên náo rung trời không ngừng vang lên bên phía của khán giả, giống như tiếng sấm sét nổ vang, bay thẳng lên trời, quanh quẩn trong mây xanh, lập tức truyền khắp Linh Đấu Thành.

- Khắc Lạp Khắc đối chiến Lai Ngang Nạp Đa!

- Trời ạ, hai người này đấu đầu với nhau rồi.

- Quyết đấu đỉnh phong, tuyệt đối là quyết đấu đỉnh phong!

Tất cả mọi người là kích động kêu to lên, sắc mặt vô cùng chấn động, thân thể của không ít người cũng run lên theo.

Trên Đấu Linh Đài, hai gã hộ pháp tiếp tục đem tay đưa vào trong thùng phiếu, tổng cộng chỉ có bốn người, trận đầu hai người đã tuyển ra, cho dù không có rút thăm tiếp cũng biết là ai, nhưng hộ pháp Song Tháp, vẫn theo quy củ làm việc.

- Số 1!

- Số 7!

Hai tên hộ pháp đồng thời tuyên bố kết quả rút thăm, cả Đấu Linh Đài cũng huyên náo ồn ào lên, nhưng khách quan so sánh với Khắc Lạp Khắc cùng Lai Ngang Nạp Đa hai người thì yếu hơn nhiều.

Trên Đấu Linh Đài, Khai La đế quốc Khắc Bối Lạc Tư khóe miệng mang theo nụ cười nhìn qua Kiệt Sâm, trong đôi mắt xuất hiện hào quang khinh thường.

Kiệt Sâm lạnh lùng nhìn qua, nhưng mặt không biểu tình.

- Chư vị quan khách, trận quyết đấu giành quyền tiến vào chung kết của bốn tuyển thủ, hiện tại, trận đầu bắt đầu.

Dưới âm thanh của Đế Mỗ, hộ pháp của Song Tháp đưa bọn người Kiệt Sâm rời khỏi nơi thi đấu, cả Đấu Linh Đầu, chỉ còn lại có Khắc Lạp Khắc và Lai Ngang Nạp Đa.

Hai người từ từ tách ra, đứng ở cách nhau xa xa, trong ánh mắt mang theo lãnh ý và chiến ý kinh người.

Một là Khai La đế quốc thiên tài, là tuyển thủ có cấp bậc cao nhất trong lần thi đấu này, thất giai cao cấp kim hệ Hoàng Linh Sư Khắc Lạp Khắc .

Một là thiên tài của Đấu Luân đế quốc, chiến thắng đối thủ chưa bao giờ vượt qua mười phút, thất giai trung cấp huyễn hệ Hoàng Linh Sư Lai Ngang Nạp Đa.

Ai mạnh ai yếu?

Không có ai biết, trong suy nghĩ của mình, hai người đều là có được thực lực giành lấy chức quán quân, hai người sớm quyết đấu, làm cho máu huyết của vô số người sôi trào lên.

Chiến! Chiến! Chiến!

Khí tức nóng bỏng, vang lên khắp Đấu Linh Đài, tất cả mọi người như lâm vào điên cuồng.

Một đạo bóng dáng từ trên cao bay tới, chính là cường giả của Song Tháp, uy áp vô hình từ trên người của hắn phát ra.

- Tiểu lục địa tinh anh đại tái, trận đấu bán kết, do Khai La đế quốc Khắc Lạp Khắc đối chiến Đấu Luân đế quốc Lai Ngang Nạp Đa, hiện tại ta tuyên bố, trận thi đấu này, chính thức bắt đầu!

Âm thanh trong miệng người áo choàng xanh kia phát ra, rồi sau đó rời khỏi bầu trời, trên Đấu Linh Đầu, mấy chục vạn ánh mắt, lập tức tập trung lên thân ảnh của hai tuyển thủ trên đài.

Trên Đấu Linh Đài, hai ánh mắt sắc bén nhìn vào nhau, linh lực đáng sợ phát ra, mang theo sát cơ vô hạn.

- Ông! Ông! Ông! ... Ông!... Ông...

Mấy cái linh hoàn của Khắc Lạp Khắc nhanh như thiểm điện xuất hiện trên đầu của hắn, ánh mắt của hắn lạnh lùng, trường kiếm màu vang trên lưng đã rời vỏ, một chốc, thiên địa như biến sắc, một đạo kiếm khí kim sắc phóng lên trời, đem cả bầu trời của Đấu Linh Đài biến thành màu vàng.

Linh lực kim hệ khủng bố không ngừng cuồn bạo, ngưng tụ thành một thanh kim kiếm cực lớn, giống như đục lỗ trên hư không.

- Oanh!

Linh lực ngập trời, kim quang vạn trượng, nhắm ngay

Lai Ngang Nạp Đa ở đối diện bổ tới, ánh sáng chói mắt phá tan hư không, chiếu sáng khắp Đấu Linh đài, một cổ linh lực cường đại, hào quang mạnh mẽ bắn ra khắp chung quanh, không gian vỡ toang ra vô số khe hở đáng sợ.

Khí thế như Thái Sơn áp đỉnh, rung chuyển cả phiến thiên địa, khí thế của cao thủ không gì không làm được, uy áp vô tận chấn nhiếp trời cao.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người trên Đấu Linh Đài đã biến sắc, không có người này không kinh hãi.

Khắc Lạp Khắc vừa bắt đầu trận đấu đã ra tay mạnh mẽ, cũng không có thi triển công pháp, muốn dùng tốc độ nhanh nhất đánh bại Lai Ngang Nạp Đa, năm đạo linh hoàn không ngừng rung động lắc lư, linh lực thất giai cao cấp đã tăng phúc thật lớn.