Dược Thần

Chương 962: Giao chiến đỉnh phong (2)



- Các hạ là người Cổ Lôi Tư gia tộc của Tái Luân đế quốc, tại hạ là Nam Thành thành chủ Tội Ác Chi Thành Cát Nhĩ La Y, đây là ân oán của Tội Ác Chi Thành chúng ta cùng Hỗn Loạn chi lĩnh, kính xin các hạ không cần nhúng tay, nếu không, đừng trách Cát Nhĩ La Y ta không khách khí.

Cát Nhĩ La Y lạnh lẽo nhìn Vi Ân, sát khí trong đôi mắt tung hoành, trong miệng lạnh như băng nói.

- Không khách khí?

Vi Ân đứng ngạo nghễ trên thiên không, trên mặt không có một tia biểu lộ:

- Không cần nói nhảm nhiều lời, muốn chiến, liền chiến a!

Năm đó thời điểm Vi Ân mới là Đế Linh Sư bát giai điên phong, cũng dám không lưu tình chút nào đánh chết đệ tử của Địch Tư Trưởng lão Linh Sư tháp, tộc trưởng gia tộc đính tiêm Đức Khắc Lôi của Thần Phong đế quốc, Đế Linh Sư ám hệ bát giai cao cấp hắn cũng không tha.

Hôm nay sau khi tấn cấp cửu giai Thánh Linh Sư, Cát Nhĩ La Y này chỉ là cái gì Tội Ác Chi Thành Nam Thành thành chủ, Vi Ân sợ hắn mới là lạ.

Chỉ là sau khi Kiệt Sâm nghe được thân phận của đối phương, không khỏi sững sờ, Tội Ác Chi Thành, là một trong cửu đại thế lực của đại lục, hắn sở dĩ xưng là Tội Ác Chi Thành, là vì trong đó vô cùng hỗn loạn, tràn ngập chém giết cùng Hắc Ám.

Trong đó tuyệt đại bộ phân thành viên, đều là tội phạm truy nã của tất cả đại đế quốc trên đại lục, cùng với tội đồ tội ác chồng chất, trên tay nhuộm đầy máu tươi, nếu như trên đại lục tránh cũng không thể tránh, thì sẽ chạy trốn tới Tội Ác Chi Thành.

Trong Tội Ác Chi Thành, bất luận thế lực gì cũng không được đuổi giết, mà ngay cả tứ đại đế quốc cùng Nhị tháp, cũng không thể thẩm thấu đi vào, trong đó, thậm chí có tội đồ cùng phản đồ của Nhị tháp.

Cái này cũng đưa đến, trong Tội Ác Chi Thành ngư long hỗn tạp, người thế nào đều có, rốt cuộc Kiệt Sâm cũng hiểu rõ, tại sao Sử Lai Mẫu này có được cấm thuật đại lục, rất hiển nhiên, Sử Lai Mẫu này xuất thân từ Tội Ác Chi Thành.

Bất quá, Tội Ác Chi Thành làm một trong cửu đại thế lực của đại lục, căn cứ ước định, là tuyệt đối không thể khuếch trương thế lực, coi như là thủ lĩnh Sử Lai Mẫu của Nam vực thập tam vương quốc xuất thân từ Tội Ác Chi Thành, Tội Ác Chi Thành cũng không có quyền chưởng quản Nam vực thập tam vương quốc, về phần báo thù thay Sử Lai Mẫu, càng là lời nói vô căn cứ .

Đệ tử cùng dân chúng trong Tội Ác Chi Thành đến từ các nơi trên đại lục, cùng Tội Ác Chi Thành không có quan hệ lệ thuộc trực tiếp, giống như Linh Dược Sư tháp, đệ tử trong đó đến từ các nơi trên đại lục, nếu như ở ngoài tháp bởi vì thù hận bị giết, Linh Dược Sư tháp nhất quyết sẽ không báo thù.

Điểm này, các thế lực khác cũng đều đồng dạng, cũng tỷ như lúc trước Vi Ân giết tộc trưởng đính tiêm gia tộc Đức Khắc Lôi của Thần Phong đế quốc, chẳng lẽ Thần Phong đế quốc phải thay hắn báo thù? Ngược lại Lạp Đạt Mạn Địch Tư Trưởng lão thân là sư phụ của hắn, mới đuổi giết Vi Ân đến Cairo đế quốc.

Kiệt Sâm cũng minh bạch, sở dĩ Cát Nhĩ La Y này đến đây, chỉ là vì cái gọi là Linh Thần bảo tàn mà thôi.

- Hảo, rất tốt.

Cát Nhĩ La Y cười lạnh nhìn qua Vi Ân:

- Một Thánh Linh Sư đê cấp, cũng muốn ngăn trở Cát Nhĩ La Y ta? Không cần biết ngươi là ai, hôm nay, ta liền cho ngươi biết, người Cát Nhĩ La Y ta muốn giết, ai cũng không ngăn cản được.

Tiếng nói rơi xuống, Cát Nhĩ La Y đột nhiên xuất thủ, cự chùy trong tay hiện lên một đạo sương mù che chắn quang ảnh, nhắm ngay Vi Ân đập tới một búa.

Một búa này rơi đập, tất cả Thổ hệ nguyên tố trong thiên địa đều cuồng bạo, vô số Thổ hệ nguyên tố như là sóng biển cuồn cuộn, đầy trời phập phồng linh lực Thổ nguyên tố, cự chùy trong tay Cát Nhĩ La Y phảng phất như không có sức nặng, bay bổng không tiếng động đánh tới Vi Ân.

- Ầm ầm!

Liên tục không ngừng có tiếng nổ mạnh từ mặt ngoài cự chùy truyền ra, cự chùy lướt qua, không gian tầng tầng bạo liệt, hư không ở trước mặt hắn, giống như trang giấy.

Không thể địch nổi!

- Các ngươi lui ra!

Vi Ân lên tiếng, trong hai mắt lộ ra một đạo quang mang chói mắt, đạm mạc, Thủy hệ linh nguyên tố trong không khí cũng bạo động, đồng thời băng kiếm trong tay Vi Ân tản ra hàn khí kinh người, cũng nhắm ngay Cát Nhĩ La Y đâm ra.

Kiếm quang Băng lam sắc đồng dạng làm cho không gian bạo liệt, như thiểm điện xuyên thấu không gian vỡ vụn, giống như một ánh sao băng phóng tới cự chùy nặng nề kia.

Bồng!

Hai cổ lực lượng đáng sợ đụng vào cùng một chỗ, trong tiếng nổ đùng cự đại, chỗ kiếm quang cùng cự chùy giao kích, hư không thoáng cái sụp đổ, Vi Ân cùng Cát Nhĩ La Y đồng thời bay ngược ra sau.

- Chút thực lực ấy, cũng muốn không khách khí với ta?

Vi Ân đối với Cát Nhĩ La Y cười ra tiếng.

- Ngươi. . .

Cát Nhĩ La Y giận tím mặt, nhưng chợt lại cười , trong ánh mắt của hắn tràn đầy âm lãnh:

- Có chút bổn sự, đã như vầy, vậy thì tiếp ta một búa.

Cát Nhĩ La Y lại lần nữa giơ cự chùy trong tay lên.

Xích!

Cát Nhĩ La Y cử động ra một búa, trên cự chùy này đột nhiên hiện ra đạo đạo linh vân đen kịt, linh vân này không ngừng xoay tròn chung quanh cự chùy, một cổ khí tức kinh khủng trong nháy mắt từ trong cự chùy tán dật ra, ngay cả nắng gắt cũng mất đi nhan sắc.

- Đi tìm chết!

Cát Nhĩ La Y quát lớn, cự chùy trong tay thoáng cái chém ra.

Vô thanh vô tức, cự chùy chém ra, hư không lại dùng cự chùy làm trung tâm, tứ phía tràn ngập ra gợn sóng quỷ dị kỳ lạ, phàm là chỗ gợn sóng ảnh hướng đến, hư không tầng tầng sụp đổ, tất cả đều phá diệt, diện mục Cát Nhĩ La Y dữ tợn, cự chùy trong tay vô thanh vô tức rơi xuống.

Thoạt nhìn rất chậm, nhưng trong nháy mắt đã đến phía trên Vi Ân.

Trong ánh mắt Vi Ân tràn đầy ngưng trọng, băng kiếm trong tay hắn không ngừng ngưng tụ hàn khí, không gian như muốn đống kết, trong nháy mắt đâm về cự chùy.

Oanh!

Lăng không nảy sinh sấm vang.

Trong sấm vang kịch liệt, một đạo bóng kiếm cùng đại chùy giao kích.

Oanh!

Khí tức đáng sợ lan ra, bọn người Kiệt Sâm sắc mặt đại biến bay ngược ra sau, cả thiên không đều giống như ở dưới một kích này chấn động, trong miệng Vi Ân kêu lên một tiếng đau đớn, lui về phía sau mấy chục thước, mà Cát Nhĩ La Y cũng lui ra, trên mặt một hồi tái nhợt.

- Ngươi người này…

Trên mặt Cát Nhĩ La Y mang theo một tia kinh ngạc, một kích lúc trước kia, là hắn thi triển ra thập thành lực lượng, nhưng đối phương lại chặn được, điều này làm cho trong lòng của hắn không khỏi có một tia kinh ngạc.

- Hừ, cũng không gì hơn cái này.

Vi Ân hừ lạnh lên tiếng, đột nhiên sắc mặt của hắn biến đổi, cúi đầu xuống nhìn băng kiếm trong tay mình.

- Ken két!

Băng kiếm trong tay Vi Ân, thậm chí có một tia vết rạn.

- Vũ khí của ngươi. . .

Sắc mặt Vi Ân ngưng trọng nhìn cự chùy trong tay Cát Nhĩ La Y:

- Vũ khí thiên giai?

- Ha ha.