Ta chăm chú vùi đầu ăn cơm, mũi chân lại trượt xuống, nhẹ nhàng gãi gãi.
“Sao vậy sư phụ?”
“Ngươi...”
Hắn là chính nhân quân tử, cả đời chưa từng nói lời thô tục, lại càng không biết làm thế nào để ngăn cản hành động của ta.
“Không được làm loạn”
Ta nâng bát canh lên, tỏ vẻ ngây thơ không hiểu.
“Đồ nhi hiếu thuận sư phụ, muốn múc canh cho sư phụ là làm loạn sao?”
Chung quanh không ai phát hiện được sóng ngầm mãnh liệt giữa hai chúng ta.
Sư phụ vạn phần cảnh giác: “..... Canh gì?”
Ta vụng trộm nói cho hắn biết “Hổ tiên canh”
Tất nhiên mỗi lần câu dẫn hắn, tôi đều chủ động tới từ đường quỳ, nhiều lần như vậy đến đệ tử trong môn cũng cảm thấy là hắn đang cố tình gây sự.
Sư phụ nhẫn nhục chịu thiệt, cũng không thể đi ra ngoài nói bản thân bị đồ đệ sờ soạng được.
Ta cảm thấy rất là vui vẻ, thảo nào mọi người đều thích làm Bạch Liên Hoa, đúng là chỉ có lãi chứ không có lỗ.
Ta chủ động quỳ gối trước cửa, ngoan ngoãn xin lỗi “ Sư phụ, con sai rồi!”
Thanh âm của Sư phụ kéo dài “Ngươi sai ở đâu?”
“Con sai ở chỗ không biết kìm lòng, nhưng sư phụ cũng có lỗi sai vì người xinh đẹp như hoa”
Khuôn mặt hắn lập tức xám xanh.
Ta ngoan ngoãn ra vẻ khổ sở.
“Sư phụ, theo quy củ mỗi khi trưởng thành thì sư phụ sẽ bốc cho đồ đệ một quẻ, năm ngoái ta vẫn ở trong vực sâu, còn chưa được bốc đâu”
Quẻ của bọn họ rất linh.
Năm đó, sư tổ tính cho sư phụ một quẻ.
Nói năm hai mươi lăm tuổi sư phụ sẽ có một kiếp, chính là đào hoa kiếp.
Năm đó, quả nhiên hắn bị tẩu hỏa nhập ma, ở phụ cận hái thuốc cõng về một tiểu sư muội.
Thỉnh cầu hợp lý, sư phụ sẽ không cự tuyệt.
Ta nghiêm túc nói cho hắn về nguyên tắc:
“Sư phụ có thể tính được nương tử tương lai của mình là người như nào không?”
Ta dùng đôi mắt tràn đầy háo hức nhìn hắn
“Nương tử tương lai của người có phải thích buộc tóc đuôi ngựa, thích mặc áo màu đỏ, mắt to, lúc cười có cái má lúm vô cùng đáng yêu đúng không?”
Chỉ thiếu chút là đọc ra tên của bản thân.
Mà hắn chỉ liếc nhẹ ta“ Vi sư chưa từng tính cho bản thân”
Là vậy sao, ta gật đầu nhẹ rồi lập tức đổi chủ đề.
“Vậy phụ thân tương lai của hài tử đồ nhi sẽ là ngài sao?”
Sư phụ bị tức đến cười.
Chết tiệt, hắn cười trông thật đẹp, mặt mày cong cong, trong mắt có ánh sao.
Lòng ta cứ như vậy mà nở hoa.
Ai ngờ ngày hôm sau, hắn liền đem ta gả cho đại sư huynh.
4
Ta ngược lại không có ý kiến, bởi vì đại sư huynh là tùy tùng của ta, giống như Thiên lôi chỉ đâu đánh đó.
Giao tình của chúng ta có thể quay ngược về lúc ở thanh lâu.
Khi đó, hắn ta là nhi tử của kỹ nữ, từ nhỏ thường chạy ra đường làm việc vặn, so với giá đỗ còn gầy hơn.
Lúc ta bị nhốt ở kho chứa củi, hắn ta vụng trộm đem tiền tiết kiệm mua bánh màn thầu đưa cho ta.
Mà con dao ta dùng cắt đứt sợi dây thừng cũng là hắn ta đưa cho.
Cho nên sau khi được cứu, ta kiên trì muỗn dẫn hắn ta rời đi.
Những năm nay tình đồng chí giữa hai chúng ta càng được gắn kết bền chặt, ta nhìn lén sư phụ tắm rửa, hắn liền thay ta canh gác.
Ta điều chế xuân dược, hắn sẽ đi mua nguyên liệu.
Khi ta ở dưới vực sâu mỗi ngày vùng vẫy giữa sự sống và cái chết, cũng là hắn mỗi ngày để đồ ăn thức uống vào giỏ trúc thả xuống.
Việc ta trở nên phách lối như vậy, một nửa là do hắn chiều chuộng mà ra.
Đến ngày bái đường, sư phụ cũng tới, hắn ngồi ghế chủ vị, uống chén trà ta dâng.
Trong trà đã bị ta hạ xuân dược.
Đến lúc động phòng, ta trèo cửa sổ ra ngoài, nghĩ sẽ bá vương ngạnh thượng cung sư phụ.
Chỉ là vừa tiếp đất, liền gặp sư phụ đứng chỗ kia, giống như đã dự đoán được hành động của ta.
Ta mồ hôi lạnh chảy xuống dưới, chỉ có thể xấu hổ cười “Thật trùng hợp, sư phụ làm gì ở đây vậy?”
“Không khéo, ta đang chờ ngươi”
Biểu cảm của hắn vô cùng lạnh nhạt, cùng ngày thường không có gì khác nhau. Ngoại trừ lúc bắt ta về động phòng, lòng bàn tay có chút nóng hơn so với bên ngoài.
Ta không nhìn ra được việc hắn có trúng xuân dược hay không.
Vì sao lại không có phản ứng gì vậy?
Trong phòng tân hôn, tôi đánh rơi những hạt đậu phông tượng trưng cho việc sớm sinh quý tử xuống đất, cảm thấy chán nản vô cùng.
Rõ ràng đã hạ nguyên một gói trong chén trà mà!
“Chẳng lẽ là do ta không đẹp?”
Hiếm khi ta cảm thấy uể oải như vậy.
Sư huynh an ủi ta “Không có khả năng, nhất định là mua phải hàng giả rồi”
Nguyên tắc của hắn ta là, sai cũng là người khác sai còn sư muội của hắn luôn đúng.
Đúng, làm sao lại xảy ra vấn đề do ta được.
Thế là ta lại vui vẻ.
“Nói không chừng là do sư phụ có vấn đề đâu, không không, có lẽ tốt nhất là nên từ bỏ!”
Nếu thật sự có vấn đề, về sau người ăn thiệt cũng là ta!
Ta chắp tay trước ngực cầu nguyện.
“Hi vọng sư phụ thân thể cường tráng, ta còn muốnba năm ôm hai”
Sư huynh bị ta chọc cười.
Sư phụ là một người nhã nhặn, tuấn tú, vóc dáng cao lớn, hương vị nam nhân đủ 10 phần. Trời có sập hắn cũng có thể chống đỡ.
Lúc ta bị tú bà đánh cho thoi thóp muốn tiếp nhận số mệnh, cũng là hắn nói cho ta, ngươi không thể nhận mệnh.
Ánh nến khiến phòng tân hôn trở nên ấm áp, khóe môi hắn chậm nhếch lên, cưng chiều nói:
“Ừm, mong ước của sư muội, tất cả đều sẽ thành sự thật