Hách Liên Phu Nhân Ở Trên Anh Ở Dưới

Chương 20: Ghen à?



Tại ngoại ô thành phố Vân Nam.

Đối với ngành kinh doanh thì hẳn sẽ chẳng ai lạ gì về độ nức tiếng của Alec Hanara, hay còn sống với cái danh xưng 'bà trùm giới kinh doanh' chứ. Mặc dù năm nay bà đã có tuổi và giao quyền quản lý công ty lại cho con cháu nhưng nay lại mở bữa tiệc này hẳn là có lý do gì đó rồi.

"Nghe nói hôm nay mấy người có máu mặt như Hách thiếu, Vương thiếu,...cũng đến đó. Chúng ta phải nhân cơ hội này mà kí một hợp đồng với họ mới được."

"Ông cũng nhanh tai quá, tôi còn nghe nói vị Hách phu nhân mới gả vào nhà kia cũng sẽ đến đó. Mấy ông cứ nghĩ mà xem, nếu ra tay từ phía cô ta không phải dễ hơn à."

"Ừm, Khoa tổng nói có lý đấy. Nhưng mà có ai biết dung mạo của vị Hách phu nhân kia đâu. Khôn lường chắc gì cô ta đã dễ đối phó hơn Hách Liên Tử Mục..."

Đang bàn tán thì đám người kia bị ánh đền pha của hàng xe ô tô đang đến gần chiếu thẳng vào mặt. Bọn họ không ngờ rằng trước mặt mình không chỉ có một hay hai con xe đắt đỏ mà là cả một hàng xe.

Trên con xe màu bạch kim Rolls-Royce Boat Tail sáng bóng không tì vết, một người đàn ông với đôi chân dài bước xuống. Nhìn cái khí chất này ai cũng được phen đắm mắt khó mà rời cho nổi.

"Là Hách thiếu...mau chụp đi." Một trong số đám phóng viên hò hét lên rồi chạy đến gần chiếc xe của Hách Liên Tử Mục hơn mà ấn máy tách tách.

"Người đó là...."

Hách Liên Tử Mục mở cánh cửa còn lại rồi tinh tế đặt tay lên khung xe tránh đầu của Mạc Uyển Kinh va đập phải. Thật không ngờ nổi người đàn ông vốn đạo mạo, kiêu ngạo có tiếng cũng có cái ngày khom lưng như này.

Chờ cho tà váy tráng dần lộ ra cùng đôi chân trắng nõn, cả đám người kể cả phóng viên lẫn người dự tiệc đều hóng mắt nhìn xem nhan sắc của người bên trong xe.

Mạc Uyển Kinh dần lộ diện, mái tóc buông thả với nếp gấp nhẹ càng làm cô nổi bật hơn. Lớp trang điểm không quá dày cũng đủ nêu bật tone trắng của cô ngày hôm nay. Chưa kịp nhấp mắt thì từ chiếc Bugatti La Voiture Noire, Vương Mặc Bắc dần bước ra.

Anh cũng chẳng kém gì với Hách Liên Tử Mục, chỉ là anh của hôm nay lại lái chiếc xe Bugatti mới tậu chứ không bất kì chiếc Rolls-Royce nào trong bộ sưu tập. Đương nhiên chiếc xe mang màu sắc sang trọng, lại cổ điển này càng thể hiện độ giàu có khó ai địch nổi lại anh đều phải ghen tị hết nước.

Tôn Tân Hạo cũng hết hồn rồi, không ngờ cả hội các anh ai cũng đi toàn là xe hàng hiệu đắt đỏ còn bản thân anh hôm nay đang cố gắng giản dị tí thì lại lép vế hẳn với chiếc Bugatti Chiron Profilée với con số sương sương 10,8 triệu USD thôi.

Lần này Khiêm Lăng Hoành cũng có mặt, anh vốn là người được cả giới đặt cho cái danh xưng "Ông hoàng tiệc lớn." Đúng rồi, cái danh như thực đấy. Anh là người chỉ có thể thấy ở những bữa tiệc có tầm ảnh hưởng như của Alec Hanara tổ chức đây, chứ còn mấy cái tiệc nhỏ thì anh còn chẳng buồn nhìn lấy tấm thiệp mời dù chỉ một giây.

Cả hết đám nhà giàu đều được một phen dọa cho mất hồn, bọn họ nào ngờ hôm nay đến đây còn có thể gặp được cả hội bạn thân giới thương nhân nức tiếng này.

Bữa tiệc cứ thế dần sôi nổi hơn, Mạc Uyển Kinh cũng theo sát bên cạnh Hách Liên Tử Mục không rời nửa bước bởi cô của hôm nay không chỉ là một vị phu nhân quyền quý mà còn là một người cộng tác hoàn hảo nhất của anh ta.

Hách Liên Tử Mục đang nói gì đó với Khiêm Lăng Hoành thì bỗng từ đâu xuất hiện một người đàn ông cũng ngang ngửa tuổi anh tiến đến bắt chuyện với Mạc Uyển Kinh.

Phân đoạn tiếng Pháp.

"Thưa quý cô, trước khi bắt đầu một cuộc trò chuyện không biết có thể để tôi gửi một lời chào đầy tôn trọng theo cách của người bản địa chúng tôi thường làm không?" Người đàn ông nhìn qua với mái tóc vàng, làn da không đỗi ngăm quá thân thiện ngõ lời hỏi ý kiến Mạc Uyển Kinh bằng tiếng Anh.

Đương nhiên cô sẽ không từ chối rồi, nở một nụ cười đầy thiện ý Mạc Uyển Kinh đáp lời ngay bằng tiếng Pháp khiến người đàn ông có chút ngạc nhiên "Vâng, tôi rất vinh hạnh."

Một cái ôm sau đó đã khiến người nào đó đứng cạnh đen sì hết cả mặt, bàn tay có vẻ siết hơi chặt tạo thành một nắm đấm rồi nhưng anh vẫn cố kiềm chế.

"Woa, cô biết tiếng Pháp? Thật là tuyệt vời! Tôi là DecLan VanXi không biết tôi có thể gọi cô như thế nào?" DecLan VanXi một quý tộc hạng hai của đất nước với những tòa thành cổ kính, Pháp. Anh ta là người có học vấn, lại rất đỗi hiền lành nên việc được kết thêm bạn mới như Mạc Uyển Kinh là điều anh ta cảm thấy rất vinh dự.

Mạc Uyển Kinh cười rồi nói "Anh cứ gọi tôi là Uyển Kinh cũng được. À, quên chưa giới thiệu với anh người này là Hách Liên Tử Mục, còn người bên cạnh anh ấy là Khiêm Lăng Hoành."

"Hách Liên Tử Mục và Khiêm Lăng Hoành? Nghe danh đã lâu, thật hiếm khi được gặp những người có máu mặt như này ở bên ngoài. Lần này đúng là không phí công tôi qua đây dự tiệc rồi." DecLan VanXi mặt đầy vui mừng, anh niềm nở nhìn hai người đàn ông bên cạnh Mạc Uyển Kinh mà không kìm nổi miệng hô hào lên.

Rất lấy làm thân nhưng có vẻ Hách thiếu của chúng ta không thích cho lắm. Đổi lại Khiêm Lăng Hoành lại chẳng mấy hứng thú nên anh cũng không muốn bắt quàng làm họ.

Nắm lấy bàn tay của Mạc Uyển Kinh, Hách Liên Tử Mục nhìn DecLan VanXi mà đánh dấu chủ quyền "Đây là vợ tôi, tốt nhất là anh đừng có ý gì."

Nói rồi anh kéo lấy tay của Mạc Uyển Kinh mà rời đi trước sự ngơ ngác của chàng trai người Pháp. Chỉ thấy riêng Khiêm Lăng Hoành thì rất ngao ngán mà lắc đầu không thôi.