Hổ Tế

Chương 2216



Nhưng, nếu đã tới đây, Dương Tiêu sẽ chuẩn bị kế sách vẹn toàn, hơn trăm lính đánh thuê thì có là gì?

Không nói ngoa, nêu không phải có Lý Minh Hiên, cân quan tâm đên an toàn của Lý Minh Hiên, lúc này Dương Tiêu đã bắt đầu giết người rồi.

Đối mặt với nhóm lính đánh thuê trước mặt, Dương Tiêu tự tin mình sẽ giết được hết bọn họ.

Trong một không gian nhỏ, có rât nhiêu người tụ tập, cho dù Lý Minh Trạch điên cuồng đến đâu, chẳng lẽ anh ta không quan tâm đến sự an toàn của nhóm ông lớn nổi tiếng ở Đông Hải?

Nếu những ông lớn nồi tiếng trong này bị đe dọa tính mạng hoặc chêt, công chúng phân nộ, tât cả các nhà quyền thế ở Đông Hải hợp sức, đủ lật đô địa vị của gia tộc quyên lực nhất Đông Hải.

Điều quan trọng nhật là Dương Tiêu đã trải qua quá nhiêu sóng gió, với kỹ năng của mình, anh có thê tránh đạn khi đối phương không hiểu rõ mình.

Đúng vậy, Dương Tiêu có kỹ năng nhanh nhẹn, anh không dám nói có thể tránh được lượng lớn đạn bắn: phá, nhưng tránh trong thời gian ngắn cũng không thành vấn đề.

Cao thủ chạm trán, tranh thủ thời gian.

Một giây ngắn ngủi cũng đủ phá vỡ thể bề tắc, đối với Dương Tiêu, điều này đã đủ.

Lý Minh Trạch nhìn chằm chằm Duofl Tiêu, chế nhạo: “Sao? Thần chêt điện hạ, anh nghĩ tối nay anh còn có thể đi được? Đội trưởng Andy!”

Lý Minh Trạch nhìn người đàn ông da trăng cầm đầu, người da trắng này là thủ lĩnh của nhóm lính đánh thuê, đến từ Âu Mỹ, tên là Andy.

“Giết cậu tai” Đội trưởng Andy nhìn Dương Tiêu với đôi mắt như chim ưng.

Cộp cộp!

Ngay sau đó, hai tên lính đánh thuê trang bị AK47 bước lên trước nhắm vào Dương Tiêu.

“Xong! Không cần biết cậu ta có phải là thân chết hay không, anh chàng này xong rôi. Con người dù có mạnh đên đâu cũng không thê đọ sức với những vũ khí sát thương này!” Một người run sợ nói.

Nhiều người gật đầu đồng ý, họ nhìn Dương Tiêu với ánh mắt có chút thương hại.

Trong mắt họ, rốt cuộc đây là một thế giới không có phép thuật, không có tranh hơn thua, không có võ thuật như cổ đại. Những. nhân vật như Super Saiyan chỉ tôn tại trong các bộ phim điện ảnh và truyền hình.

Trong mắt mọi người, như quyền anh Tyson đã là giói hạn của sức mạnh VÕ thuật, cho dù Tyson rất mạnh cũng không thể đọ sức với những viên đạn.

“Thần chết điện hạ, tạm biệt!” Nhìn chằm chằm Dương Tiêu, Lý Minh Trạch cười âm hiểm.

Như thể trong mắt anh ta, Dương Tiêu là một con kiến hèn mọn, không là gì cả, càng không cần, phải nói Dương Tiêu sẽ gây ra bắt kỳ uy hiếp nào cho anh ta.

Phát động binh biến, Lý Minh Trạch đã chắc chăn mọi thứ.

Chỉ cần Dương Tiêu dám tới, anh ta có đủ tự tin tiên Dương Tiêu về chầu trời.

Cạch cạch!

Sau đó, hai tên lính đánh thuê lên đạn AK47, ảnh mắt họ nhìn Dương Tiêu không có một chút cảm xúc nào của con người.

Lên đạn xong, hai người cùng bóp cò.

“Thần chết điện hạ, xuống địa ngục đi!” Lý Minh Trạch lại nhệch mép cười dữ tợn.

Pằng pằng!