Họa Gió Tô Mây

Chương 29: Cướp cờ (3)



“Cho bọn tôi nhập bọn được không?”

Trước mặt mọi người xuất một nhóm bốn người, một nữ ba nam. Ai cũng nở một nụ cười vui vẻ, dường như rất mong đợi việc đi cùng nhóm Đàm Vân Hi.

Cô gái có một gương mặt ưa nhìn, cả người toát ra vẻ dịu dàng, không có chút cứng nhắc nào của người trong quân đội. Cô ấy không giống con nhà quan như Đàm Vân Hi, tuy nhiên chắc chắn không phải là người có xuất thân thấp kém hay nghèo nàn.

Đàm Vân Hi dám khẳng định như thế vì cô nhìn thấy bàn tay của cô gái đó sạch sẽ và trắng ngần. Chắc chắn ba người nam này đã làm mọi thứ để chiều lòng cô ấy.

Trực giác của cô mách bảo: bốn người này cực kỳ khó chơi, dính vào chỉ tổ mang họa.

Cô gái nhìn Đàm Vân Hi, mỉm cười dịu dàng. Thật khó để tưởng tượng một cô gái mỏng manh như thế lại xuất hiện trong quân đội, hơn nữa còn là đợt đặc huấn khó nhằn. Giống như việc bạn đang trong tình thế khó khăn, và rồi bất chợt có một thiên thần xuất hiện, nói rằng muốn đồng hành với bạn.

Và chính vì ngoại hình này, đa số đàn ông sẽ mềm lòng mà xuôi theo ý muốn của cô ta.

Trước đây cộng sự của cô từng kể lại: người cộng sự trước của anh ta gặp tình nhân của mục tiêu, và lẽ dĩ nhiên, anh ta cần phải thủ tiêu cô ta. Tuy nhiên, người phụ nữ đó như có ma lực mê hoặc người khác vậy, cô ta khóc nấc lên trông vô cùng đáng thương. Hình ảnh đó đập vào mắt người cộng sự đó chẳng khác nào bản thân đang bắt nạt một người phụ nữ chân yếu tay mềm vậy, là một điều trái ngược với phẩm chất của một người đàn ông.

Anh ta mềm lòng, lấy chăn quấn quanh người cô ta như đang bảo bọc cơ thể mỏng manh đó. Ngay khoảnh khắc người phụ nữ cất lên lời cảm ơn, trái tim của anh ta đã dính phải mũi tên của thần tình yêu Cupid.

Sau đó, hai người họ thường xuyên gặp nhau, dần dần trở thành một cặp đôi cuồng nhiệt trong tình yêu. Người phụ nữ biến thành bộ dạng của một người bạn gái đảm đang: đi chợ, nấu ăn, làm việc nhà, chờ đợi anh ta làm nhiệm vụ trở về. Sự ngoan ngoãn và nghe lời đó nào có ai mà không tình nguyện đắm chìm vào?

Anh ta nghĩ rằng sau khi hoàn thành nhiệm vụ nào đó thì có thể xin rút khỏi tổ chức và tận hưởng một cuộc sống êm đềm bên cô ta, tuy nhiên, anh ta nào có hay bản thân đang bị cô ta đùa bỡn. Chính ngày kỷ niệm của hai người, trong sự chủ quan của anh ta, người phụ nữ đã “xiên” một dao vào trái tim tràn đầy tình yêu dành cho cô ta.

Người phụ nữ cười lớn như một kẻ điên, chẳng còn bộ dạng của một người bạn gái dịu dàng và đoan trang anh ta thường miêu tả. Người phụ nữ bảo rằng vì anh ta giết tình yêu của mình nên cô ta cũng sẽ làm điều tương tự: khiến anh ta say dằm trong tình yêu chết tiệt đó rồi cô ta sẽ tự tay dập tắt nó.

Lúc tổ chức đến, đôi mắt của anh ta vẫn mở to, dường như không tin những gì mà người mình yêu đã làm. Chỉ có điều, anh ta không còn cơ hội để hỏi lý do.

Người cộng sự của cô còn kể thêm, khi xem lại camera, họ thấy cô ta thường xuyên gọi điện cho ai đó, dáng vẻ mềm yếu và giọng nói ân cần.

Đàm Vân Hi không ví cô gái này như người phụ nữ đó, hoặc nói đúng hơn, cô ta chưa đủ điên đến vậy.

“Mọi người, có thể không?”

Giọng nói của người phụ nữ nũng nịu như một chú mèo con, khiến trái tim của mấy người đàn ông tan chảy. Duy chỉ có Thịnh Thưởng không quan tâm, vì người anh thích là Đàm Vân Hi.

“Được, càng đông càng tốt mà.”

“Phải đó, chúng tôi sẽ cố gắng giúp đỡ cô hết sức mình.”

“Vậy là nhóm của chúng ta sẽ có ba cô gái…”

Đàm Vân Hi lập tức cắt ngang câu nói của anh ta: “Một thôi, vì tôi và Chu Linh sẽ tách riêng.”