- Đại nhân, chúng ta đã đi qua Thái Y Thự rồi, phải quay ngược về. Lưu tiến sĩ mỉm cười nói.
Lục Thất ngẩn ra mỉm cười, xoay người nói: - Vậy trước đó, ta hỏi ông thêm một chuyện. Chuyện của Hoàng Phủ Kế Huân đại nhân, ông biết được nhiều ít?
Lưu tiến sĩ cả kinh nhìn Lục Thất, kinh ngạc nói: - Vì sao đại nhân đề cập tới Hoàng phủ đại nhân?
- Ta ở huyện Cú Dung nghe nói, Chủ soái của đội quân đi Mao Sơn tiêu diệt phỉ là Hoàng Phủ Kế Huân. Ta có hơi tò mò người mà Bệ hạ dùng. Lục Thất giải thích.
- Ồ, Hoàng Phủ đại nhân bây giờ là Đô Chỉ Huy Sứ của Kinh quân rồi, nắm quyền thống lĩnh và huấn luyện toàn bộ Kinh quân. Hoàng Phủ đại nhân vốn là Vệ Úy Tự Thiếu Khanh, được ân phong Định Quốc hầu, thực ấp kinh thành hai ngàn hộ, chính là đại nhân vật số một số hai ở kinh thành đấy. Lưu tiến sĩ hồi đáp.
- Ồ, không ngờ Hoàng Phủ đại nhân là Vệ Úy Tự Thiếu Khanh, vậy chính là thượng quan của ta rồi. Bây giờ ta là Vệ Úy Tự Võ Lâm Lang Tướng, thống lĩnh một ngàn Nam Ưng Vệ của phủ Công chúa, tuy nhiên Nam Ưng Vệ đã quy về Nam Đô đóng giữ tiết chế rồi. Lục Thất nói.
Lưu tiến sĩ ngẩn ra, nói: - Đại nhân, cái gọi là quyền tiết chế của Vệ Úy Tự, vào thời điểm bình thường kỳ thực chỉ là danh hão mà thôi. Chỉ khi có chiến tranh diễn ra hoặc có thánh chỉ, Vệ Úy Tự mới được quyền điều động tiết chế quân, cho nên đại nhân không thể nghe mệnh lệnh của Vệ Úy Tự. Bệ hạ đối với việc điều động quân đội vô cùng mẫn cảm.
Lục Thất gật đầu, nói: - Chẳng phải bây giờ Hoàng Phủ đại nhân có quyền thống lĩnh Kinh quân hay sao?
- Hoàng Phủ đại nhân vô cùng được Bệ hạ tín nhiệm, cho nên mới được làm Đô Chỉ Huy Sứ. Nghe nói Bệ hạ cảm thấy chiến lực Kinh quân khuyết thiếu sự tôi luyện, có lẽ là có ý định cho Kinh quân xuất chiến. Lưu tiến sĩ đáp lại.
Lục Thất gật đầu, nói: - Ta cũng có nghe nói Kinh quân đều là lão gia binh, cần phải trải qua sự tôi luyện trong chiến tranh mới được.
Lưu tiến sĩ ngẩn ra, chần chờ một chút, nói: - Nói là nói như vậy, nhưng hạ quan cảm thấy Kinh quân rất khó xuất chiến. Trong chiến dịch tiêu diệt phỉ, vậy mà đã chết hơn một ngàn người, còn đại nhân thì lấy ít thắng nhiều.
Lục Thất lắc đầu, nói: - Ông nói như vậy không đúng rồi. Cho dù là ta tiến vào Mao Sơn tiêu diệt phỉ cũng sẽ gặp tổn thất nặng nề đấy. Địa thế Mao Sơn có lợi cho đạo phỉ tập kích.
- Vậy nếu là đại nhân lĩnh quân đi thanh trừ mấy trăm Mao Sơn phỉ, ngài sẽ dùng chiến lược thế nào? Lưu tiến sĩ nhìn Lục Thất hỏi.
Lục Thất ngây ra, hỏi ngược lại: - Tại sao ông lại hỏi như vậy?