- Các ngươi nhanh lên, phải đóng cửa thành rồi. Tên lính kia đứng ở xa dùng tiếng Hạ quốc hô gọi.
- Đã biết. Chiết Duy Trung dùng tiếng Hạ quốc lớn giọng đáp lại. Tên lính kia lập tức quay đầu chạy về.
Lục Thất mệnh lệnh chạy bộ, trăm tên tướng sĩ cùng nhau chạy tới phía trước. Lục Thất biết tại sao phải đóng cửa thành, tất nhiên là vì ở phía nam tới mấy ngàn quân, khiến cho quân thủ thành Ngân Châu cảnh giác, cho nên phải đóng cửa thành, mà đóng cửa thành, đương nhiên không thể ném tuần quân đã trở về ở ngoài thành. Đây là sách lược đoạt thành Lục Thất đã suy tính kỹ trước đó.
Khi trăm tên tướng sĩ chạy tới cửa thành, mười mấy tên Hạ quân giữ cửa đang đẩy cửa thành, băng đóng trên cửa thành rất trầm trọng, không ai nhìn kỹ “tuần quân” trở về, để cho Lục Thất thuận lợi dẫn một trăm tướng sĩ trực tiếp tiến vào cửa thành, tiến vào Ủng thành (bức thành nhỏ ở ngoài cổng thành).
Chờ vào cửa thành rồi, mười mấy tên Hạ quân đang đẩy cửa thật không may, bị người đứng ở phía sau che miệng cứa cổ, nhóm thuộc hạ lặng yên không một tiếng động giết chết quân giữ cửa thành. Lục Thất thì cùng phần lớn số thuộc hạ khác tiếp tục tiến ra khỏi cửa Ủng thành, cũng lặng lẽ giết chết tám Hạ quân thủ cửa Ủng thành. Sau đó Lục Thất không có mạo muội đi tiến công tường thành, bởi vì trên tường thành có gần bốn trăm quân coi giữ, Lục Thất cần tướng sĩ từ bên ngoài đến hấp dẫn sự chú ý của thủ quân trên tường thành.
- Đã đóng. Một tướng sĩ dùng tiếng Hạ quốc đứng ở trong Ủng thành hô, trên thực tế cửa thành vẫn hé ra một lối nhỏ vừa cho một người đi vào.
Ở dưới cửa thành chờ qua thời gian một tuần trà, một thuộc hạ đứng canh ở cửa thành chạy tới báo tin, nói là đã thấy đại quân đến đây, Lục Thất biết thời cơ đã đến, vẫy tay ra hiệu dẫn theo thuộc hạ đi trên mã đạo. Trên mã đạo không có Hạ quân, Lục Thất thuận lợi dẫn người lên tường thành, liền thấy tất cả Hạ quân đều đang nhìn ra bên ngoài tường chắn, trên tường thành xếp đặt rất nhiều thân cây.
Lục Thất lặng lẽ cùng tướng sĩ ở mặt sau Hạ quân đi qua. Có non nửa Hạ quân quay đầu nhìn lại, có mấy người sau khi nhìn thì vẻ mặt nghi hoặc, nên biết quân thủ cửa thành là một doanh, các tướng sĩ ở cùng một doanh cho dù không quen biết nhau, nhưng cũng ít nhiều có ấn tượng quen thuộc. Nhưng đám Hạ quân quay đầu nhìn, phát hiện những người đi qua ở phía sau đều là khuôn mặt xa lạ, tuy có nghi hoặc nhưng không có ai kêu to, phần lớn tưởng rằng là người từ doanh khác đến trợ chiến.
Lục Thất đi thẳng đến chỗ của quan tướng Hạ quân, những quan tướng kia tự nhiên sẽ quay đầu xem, một quan tướng hỏi: - Các ngươi là người doanh nào?