Linh Vực

Chương 1301: Linh tuyến hóa thần



Tùy ý liếc đám người Dương Thanh một cái, nàng lấy thanh âm tỏ ra có chút non nớt nói: “Gia hỏa Cửu Trọng Thiên kia đã chết, mà các ngươi còn sống. Cho nên các ngươi chỉ sợ không thể quay về trung ương thế giới. Là như thế?”

Dương Thanh nhìn về phía thi cốt Bùi Bình Minh,cười khổ, nói: “Không đơn giản là trung ương thế giới, chúng ta về sau ở toàn bộ Linh Vực cũng không có nơi đặt chân nữa.”

Xúc tu của sáu thế lực lớn kéo dài ở các lãnh thổ của Linh Vực, nay Bạo Loạn Chi Địa cũng bị sáu thế lực lớn khống chế.

Linh Vực mênh mông, bọn họ chỉ có thể ở thiên địa Bổ Thiên cung và Cơ gia thống trị hoạt động, mà hai thế lực này, bởi bọn họ lúc trước đã đáp ứng sáu thế lực lớn mời, khẳng định cũng không trông mong bọn họ.

Như vậy, bọn họ thật đúng là không biết thiên địa mênh mông này, nơi nào là đất lành của bọn họ.

“Hắn sẽ tiếp dẫn các ngươi rời khỏi Linh Vực.” Thâm Lam chỉ hướng phân thân Hồn Thú của Tần Liệt, thản nhiên nói: “Chờ sau khi sáu thế lực lớn xong đời, các ngươi vẫn có thể trở về, vẫn có thể giống như trước kia luyện khí ở Linh Vực.”

“Sáu thế lực lớn xong đời?” Dương Thanh lắc lắc đầu, thở dài nói: “Ta chỉ sợ không nhìn thấy ngày đó đến.”

“Bọn họ hầu như xưng bá trung ương thế giới, Bổ Thiên cung và Cơ gia cũng không dám chính diện xung đột với bọn họ, trừ Tần gia sớm chạy khỏi Linh Vực, không ai dám đối địch với sáu thế lực lớn.” Một luyện khí sư khác cũng sắc mặt ảm đạm. “Hơn ba trăm năm trước, Tần gia không trở về nữa. Ta thấy... Bọn họ cũng kiêng kị thực lực khủng bố của sáu thế lực lớn.”

Luyện khí sư còn lại cũng lần lượt gật đầu.

Ở trong mắt bọn họ, sáu thế lực lớn hiển nhiên là một quái vật lớn của Linh Vực, hơn nữa bọn họ không cho rằng trước mắt có lực lượng nào, có thể cấu thành uy hiếp đối với sáu thế lực lớn.

Thâm Lam trầm ngâm một chút, chợt nói: “Qua một đoạn thời gian, các ngươi có thể sẽ phát hiện, lực lượng sáu thế lực lớn có được... Căn bản không đáng nhắc tới.”

Nàng chính là con cưng của Linh tộc, tộc trưởng Linh tộc tương lai, nàng biết thực lực Linh tộc đáng sợ cỡ nào.

Tương tự, nàng cũng biết năm đại gia tộc Thần tộc đã thông qua chinh phạt thâm uyên tích lũy đủ huyết nhục tinh khí cho Huyết Nhục Phong Bi, sau đó không lâu năm đại gia tộc sẽ dắt tay nhau bước vào Linh Vực.

Khi đó, sẽ là tận thế của các tộc Linh Vực.

Đừng nói vẻn vẹn sáu thế lực lớn của nhân tộc, mặc dù là toàn bộ chủng tộc Linh Vực cùng vực giới chung quanh liên hợp lại, lần này cũng chắc chắn bị Thần tộc lại một lần nữa công phá.

Nay sáu thế lực lớn xưng bá trung ương thế giới, làm bọn Dương Thanh kinh sợ, ở trong mắt Thâm Lam thật ra không tính là cái gì.

Theo nàng thấy, một trăm lẻ tám tầng thâm uyên, trong đó lực lượng của vài tầng thâm uyên, chỉ sợ cũng có thể vượt qua thực lực trăm tộc toàn bộ Linh Vực.

Mà sáu thế lực lớn, thế mà còn không biết trời cao đất rộng đến muốn thông qua thâm uyên thông đạo, bước vào thiên địa khác -- thâm uyên.

Nàng cảm thấy những gia hỏa đó thuần túy là tìm chết.

“Nếu bọn họ thực tiến vào một đầu khác của thâm uyên thông đạo, bọn họ nhất định sẽ ý thức được, đây là một quyết định sai lầm thất bại nhất trong cuộc đời bọn họ.” Thâm Lam lạnh lùng bình luận.

“Một đầu khác... Rốt cuộc là cái gì?” Dương Thanh hiếu kỳ nói.

“Lực lượng khủng bố đủ để dễ dàng đem sinh linh toàn bộ chủng tộc của toàn bộ Linh Vực diệt sạch.” Thâm Lam thản nhiên nói.

Dương Thanh và các luyện khí sư kia, nghe nàng nói như vậy, đều kinh hãi thất sắc, trong lòng cũng tràn lên đại sợ hãi.

“Các ngươi nán lại nơi này không nên động, chỉ cần các ngươi thành thành thật thật, hắn sẽ không làm bậy đối với các ngươi.” Thâm Lam chỉ hướng phân thân Hồn Thú của Tần Liệt.

Đám người Dương Thanh nhìn thoáng qua, đáy lòng phát lạnh, đều ngoan ngoãn gật đầu. bạn nào muốn đọc trước full liên hệ: [email protected]

Thâm Lam không để ý tới bọn họ nữa, mà là tới mảng mật chú che kín tia sáng rực rỡ kia. Nàng ngừng lại, lẳng lặng nhìn về phía những tia sáng kỳ dị đó.

Vừa rồi lúc phân thân Hồn Thú của Tần Liệt kịch chiến với võ giả Cửu Trọng Thiên, nàng luôn quan sát những tia sáng cấm chú đó.

Nàng chú ý tới sau khi phân thân Hồn Thú của Tần Liệt bày ra lực lượng kinh thiên động địa, những tia sáng kia hình như có linh tính kỳ dị biến mất.

Nàng lấy linh hồn cẩn thận cảm giác, mới có thể cảm ứng được những tia sáng đó tồn tại, biết những tia sáng kia vẫn còn đó.

Khi đó nàng đã ý thức được, mật chú kỳ dị do Chú chi thuỷ tổ ký kết, chẳng những không phải không thay đổi chút nào, còn có thể không phải vật chết...

“Trong truyền thuyết, linh lực của võ giả cường đại có thể có được linh hồn ý thức ngắn ngủi, có thể... Linh lực hóa thần. Không ngờ tới đường nét kỳ dị Chú chi thuỷ tổ ngưng luyện, cũng có thể đạt tới hiệu quả thần kỳ như vậy, làm mật chú lâu dài có được linh hồn ý thức, thật là kỳ lạ.”

Nàng lẩm bẩm.

Nàng ở sau khi quay về Linh tộc, được các lão giả cường đại nhất của Linh tộc dốc lòng dạy, đối với kỳ diệu của các tộc trong vũ trụ mênh mông cũng có nhận biết có chút khắc sâu.

Nàng bởi vậy đã biết rất nhiều bí mật người ngoài không có khả năng biết được.

Lúc này, nàng chợt nhìn về phía Tần Liệt, lấy một luồng hồn niệm để biểu lộ ý tưởng của mình -- nàng muốn phá giải mật chú phong cấm thâm uyên thông đạo.

Phân thân Tần Liệt đang luyện hóa linh hồn đám người Bùi Bình Minh, mắt cũng chưa mở, đã trở về một tin tức ý niệm -- tùy ngươi.

Thâm Lam hé miệng khẽ cười một tiếng, vui vẻ đi về phía chỗ thâm uyên thông đạo, chợt phát hiện tia sáng kỳ dị rậm rạp, như cỏ dại lơ đãng trôi đến bên cạnh nàng.

Bước chân tiến lên của nàng dừng lại, tập trung cảm ứng một chút, phát hiện hồn lực nàng phóng ra, tựa như cũng bị mật chú kia phong ấn.

Nàng thử vận dụng lực lượng huyết mạch, sau đó lại phát hiện trong cơ thể nàng, đủ loại lực lượng huyết mạch quen thuộc khác nhau, giống như cũng bị những tia sáng kỳ dị bên cạnh nàng rót vào.

Điều này làm nàng thế mà ngay cả lực lượng huyết mạch cũng khó thuyên chuyển.

Loáng thoáng, hình như có một cái hồn niệm tối nghĩa khó hiểu mỏng manh, kêu khẽ ở trong linh hồn cùng huyết mạch nàng.

Nàng nhắm mắt, cẩn thận nghe một lúc, mắt dần dần sáng lên.

Linh hồn ý thức mỏng manh, từ trong những tia sáng long lanh đó, đứt quãng phóng ra.

Thâm Lam mặt đầy sự ngạc nhiên, nàng vươn cái tay nhỏ non mềm, chậm rãi vươn về phía một tia sáng tinh tế, ý đồ tiến hành trực tiếp va chạm hồn niệm.

“Xẹt!”

Vầng sáng âm u màu xanh da trời, từ đầu ngón tay nàng nở rộ, một tia sáng lập lòe tỏa sáng kia giống như khiếp đảm né tránh một chút.

Đầu ngón tay vươn đến của Thâm Lam, chưa có động tác bước tiếp theo, mà là dừng lại ở nơi đó không nhúc nhích.

Khóe miệng nàng hiện ra một nụ cười nhu hòa, toàn thân phóng ra một loại khí tức linh hồn bình thản vô hại, giống như đang cổ vũ những tia sáng kia chủ động đụng vào.

- --------------