Linh Vực

Chương 1715: Sâu không lường được



Cái này ý nghĩa “Sinh Mệnh Cấp Thủ Thuật” của Nạp Nhĩ Sâm, sinh mệnh lực thu được đều đến từ Chu Tước bị cực hàn chi lực của Băng đế đóng băng.

Có lẽ, chỉ một lần như vậy, đã có mấy chục Chu Tước bị bí thuật của Nạp Nhĩ Sâm luyện hóa giết chết!

“Chu Tước nhất tộc, chẳng lẽ sẽ bởi vì ta mà diệt tuyệt?” Hắn lẩm bẩm.

Hắn biết rõ Nạp Nhĩ Sâm là vì hắn mới tới Chu Tước giới!

Không có hắn tới Chu Tước giới, Nạp Nhĩ Sâm sẽ không tới đây, Chu Tước giới sẽ tiếp tục bảo trì yên tĩnh thái bình.

Nhưng hiện tại chẳng những Đồng Anh chết, còn có rất nhiều Chu Tước, bao gồm những linh thú tu luyện hỏa diễm lực lượng, cũng đều bị Nạp Nhĩ Sâm giết.

Hắn cảm thấy tự trách thật sâu.

Trái lại, Nạp Nhĩ Sâm sau khi lấy “Sinh Mệnh Cấp Thủ Thuật” đem sợi tơ sinh mệnh hội tụ trong cơ thể, lực lượng vừa rồi tiêu hao đã khôi phục toàn bộ.

Sinh mệnh lực cuộn trào đến gần như vô hạn, từ trong một khối thân thể cường tráng sau khi dung hợp ma sủng kia của hắn bộc phát, như một ngọn núi lửa dâng trào!

Cỗ khí thế kinh khủng đó, so với Khủng Bố Ma Vương cùng Tuyệt Vọng Ma Vương Tần Liệt từng nhìn thấy, thế mà còn mạnh hơn một bậc!

“Thâm Lam quả nhiên không lừa ta...”

Thẳng đến giờ phút này, hắn mới biết Linh tộc có thể trở thành một trong bốn đại chủng tộc siêu giai huyết mạch, quả thật có lực lượng có thể chống lại ác ma, Thần tộc, Hồn tộc.

Nạp Nhĩ Sâm chưa gọi ra ma sủng, chiến lực cũng đã cực kì bất phàm, sau khi kim giáp cự tê kia đi ra, Nạp Nhĩ Sâm chỉ dựa vào ma sủng, đã khiến Băng đế cảm thấy đau đầu.

Ở sau khi ma sủng dung nhập trong cơ thể Nạp Nhĩ Sâm, chiến lực của Nạp Nhĩ Sâm trong nháy mắt tăng lên khoảng gấp ba!

Cái này dẫn tới sinh mệnh lực, huyết mạch, còn có linh hồn của Nạp Nhĩ Sâm đều có thể tăng vọt.

“Hiện tại mới là thực lực đỉnh phong của Nạp Nhĩ Sâm.” Tần Liệt âm thầm cảm thán.

“Hô!”

Một thanh bạch cốt liêm đao hắn rèn luyện nhiều năm đột nhiên bay nhanh, chém về phía Nạp Nhĩ Sâm.

Từ trong bạch cốt liêm đao cũng phóng thích các chùm sáng sắc bén ẩn chứa kim duệ quy tắc, ánh sáng đó như loạn đao bổ về phía Nạp Nhĩ Sâm.

“Hắc hắc!” Nạp Nhĩ Sâm cười quái dị, lấy cơ thể phủ đầy lân giáp màu vàng của hắn trực tiếp đón hướng những ánh sáng màu vàng đó.

“Răng rắc! Keng keng keng!”

Từng điểm ánh vàng, từ trong giáp vàng lồng ngực hắn bắn tung tóe ra, Nạp Nhĩ Sâm sừng sững bất động.

Chỉ có lúc một thanh bạch cốt liêm đao đó thật sự xuống, hắn mới hừ lạnh một tiếng, quát: “Trục xuất!”

Một lỗ thủng không gian to lớn, sâu không thể dò đột nhiên ngưng hiện ra.

Từ trong lỗ thủng không gian đó đột ngột truyền tới một lực hút mạnh mẽ!

Một thanh bạch cốt liêm đao chém về phía hắn, như bị sắt từ hút, lóe lên, sau đó liền biến mất ở trong lỗ thủng to lớn kia.

Liên hệ linh hồn giữa thân thể Hồn Thú của Tần Liệt, cùng bạch cốt liêm đao kia đột nhiên trở nên đứt quãng.

Lúc hắn muốn lấy bí thuật Hồn tộc đem bạch cốt liêm đao kia một lần nữa kêu gọi tới đây, Nạp Nhĩ Sâm lắc đầu cười lạnh: “Không kịp rồi.”

Một gợn sóng thần bí hiện lên ở phía trên phân thân Hồn Thú kia của Tần Liệt, như một đóa yêu hoa chậm rãi nở rộ, hướng Hồn Thú phía dưới chụp xuống.

“Vù vù vù!”

Từ trong gợn sóng quầng sáng kia cũng phóng thích lực hút kì dị, như đang cực lực dẫn dắt cái gì.

Sinh mệnh lực cuộn trào trong cơ thể phân thân Hồn Thú này của Tần Liệt lập tức nhanh chóng trôi đi.

“Hấp thu sinh mệnh!”

Hắn kinh hãi thất sắc, lập tức biết Nạp Nhĩ Sâm thừa dịp hắn thất thần, lấy bí thuật huyết mạch để ngắm về phía hắn.

“Ta còn đây.” Băng đế lạnh lùng nói.

Ở trong chín tầng hàn băng hồn đàn của Băng đế bay ra một quả cầu thủy tinh băng long lanh. Trong quả cầu thủy tinh đó có nước đá chảy róc rách.

“Thần khí!” Sắc mặt Nạp Nhĩ Sâm thoáng tỏ ra ngưng trọng.

“Đi!”

Quả cầu thủy tinh từ trong hàn băng hồn đàn của Băng đế bay ra, phóng thích hàn ý thấu xương, bay vút về phía Nạp Nhĩ Sâm.

Lượng lớn sương lạnh trắng xóa, từ trong quả cầu thủy tinh kia tràn ra, đem mảng thiên địa này bao trùm toàn bộ.

“Cực Hàn Băng Bạo!”

Trong quả cầu thủy tinh bay, nước đá róc rách bên trong lấy tốc độ gấp trăm lần chảy.

Quả cầu thủy tinh chợt nổ tung.

Từng cây cột băng long lanh dài mấy vạn thước, từ trong quả cầu thủy tinh cầu kia đột ngột bắn ra, như trường mâu sắc bén.

Cơ thể dung hợp ma sủng của Nạp Nhĩ Sâm bị giáp vàng bao trùm, tựa như có thể ngăn cản tất cả vũ khí tấn công.

Nhưng ở dưới các cây cột băng kia đâm, lồng ngực, lưng bụng Nạp Nhĩ Sâm, vẫn bị đục ra lỗ máu sâu vào tạng phủ!

Đồng thời, hàn băng áo nghĩa Băng đế lĩnh ngộ, nhận thức đối với cực hàn chi lực, tựa như hóa thành các dòng chảy băng cực hàn, thuận thế thấm vào trong cơ thể Nạp Nhĩ Sâm.

Cơ thể cường tráng to lớn của Nạp Nhĩ Sâm, bị từng khối băng vỡ nhỏ bao trùm, hàn lực khủng bố tiếp tục tràn vào trong cơ thể hắn.

Bí thuật “hấp thu sinh mệnh” hắn sử dụng ở thân thể Hồn Thú của Tần Liệt cũng chợt dừng lại.

“Lợi hại.” Sắc mặt Nạp Nhĩ Sâm âm trầm, nhìn chằm chằm Băng đế, nói: “Nhận thức của ngươi đối với cực hàn áo nghĩa, chỉ sợ sắp đạt tới mức của tộc trưởng Huyền Băng gia tộc Hàn Triệt, ta thực không ngờ được trong chủng tộc Linh Vực, thế mà có kẻ như ngươi.”

“Oành!”

Toàn thân hắn như khí cầu bành trướng một chút, lại nhanh chóng co lại.

Sau đó, lực lượng cực hàn Băng đế sử dụng ở trên người hắn đã bị hắn làm tan rã sạch sẽ hết.

Chỉ là, giáp vàng bao trùm toàn thân hắn, lúc này cũng trở nên ảm đạm không ánh sáng.

Trước bị Tần Liệt lấy bí thuật Hồn tộc làm linh hồn bị thương nặng một phen, lại bị Băng đế lấy thần khí đục ra từng cái lỗ máu ở trên người, Nạp Nhĩ Sâm như có chút không đủ tinh lực.

Hắn từ những hàn băng áo nghĩa thấm vào trong cơ thể, có thể đại khái đoán ra chiến lực thực tế của Băng đế, hắn biết hắn nếu muốn ở Chu Tước giới đem Băng đế cùng một tộc nhân Hồn tộc cấp mười đánh giết, cho dù cuối cùng thành công, hắn cũng sẽ trả giá đắt tới hắn không thể tiếp nhận.

“Ta đại khái biết chiến lực của chủng tộc Linh Vực rồi.” Nạp Nhĩ Sâm nhìn Băng đế một cái, sau đó nói với Tần Liệt: “Ta cũng rốt cuộc biết, vì sao A Tát Đức và Thiên Khí đại sư đều sẽ đánh giá ngươi cao như vậy. Áo Khắc Thản chết ở trong tay ngươi, cũng không oan uổng...”

Hắn gật gật đầu, giọng âm trầm cười nói: “Các ngươi tiết kiếm chút sức đi đối phó hai hoàng tử Hồn tộc kia trước đi.”

Dứt lời, hắn thuận tay cào một cái, xé rách ra một khe hở không gian, nói: “Đi thôi.”

Khe hở không gian kia trong nháy mắt rơi xuống chỗ cánh cửa vực giới của Chu Tước giới.

Mỗi tộc nhân Tái Đa Lợi Tư gia tộc đều lóe lên như điện tiến vào trong đó.

Trong lúc đó, bất luận là Băng đế, hay là Tần Liệt, đều không ra tay ngăn trở.

Bọn họ lạnh lùng nhìn tộc nhân Tái Đa Lợi Tư gia tộc lần lượt biến mất.