Long Thần Ở Rể

Chương 290: ChỈ cần một quyền



Nghỉ ngơi khoảng hơn nửa tiếng đồng hồ.

Thể lực của Bạo Long cũng xem như là đã khôi phục được tám phần.

Nói cho cùng thì làm một sĩ quan huấn luyện của Lang Nha, tố chất thể lực của anh ta rất khỏe, hồi sức cũng rất nhanh.

"Bốp!"

Bạo Long vỗ bàn một cái, trực tiếp đứng lên từ trên ghế, trừng mắt nhìn Diệp Thu nói: "Tôi khỏe rồi, bắt đầu đi, chúng ra ra ngoài tìm một chỗ đất rộng, một đối một đánh đơn!"

"Không cần phiền phức thế đâu, ở đây luôn đi!"

Diệp Thu khoát tay, thản nhiên nói.

"Ở đây luôn?"

Bạo Long ngây ngẩn cả người, sau đó anh ta khinh thường cười lạnh nói: "Cũng đúng, đối phó với anh, chẳng qua là chuyện trong một hai phút thôi mà. Ở đây luôn đi, cũng đỡ mất thời gian chạy đi chạy lại!"

Diệp Thu nhấp một ngụm trà nhỏ, cười cười, không nói năng gì.

Bạo Long thấy vậy, hừ lạnh một tiếng, sau đó đi thẳng tới chỗ trống ở bên cạnh, nhìn Diệp Thu lạnh giọng khiêu khích: "Diệp Thu, mau mau qua đây chịu ngược đi, anh yên tâm, tôi nhất định sẽ thủ hạ lưu tình, tuyệt đối không đánh anh thành tàn phế!"

Diệp Thu khẽ nhếch khóe miệng, từ trên ghế đứng lên, đi tới đối diện Bạo Long.

"Trước khi động thủ, anh còn gì muốn nói nữa không?"

Bạo Long nhìn Diệp Thu, vẻ mặt khinh thường hỏi.

"Một quyền!"

Diệp Thu thản nhiên nói.

"Hả?

Ý gì vậy?

Bạo Long sửng sốt, trong lúc nhất thời vẫn chưa hiểu được ý của Diệp Thu.

"Đánh bại anh, một quyền là đủ!"

Diệp Thu thản nhiên nói.

Lời này vừa nói ta.

Không chỉ có Bạo Long ngẩn người.

Tiểu đội Thiên Võng, và cả những cảnh sát đứng xung quanh cũng ngây ngẩn cả người.

"Ha ha ha!"

Rất nhanh.

Trong phòng hội nghị liền vang lên tiếng cười nhạo của bốn người tiểu đội Thiên Võng.

"Diệp Thu, anh không khỏi ngông cuồng quá rồi đấy?

Anh tưởng mình vừa thắng được hai trận thì anh đã là vô địch thiên hạ rồi đúng không?

Còn một quyền đánh bại lão đại chúng tôi, anh nghĩ anh là ai hả?

Một quyền siêu nhân Saimata à?"

Phì Miêu trợn trắng mắt liếc Diệp Thu một cái, vẻ mặt khinh thường nói.

"Diệp Thu, anh đúng là quá kiêu ngạo, quá coi thường lão đại chúng tôi rồi đấy. Cái này đã định sẵn kết cục cho anh, anh chờ mà bị nghiệp quật đi!"

Hồng Khổng Tước lạnh lùng nói.

"Ồ, căn cứ theo số liệu phân tích các hạng mục, tỉ suất thắng của đội trưởng chúng tôi sẽ cao hơn, Diệp Thu, mặc dù anh đã thắng hai trận, nhưng lần này đúng là anh đã mạnh miệng hơi sớm rồi đấy!"

Hắc La cong cái miệng nhỏ nhắn, nghiêm trang nói.

Hiển nhiên, ba người đều nghĩ Diệp Thu đang nói khoác lác.

Đến cả những cảnh sát kia, giờ phút này cũng nhìn Diệp Thu với vẻ mặt quái dị.

Bởi vì bọn họ đều cho rằng, lần này Diệp Thu đã nói khoác quá rồi.

Cho dù Diệp Thu đã thắng hai trận trước.

Nhưng Bạo Long cũng chẳng phải người bình thường.

Anh ta là sĩ quan huấn luyện cũ của bộ đội đặc chủng Lang Nha đó! Diệp Thu lại bảo một quyền là có thể đánh bại anh ta, cái này đúng là có hơi khoa trương! Theo như bọn họ nghĩ.

Có thể là vì hai trận trước, Diệp Thu giành thắng lợi với ưu thế vượt trội, có hơi bị thắng lợi làm cho mê mẩn đầu óc.

Điều này đã dẫn tới Diệp Thu quá phổng mũi.

Mà đại chiến sắp tới, càng là người chủ quan thì tất nhiên là cũng càng dễ thua.

"Diệp Thu, nói thật, hai trận trước thua bởi anh, tôi thua tâm phục khẩu phục, tôi thừa nhận là ở hai hạng mục này anh mạnh hơn tôi thật. Nhưng mà anh có biết tôi chủ yếu dạy gì ở Lang Nha không?

Chính là đánh tay không! Đây là kỹ năng sở trường của tôi đấy, thế mà anh lại nói một quyền là có thể đánh bại được tôi?

Ha ha! Đúng là nói phét không cần giấy tờ!"

Bạo Long nhìn Diệp Thu, khinh thường cười lạnh nói.

"Tôi chỉ đang nói thật mà thôi!"

Diệp Thu bình thản nói.

"Được, có khí phách. Nếu đã như vậy thì hôm nay hãy để tôi nhìn xem, anh làm sao đánh bại tôi bằng một quyền!"

Sắc mặt Bạo Long trầm xuống, phẫn nộ nói.

Tiếp sau đó, anh ta dùng hai tay nắm vào cái áo cộc màu đen, kéo mạnh một cái.

Chỉ nghe thấy một tiếng "Xoàn xoạt".

Cái áo cộc màu đen lập tức bị Bạo Long xé thành hai nửa, rơi xuống sàn.

Còn cơ bắp cường tráng trên người Bạo Long thì hoàn toàn lộ ra ở ngoài không khí.

Một thân cơ bắp cường tráng màu đen, mặc dù không có khoang trương như huấn luyện viên thể hình, nhưng lại rất rắn chắc, như thể ẩn chứa một sức mạnh vô hạn trong đó vậy.

Chỉ nhìn một cái, đã làm cho người khác cảm thấy cực kỳ áp lực.

Ở đây có rất nhiều cô gái đã phát sáng cả hai mắt! Còn đàn ông thì đều nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ.

Bởi vì bọn họ cũng muốn có được một cơ thể có cơ bắp rắn chắc như vậy.

Thực sự là quá có cảm giác an toàn! Mà đi kèm với việc Bạo Long xé nát áo lộ ra cơ bắp.

Trong nháy mắt này.

Chỉ nhìn từ khí thế bên ngoài.

Bạo Long đã áp đảo Diệp Thu rồi.

Dù sao thì Bạo Long vốn có chiều cao một mét chín, đứng trước mặt Diệp Thu, cao hơn Diệp Thu một cái đầu.

Lại phối hợp với cơ bắp cường tráng trên người anh.

Cực kỳ có cảm giác áp bách.

Nếu là người bình thường, chắc chắn là đã mất hết dũng khí chiến đấu từ lâu rồi.

Nhưng mà.

Từ đầu tới cuối, vẻ mặt của Diệp Thu đều không có tí gợn sóng nào, như kiểu bất cứ chuyện gì trên đời này cũng không liên quan tới anh.

"Diệp Thu, anh chuẩn bị xong chưa?"

Bạo Long hoạt động cái cổ một chút, vung nắm tay của mình, cười lạnh hỏi.

"Ra tay đi!"

Vẻ mặt Diệp Thu bình tĩnh, thản nhiên nói.

"Được, hôm nay tôi sẽ cho anh biết, kết cục của việc khinh thường tôi!"

Bạo Long lạnh lùng cười một cái, sau đó vung nắm đấm, hung hăng xông về phía Diệp Thu.

Một quyền này, mang theo khí thế không gì sánh nổi, hơn nữa tốc độ rất nhanh, người bình thường thì khó mà né được.

Mọi người xung quanh thấy thế, không nhịn được mà cảm thán một trận.

Qủa không hổ là sĩ quan huấn luyện cũ của Lang Nha, thực lực này đúng là không phải nói phét.

Thế nhưng.

Khi bọn họ nhìn về phía Diệp Thu, thì lại giật cả mình.

Bởi vì đối mặt với một quyền đầy lực công kích này.

Diệp Thu vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, hoàn toàn không có ý định né tránh.

Một màn này.

Làm cho mọi người giật mình, vẻ mặt rất là ngạc nhiên.

Mắt thấy một quyền này của Bạo Long sắp đánh xuống người Diệp Thu.

Mọi người đều lắc đầu.

Bọn họ biết.

Trận đấu này hẳn là có kết quả rồi.

Bởi vì vào lúc này, chắc chắn là Diệp Thu né không kịp rồi.

Mà dựa theo sức lực khủng bố trong nắm đấm của Bạo Long, một quyền này mà đánh vào Diệp Thu, chắc chắn là trong nháy mắt Diệp Thu sẽ mất đi lực chiến đấu.

Cho nên bọn họ nghĩ rằng.

Diệp Thu thua chắc rồi! Thế nhưng.

Khi mà nắm đấm của Bạo Long đánh vào người Diệp Thu.

Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc này.

Diệp Thu híp mắt, không chút sợ hãi hơi nghiêng người.

Tiếp sau đó.

Một quyền cứng rắn của Bạo Long trượt khỏi người Diệp Thu, đánh vào không khí.

Một màn này.

Không chỉ làm cho Bạo Long sững sờ.

Mọi người xung quanh cũng sững sờ.

Diệp Thu khẽ nhếch khóe miệng, vẻ mặt nghiền ngẫm nói: "Kết thúc thôi!"

Vừa dứt lời.

Còn không đợi Bạo Long kịp phản ứng.

Tay phải của Diệp Thu nắm thành nắm đấm, một quyền đi thẳng đơn giản đấm về phía Bạo Long.

Mà giờ phút này Bạo Long vẫn đang giữ tư thế đấm ra một quyền, cơ bản là không né kịp và phòng thủ.

Cho nên nắm đấm này, nện thẳng vào bụng của Bạo Long!