Luận Như Thế Nào Thao Đến Bạn Cùng Phòng

Chương 104



Màn hình tràn ngập tin nhắn của mình, trong ký túc xá yên tĩnh, Tần Nhạc Lộ nắm chắc phần thắng, nghe tiếng tim đập thình thịch bên tai, cô ta vừa lo lắng vừa phấn khích.

Đột nhiên, cổ bị siết!

Trái tim của Tần Nhạc Lộ thắt lại, cảm thấy đau đớn và nghẹt thở, hai từ thoát ra khỏi kẽ răng: "Ra ngoài."

Gió đêm hun hút.

Lâm Thâm Thâm có nhiệt độ cao, đang đứng trước lan can mặc quần đùi ngắn tay.

Tần Nhạc Lộ đến muộn hơn, đứng ở lối vào sân thượng, nhìn Lâm Thâm Thâm cách đó không xa, tim đập thình thịch trong lồng ngực!

Nhưng cô ta cũng không mừng như điên khi sắp đạt được điều ước của mình.

“Cậu không phải muốn ném tớ xuống sao?” Xem xét sức mạnh cánh tay khác thường của Lâm Thâm Thâm, hoàn toàn có thể có quá nhiều tội phạm trên thế giới này vì đam mê giết người.

Tuy nhiên, nghĩ đến khả năng này, dòng máu bị kìm nén của Tần Nhạc Lộ mơ hồ sôi lên!

"Sợ còn đi lên?"

Lâm Thâm Thâm quay đầu nhìn lại cô ta, giọng lạnh hơn cả gió đêm.

"Tớ không sợ." Tần Nhạc Lộ đi về phía cô, một bước, hai bước, sau đó đột nhiên tăng tốc, ôm Lâm Thâm Thâm từ phía sau!

Trái tim cô ta kích động, thở rất gấp, lồng ngực mềm mại hết lần này đến lần khác áp vào tấm lưng đối phương thông qua lớp áo ngủ mỏng manh.

Nhưng Tần Nhạc Lộ biết Lâm Thâm Thâm không gầy chút nào.

Cơ thể được mình ôm lấy này, có một sức mạnh to lớn, sức chịu đựng dẻo dai đến mức chân người ta nhũn ra đến chảy nước!

Nóng lòng muốn chạm vào vạt áo của Lâm Thâm Thâm.

Tần Nhạc Lộ chạm vào cơ bụng cứng rắn, lập tức bắt đầu sờ soạng, nhưng ngay sau đó, Lâm Thâm Thâm đã nắm lấy cổ tay cô ta, vặn nó ra sau rồi buông ra, đứng không vững, kêu đau!

Đèn trên sân thượng không sáng.

Nhưng bởi vì khoảng cách quá gần, Tần Nhạc Lộ có thể nhìn thấy rõ ràng ánh mắt nham hiểm của Lâm Thâm Thâm, hình ảnh đối phương ôm Trần Nhã Thiến trong vòng tay nhanh chóng lướt qua tâm trí, cô ta không la đau, vội vàng thở hổn hển một tiếng, giữa hai chân tựa hồ càng ướt.

"Thâm Thâm……"

“Cậu làm em tớ.” Tần Nhạc Lộ vẫn còn rơm rớm nước mắt vì bị đau đớn kích thích, nhưng giọng nói lại xen lẫn khoái cảm vặn vẹo, mơ hồ thở dốc, “Thực sự rất thích bị Thâm Thâm đánh.”

Lâm Thâm Thâm cau mày, lập tức buông tay.

Chân của Tần Nhạc Lộ mềm đi, không thể đứng vững mà ngã xuống đất.

"Xoá ảnh chụp."

"Những bức ảnh tớ cho cậu xem chỉ là phần nổi của tảng băng trôi. Tớ đã sao lưu rất nhiều bản sao, bao gồm cả video hoàn chỉnh." Tần Nhạc Lộ do dự chớp mắt.

Vốn dĩ không quay được, máy quay của cô ấy hướng về phía giường của Trần Nhã Thiến, chỉ có hai cảnh Lâm Thâm Thâm ôm Trần Nhã Thiến đi ngang qua được ghi lại sau một thời gian dài xa cách.

Nhưng Trần Nhã Thiến, kẻ tao hoá đó, quấn lấy Lâm Thâm Thâm yêu cầu một lần nữa...

Có lẽ nhiều hơn một lần.

Cho nên, camera đã ghi lại cảnh Lâm Thâm Thâm thao Trần Nhã Thiến trên giường.

Cô đè người Trần Nhã Thiến, nhún eo va chạm, chiếc giường lắc lư, sau đó cúi đầu hôn Trần Nhã Thiến, hai chiếc lưỡi đỏ mọng quyện vào nhau tạo thành một bức tranh mập mờ dâm mỹ.

Ngay cả khi không có âm thanh, chỉ cần nhìn cũng tràn ngập không thể miêu tả, làm miệng lưỡi khô khan, gợi cảm cùng khoái cảm.

Rất điên cuồng.

Nếu người bị đè dưới thân là mình...

Tần Nhạc Lộ lấy lại tinh thần, mỉm cười một cách khó hiểu, "Mà tớ đã lưu một bản nháp trên diễn đàn, đặt thời gian phát tán, nếu cậu không đồng ý..."

Lâm Thâm Thâm đột nhiên cắt ngang: "Cô có mang theo thứ gì không?"

"Thứ gì…?"

Tần Nhạc Lộ ngơ ngẩn ngẩng đầu xem.

Lâm Thâm Thâm rũ mắt liếc cô ta, trong mắt có sự ghê tởm và mỉa mai, giống như nhìn một con chó hoang thối tha. Nhưng cô không biết Tần Nhạc Lộ thậm chí còn vui mừng và phấn khích hơn khi ánh mắt đó làm tổn thương Tần Nhạc Lộ!

Ghê tởm thì sao?

Vẫn phải nghe theo mà thao người cậu chán ghét, thoả mãn người cậu chán ghét sao?.

"Cái gì?" Tần Nhạc Lộ thở hổn hển hỏi Lâm Thâm Thâm.

“Tôi không phải đàn ông.” Lâm Thâm Thâm ngữ khí trào phúng nói, che đi vẻ dò hỏi trong mắt, nhìn chằm chằm Tần Nhạc Lộ một lúc xem phản ứng của cô ta khi nghe lời này, mới nói: “Mà cô cũng không chuẩn bị, chẳng lẽ muốn tôi dùng thứ đã thao cậu ấy để thao cô sao?".

Khi này Tần Nhạc Lộ mới hiểu Lâm Thâm Thâm đang ám chỉ điều gì.

Tất nhiên là không sử dụng cùng một dương v*t giả với Trần Nhã Thiến! Nhưng cô ấy cũng không có chuẩn bị cho việc này, đây là lần đầu tiên cô ấy ngủ với một người phụ nữ, cô ấy không hiểu gì cả... đôi mắt cô ấy vô thức di chuyển đến ngón tay của Lâm Thâm Thâm.

Lâm Thâm Thâm đút hai tay vào túi quần, cười khẩy, "Tôi không muốn dùng ngón tay để thao cô."

Tần Nhạc Lộ nuốt nước bọt, đột nhiên nghĩ đến cái gì mà phấn khích hơn nữa, "Vậy thì dùng chân đi!"

Cô ta lập tức chạy tới, ôm lấy chân Lâm Thâm Thâm, chạm vào mắt cá chân của cô, trong đầu hiện lên hình ảnh Lâm Thâm Thâm giẫm lên ngực mình, chơi đùa với âm hộ nhỏ của mình.

Tần Nhạc Lộ hô hấp càng lúc càng nhanh, hưng phấn nói: "Cậu dùng chân chơi tớ, đút vào tớ, sau đó cậu lại hôn tớ..."

"Như vậy, như vậy!" Cô ta ngẩng đầu nhìn Lâm Thâm Thâm, "Bằng cách này, tớ sẽ xóa tất cả các bức ảnh! Diễn đàn sẽ không bị lộ, tớ sẽ tránh xa cậu và Thiến Thiến, sẽ không can thiệp vào hai người!"

Trong mắt Lâm Thâm Thâm hiện lên vẻ khó tin và khó hiểu, "Cô..." điên rồi?

"Tớ muốn cậu làm nhục tớ." Tần Nhạc Lộ đã nghe nói về SM từ lâu, nhưng cô ấy chưa bao giờ thử cách làm tình khó hiểu đó cho đến khi cô ấy đạt được khoái cảm từ sự đau đớn mà Lâm Thâm Thâm mang lại cho cô ấy.

Khi cô ấy gần như bị Lâm Thâm Thâm bóp cổ vào ngày hôm đó, cô ấy đã đạt được cực khoái!

Đó là loại sung sướng chưa từng có.

Sau đó, dù có cố gắng thế nào cũng không đạt được, thành ra... vậy mình là M à?

"Cậu có thể dùng dây thừng đánh tớ, dùng dây thừng siết cổ tớ..." Tần Nhạc Lộ moi hết cõi lòng, càng nói càng hưng phấn, "Cậu đã từng nghe qua về tình dục ngạt thở chưa Thâm Thâm? Cậu có thể thao tớ khi tớ sắp nghẹt thở! Làm tớ cao trào một lần nữa, chỉ một lần, tớ sẽ không bao giờ quấy rầy cậu nữa."

"Không phải Trần Nhã Thiến đã xin nghỉ phép sao?"

Tần Nhạc Lộ vội vàng nói: "Tớ thề tớ sẽ không nói với cô ấy về chuyện của chúng ta, cậu vẫn có thể có khoảng thời gian vui vẻ với cô ấy, tất nhiên, nếu cậu thấy tớ tốt hơn cô ấy, cậu có thể tìm tớ bất cứ lúc nào, tớ sẽ phục vụ cậu."

“Tớ có thể liếm chân cho cậu, tớ muốn liếm ngón chân của cậu, liếm ướt cậu lại giẫm lên tớ…” hai mắt cô ta mê ly, giữa hai chân bị hình ảnh kích thích trong lời nói làm cho lầy lội rối tinh rối mù.

Thật là điên rồ.

Lâm Thâm Thâm rút chân ra, thấy Tần Nhạc Lộ không phòng bị mà nằm trên mặt đất.

Lâm Thâm Thâm nhíu chặt mày!

Cách cô nhìn Tần Nhạc Lộ giống như nhìn một kẻ tâm thần vô lý! người điên!

"Thâm Thâm!" Tần Nhạc Lộ nhanh chóng quỳ xuống, ôm lấy chân của Lâm Thâm Thâm, hai tay dùng sức, dùng bộ ngực đầy đặn no đủ đè ép cô, hai chân ướt rồi nhưng vẫn chưa tới cao trào, cơ khát dâm loạn cầu xin, "Nhéo tớ đi, tớ cảm thấy rất sướng, ah, tớ sắp cao trào, nhéo tớ, làm ơn cho tớ cực khoái."