Luận Như Thế Nào Thao Đến Bạn Cùng Phòng

Chương 107



Có nhiều nhà hàng bên ngoài tiểu khu, đồ ăn Trung Quốc và phương Tây, các món ăn nấu tại nhà, nhiều món ăn nhẹ và nhà hàng chay.

Hai người chọn một nhà hàng Trung Quốc có khung cảnh đẹp.

Lâm Thâm Thâm không đói, nhưng nhìn thấy đồ ăn ngon của Trần Nhã Thiến, cô không thể không đặt đũa xuống.

Trần Nhã Thiến chậm lại sau khi ăn gần hết các món ăn trên bàn, nhận thấy khóe miệng mình dính đầy nước sốt nên dùng đầu ngón tay xoa xuống rồi nhét vào miệng mút.

Lâm Thâm Thâm đang ngồi đối diện nhìn thấy cảnh này, ánh mắt sâu thẳm, cổ họng khẽ động, đưa mắt đi chỗ khác.

Rượu đủ cơm no, chính là thời điểm tốt để tâm tư sắc dục.

Đột nhiên, một tờ rơi quảng cáo bay phấp phới trên đường, lên xuống theo gió, cuối cùng "pia" chỉ được che trên bức tường kính nơi hai người đang ngồi bên cửa sổ, đó là quảng cáo cho một buổi ra mắt phim. Tiêu đề phim nhỏ và mới mẻ, nhưng rating cao ngất ngưởng.

Nghe nói điểm Douban tụt xuống hơn ba giờ, không kéo lên được, chính là kiểu chết.

Trái tim của Trần Nhã Thiến lỡ một nhịp.

Đôi mắt nàng sáng ngời, "Chúng ta đi xem phim nhé Thâm Thâm!"

Lâm Thâm Thâm không đuổi kịp suy nghĩ nhảy của nàng, hoang mang lại nửa dục cầu bất mãn, "Tớ không muốn..."

"Đi đi mà."

Trần Nhã Thiến nắm lấy bàn tay đang đặt trên bàn của Lâm Thâm Thâm, vui vẻ nháy mắt với cô, thể hiện phần lớn suy nghĩ.

Lâm Thâm Thâm minh bạch.

"..." Miễn cưỡng?

Hai mươi phút sau, đến rạp chiếu phim gần đó.

Trần Nhã Thiến tìm kiếm ứng dụng rất lâu, nhấp vào mua vé để xem số lượng buổi biểu diễn và số lượng ghế đã được bán.

Sau khi đặt vé xong, Trần Nhã Thiến dẫn Lâm Thâm Thâm vào địa điểm với bỏng ngô và đồ uống trên tay.

Thứ đang xem là một bộ phim đã phát hành từ lâu, các phiên bản mạng quay lén bay đầy trời, nội dung nhạt nhẽo, sắp được phát hành, một vài người ngồi trong hội trường.

Trần Nhã Thiến đã đặt một ghế sau rất xa.

Nàng cần phải xem xét lại những ý kiến không chính xác của mình một cách cẩn thận!

Có câu nói như thế nào?

—— Không hiểu ý nghĩa ngay từ cái nhìn đầu tiên, chờ làm xong đã là người trong cuộc.

Tất nhiên nàng không cần hai đô la để mở một phòng trong khách sạn, nhưng khách sạn có khách sạn tốt hơn, rạp chiếu phim có sự phấn khích của rạp chiếu phim...

Có một số cảnh ái muội trong phim.

Khi hai nhân vật chính ôm hôn nhau, một số cặp đôi trong rạp chiếu phim dính chặt lấy nhau.

Như một quy ước, những phòng chiếu phim ít người được chọn đặc biệt để nói về tình yêu, tận hưởng cấm kỵ.

Trời mưa to trên màn hình lớn, quần áo của đôi tình nhân trẻ cọ vào nhau bên dưới.

"Mọi người đều nói có camera hồng ngoại trong rạp hát."

Trần Nhã Thiến ngồi lên người Lâm Thâm Thâm, thì thầm khi cả hai hôn xong.

“Bọn họ đều nhìn ra cậu dụ dỗ tớ.” Lâm Thâm Thâm cũng phối hợp hạ thấp giọng nói.

"Tớ không có quyến rũ cậu." Trần Nhã Thiến cười nhẹ.

Nàng mặc một chiếc váy nhỏ, vừa nói vừa cúi đầu nghịch ngợm giữa hai chân của mình và Lâm Thâm Thâm, vì tư thế không thoải mái nên nàng hạ giọng nói: "Thâm Thâm, cậu có thể lấy ra nhét vào được không?"

Lâm Thâm Thâm đã cứng rắn từ lâu, nghe thấy lời cố tình khiêu khích của nàng, vừa tức vừa bất đắc dĩ.

Vô tâm không phổi chỉ lo tán tỉnh.

Làm thế nào có thể cắm vào tại nơi như này được?

Cô ghé sát vào tai Trần Nhã Thiến, khẽ nghiến răng, "Cậu thực sự muốn họ nhìn thấy tớ thao cậu à?"

"Không thể nhìn thấy." Tai của Trần Nhã Thiến bị lời nói làm nóng, toàn thân tê dại, cảm thấy như mình đã biến thành một vũng nước, muốn tan vào vòng tay của Lâm Thâm Thâm. Loại nơi công cộng này khiến nàng cảm thấy rất hồi hộp và hưng phấn: “Tớ đang mặc váy, không ai nhìn thấy, đợi tớ đi chuyển thân đã.”

Tư thế ôm mặt đối mặt quá rõ ràng, nàng muốn quay người lại.

Trong lúc điều chỉnh tư thế, Lâm Thâm Thâm đã cởi cúc quần.

Khi Trần Nhã Thiến ngồi xuống, nàng gần như bị dương v*t lớn làm bỏng! Nàng vừa mới cởi quần lót, lúc này mông đã trực tiếp dính vào dương v*t nửa cứng, khi đứng dậy cũng như khi ngồi xuống, đôi tay từ thắt lưng của nàng đi ra, trực tiếp ôm lấy eo nàng.

Dưới sức mạnh của Lâm Thâm Thâm, Trần Nhã Thiến từ từ ngồi xuống.

Lâm Thâm Thâm kịp thời điều chỉnh hướng dương v*t của mình để có thể xuyên qua bắp đùi của Trần Nhã Thiến.

Thân cây kẹp chặt, đầu to tròn, nhiều thịt ở phía trước miệng lỗ.

Hơi thở của Trần Nhã Thiến dồn dập, nàng nắm lấy tay vịn của ghế ở hai bên, cố gắng không dồn toàn bộ sức lực lên Lâm Thâm Thâm để cô có thể cử động.

Với một cú đẩy nhẹ phía sau, ngày càng nhiều nước chảy ra khỏi âm đ*o.

Phát ra tiếng nước nhỏ.

Tuy nhiên, nhạc nền gốc của phim rất to nên không ai để ý.

Giữa chân ướt dầm dề nhanh chóng trở nên lâỳ lội, Lâm Thâm Thâm ôm bụng Trần Nhã Thiến, hơi nhấc người lên, dương v*t nhân cơ hội đẩy vào cái hố trơn trượt! Trần Nhã Thiến hét lên "A" một tiếng, nhưng đã kịp thời dùng tay che lại!

Dù vậy, phía trước cũng có người nghe thấy động tĩnh, nghi hoặc quay đầu lại.

Khu vực quan sát tối đen như mực, người lại không phải tia hồng ngoại nên khó có thể nhìn thấy hai người ngồi ở xa đang làm gì.

Lâm Thâm Thâm kiềm chế thả chậm nhịp thở.

Cô ôm lấy vòng eo thon gọn của Trần Nhã Thiến từ từ di chuyển lên, chạm vào áo lót, dùng sức nhéo nhéo, "Thiến Thiến, bên trong cậu thật chặt lại nóng."

Sau ba ngày chia tay, Trần Nhã Thiến không còn là Trần Nhã Thiến lúc trước nữa.

Nàng thấp giọng hỏi: “Kẹp cậu có sướng không?”

Hơi thở của Lâm Thâm Thâm đột nhiên trở nên nặng nề hơn, cố gắng hết sức để thốt ra một từ: "Sướng."

"Muốn di chuyển, nhưng ở chỗ này sẽ bị phát hiện."

"Cậu di chuyển nhẹ nhàng." Đây là lần đầu tiên hai người quan hệ tình dục lần đầu tiên sau nhiều lần như vậy. Trần Nhã Thiến cảm thấy rất trướng, nàng hít một hơi thật sâu, cố gắng dang rộng hai chân để thư giãn bức tường thịt, để côn th*t lớn cứng đi sâu hơn một chút.

Khi dương v*t tiến vào, va vào phần da thịt mềm mại nhạy cảm, Trần Nhã Thiến "ha--" một tiếng, hai chân run rẩy, đứng không vững.

Nàng há hốc mồm vì sốc!

Định kêu Thâm Thâm nhưng đã ngồi trên mông.

Một tiếng “ah” vừa dễ chịu vừa đau đớn bị một bàn tay từ phía sau duỗi tới che lại.

Kinh khủng!!

Trán Lâm Thâm Thâm đổ mồ hôi đầm đìa. côn th*t hoàn toàn chìm trong nước, xuyên qua từng lớp nếp gấp, bị cái miệng mềm mại ấm áp điên cuồng hút vào, dòng nước nóng hổi nối tiếp nhau chảy ra.

Âm hộ nhạy cảm trong đường hầm đang liều mạng co thắt, vặn vẹo, khiến cổ họng cô khát nước không chịu nổi.

Không thể kiểm soát được thôi thúc muốn đẩy!

Quả nhiên, mặc kệ đối phương không kiêng kỵ thì cuối cùng người chịu thiệt là mình.

"Được rồi." Trần Nhã Thiến mơ hồ nói dưới ngón tay của cô, "di chuyển một cái..."

Vẫn còn kiêu ngạo đốt lửa.

Nếu đổi chỗ, sẽ bị cô dùng sức thao khóc!

Làm sao còn có can đảm yêu cầu cô di chuyển lần nữa!

Lâm Thâm Thâm trầm giọng khàn khàn, cố gắng giữ bình tĩnh: "Chúng ta ra ngoài trước đi."

Trần Nhã Thiến ậm ừ bất mãn, không ngừng vặn vẹo mông, khiến dương v*t quấn trong âm hộ chật hẹp bị hút, khuấy động theo vòng tròn, hơi thở thay đổi, giọng nói nhẹ nhàng, "Muốn, ngay bây giờ......"

Lâm Thâm Thâm bị kích thích đến nuốt nước miếng, bụng dưới căng lên: "Đi toilet."

“Nhà vệ sinh quá bẩn...”

"Có muốn bị thao không?"

"..."

Trần Nhã Thiến không còn cách nào khác ngoài việc chậm rãi đứng dậy, điều chỉnh hơi thở để từ từ rút dương v*t ra khỏi cơ thể. Đang chuẩn bị kết thúc, đột nhiên bị ôm eo! Lỗ thịt nhỏ bị dương v*t dài cứng bất ngờ hung hăng chọc mở, eo Trần Nhã Thiến run lên, kinh ngạc há hốc miệng: "Cậu đang làm gì vậy!"

Bây giờ những người trước mặt đều quay đầu nhìn lại.

Trần Nhã Thiến sợ hãi đến mức lập tức im lặng!

Lâm Thâm Thâm không nói gì, bình tĩnh đỡ eo Trần Nhã Thiến để nàng đứng dậy, như thể người mới vừa mất khống chế ôm eo nàng nhanh chóng nhún dương v*t hai lần không phải là cô, khi đứng dậy, cũng mặc quần vào chỉ bằng một động tác.

Mang theo Trần Nhã Thiến, quang minh chính đại bước ra khỏi rạp chiếu phim.