Luận Như Thế Nào Thao Đến Bạn Cùng Phòng

Chương 138



Mọi thứ mua phải được cẩn thận rửa sạch khử trùng trước.

Trần Nhã Thiến nhốt mình trong phòng tắm.

Những thứ như đồ lót gợi cảm có thể giặt xong liền hong khô, trong khi các đồ chơi tình dục phải được ngâm trong chất khử trùng chuyên nghiệp, ngâm cẩn thận rồi xả sạch bằng nước. Trần Nhã Thiến đã lâu không bận rộn, điều mệt mỏi nhất trong những ngày này là bế và chăm sóc em bé, bây giờ nàng muốn nghỉ ngơi một lúc sau khi hoàn thành công việc, nhưng lại ngủ quên.

Lâm Thâm Thâm không tìm thấy ai, một lúc sau chỉ thấy Trần Nhã Thiến trong phòng tắm.

Một số loại vải được treo rực rỡ, nhìn cũng không hiểu cái gì, nhưng cô không thể không biết thứ gì đang ngâm trong bể bơi.

Nhặt dương v*t giả lên, nhìn Trần Nhã Thiến, người đang ngồi trên một chiếc ghế đẩu nhỏ, ngủ trên bệ bồn tắm.

Lâm Thâm Thâm nghiến chặt răng, quai hàm căng thẳng!

Một lúc sau, Lâm Thâm Thâm đặt đồ đạc của mình xuống, cúi xuống bế Trần Nhã Thiến lên. Người đang ngủ không tỉnh, trong lúc nhất thời nhướng mi liền nhìn thấy là Lâm Thâm Thâm, không hề chuẩn bị trước mà vòng tay qua cổ cô, vô thức cọ cọ.

Khoang mũi của Lâm Thâm Thâm cảm thấy hơi lên men.

Nói ra thì có thể khó tin nhưng đây là lần đầu tiên trong tuần qua Thiến Thiến bám lấy cô, lại gần cô.

Lâm Thâm Thâm cảm thấy trong lòng chồng chất tích tụ cho khí, như thế nào cũng không lí giải được.

Cô không biết tại sao mình đột nhiên "không được".

Chẳng lẽ chức năng của thứ này là sinh con, bây giờ sinh con đầu lòng xong là về hưu sao?

Trần Nhã Thiến ngủ ngon.

Lâm Thâm Thâm nằm bên cạnh nàng, chịu đựng những dày vò lặp đi lặp lại trong lòng.

Không thể thỏa mãn vợ mình thì nhờ vợ đặt mua đạo cụ qua mạng để làm gì?

Nói cách khác, cô ở phòng tập đấm bốc đã hao tổn sức lực, bằng không hiện tại làm sao còn có thể nằm yên, buổi chiều bác sĩ cho cô kiểm tra hệ thống, có rất nhiều loại kích thích, nhưng vô dụng.

Trên thực tế, vô dụng cũng không có gì đáng ngạc nhiên, rất lâu trước khi gặp Trần Nhã Thiến, cô cũng cho rằng thứ này chỉ là một thứ phụ ghê tởm, chức năng duy nhất là nhắc nhở cô rằng mình không phải người bình thường.

Cho đến khi gặp Trần Nhã Thiến, cô mới cương cứng và xuất tinh, điều đó khiến cô hết lần này đến lần khác không thể kiểm soát được trái tim mình, hết lần này đến lần khác với những giấc mơ ướt át...

Đối mặt với Thiến Thiến, không có cách nào cứng rắn, những vật phẩm kích thích bên ngoài đó có được sử dụng hay không cũng không có gì khác biệt.

Lâm Thâm Thâm vô cùng buồn bã, không thể ngủ được.

Nhưng thân thể mềm mại mỏng manh bên cạnh lại chủ động dán vào người cô, vây lấy cô, quấn lấy hai chân cô, hơi thở quen thuộc khiến cô nhắm mắt chìm vào giấc ngủ giữa sự vướng víu, mệt mỏi và đau nhức khắp người.

Mặt trời chiếu lên người ấm áp.

Lâm Thâm Thâm cảm thấy thoải mái, có chút còn chưa tỉnh, nhưng ngay sau đó, tay bị cầm.

Cô đột nhiên mở ra, nhìn thấy Trần Nhã Thiến đang ngồi trên xích đu nắm tay cô, khuôn mặt trắng nõn như đang tỏa nắng, nàng cười rạng rỡ và xinh đẹp, "Thâm Thâm, chúng ta qua bên đó ngắm hoa đi." Họ bước vào vườn hoa, vào căn nhà nhỏ.

Lâm Thâm Thâm đột nhiên cảm thấy có điều gì đó không ổn, kể từ khi sinh con và bị giam giữ, Trần Nhã Thiến rất ít khi ra khỏi nhà chính chứ đừng nói là ra ngoài.

Cô quay lại nhìn thấy bụng của Trần Nhã Thiến.

Chắc chắn, có một chỗ phồng cao dưới lớp quần áo, giống như một quả bóng được bơm căng.

Nhưng chẳng phải em bé đã chào đời rồi sao?

Trí nhớ của Lâm Thâm Thâm bắt đầu mơ hồ hỗn loạn, cô không chắc mình có phải đang nằm mơ hay không, nhưng cô nhớ rõ ràng Thiến Thiến đã sinh cho mình một đứa con gái, nó tên là gì... Cô đã quên nó tên là gì, nhưng cô vẫn nhớ đứa trẻ đó đã... được sinh ra như thế nào.

Là vì bước vào ngôi nhà nhỏ này...

Trong lòng điên cuồng chống cự, nhưng chân lại vô tình đi theo.

Họ ôm hôn nhau ở cửa rồi lên giường.

Mặt trời chiếu vào người, đã nóng như lửa đốt.

Cô thấy quần áo của Trần Nhã Thiến đã cởi ra một nửa, cô tách đôi chân thon thả, thẳng tắp ra, để lộ ra cái lỗ nhỏ xinh đẹp. Bức tranh đẹp đến nỗi, dù có xem bao nhiêu lần vẫn bị mê hoặc và mê mẩn.

Lâm Thâm Thâm cái miệng khát nước đi tới.

Trái tim cô đang kêu gào, đừng cử động, nhưng dục vọng đã tập trung dưới thân cô, khiến bụng cô căng cứng, rồi dương v*t cảm thấy cứng một nửa, rồi cương cứng hết cỡ, cuối cùng áp vào đũng quần, cô ấn lên, cho Trần Nhã Thiến thực hiện màn dạo đầu, sau đó đưa dương v*t cứng cáp của mình cắm vào.

Máu trong người cô sôi sục, như thể cô sắp phát điên! Nhưng giống như đau đớn hơn, máu chảy ngược, cô đau nhói khi nhìn những giọt nước mắt rơi xuống khuôn mặt của Trần Nhã Thiến.

Đột nhiên, Trần Nhã Thiến hét lên trong đau đớn!

Lâm Thâm Thâm mất hồn.

Bên cạnh có người đẩy, Lâm Thâm Thâm ngây người mở mắt ra.

"Thâm Thâm, Thâm Thâm, cậu bị làm sao vậy..." Trần Nhã Thiến sợ đến mức nước mắt lưng tròng, "Thâm Thâm, đừng làm tớ sợ." Nàng gọi Lâm Thâm Thâm trong vài phút, người này cứ cau mày và nói chuyện trong giấc ngủ, mơ hồ nhìn qua biểu tình rất đau đớn.

Nếu không phải Lâm Thâm Thâm siết chặt tay nàng, nàng đã gọi bác sĩ rồi.

Nhìn thấy Lâm Thâm Thâm mở mắt ra, Trần Nhã Thiến lao tới, ôm chặt lấy cô, đôi mắt đẫm lệ, âm thanh khóc nức nở, "Cậu thật muốn dọa chết tớ, Thâm Thâm, cậu bị sao vậy? Cậu có bị sao không? Gặp ác mộng sao?"

Lâm Thâm Thâm hoàn hồn, lặng lẽ ôm lấy lưng nàng, vòng tay càng lúc càng siết chặt.

Ngày hôm sau, bầu trời vẫn tối đen như mực.

Thấy Lâm Thâm Thâm đã ngủ say, Trần Nhã Thiến lặng lẽ bật đèn ngủ, ra khỏi giường, đi vào phòng tắm.

Nàng có lẽ đã đoán được tại sao Lâm Thâm Thâm lại gặp ác mộng.

Đột nhiên không thể cương cứng, loại chuyện này đối với Lâm Thâm Thâm nhất định là một tin xấu, nàng cố gắng hết sức tránh đối mặt, nhưng lại không thể che đậy được sự thật, loại áp lực này khiến cô gặp ác mộng, hoàn toàn bị ám ảnh bởi những giấc mơ. Những vết bầm tím trên cơ thể cô là do Lâm Thâm Thâm dùng để tra tấn bản thân.

Trần Nhã Thiến quyết định xúc tiến kế hoạch.

Nội y khiêu dâm đã được thực hiện, vì vậy nàng đã chọn trang phục thỏ ngon nhất và quyến rũ nhất.

Sau khi tắm xong, Trần Nhã Thiến đội một chiếc mũ đội đầu có lông tai thỏ lên, sau đó nhét nút hậu môn đuôi thỏ vào lỗ hậu môn của mình, vì nàng mới giặt sơ qua nên không nở ra, khi đút quả cầu vào một chút.. nàng tự cảm thấy người một nhà đều không có!

Cảm giác dị vật từ hậu môn căng ra rất mạnh, đôi mắt của Trần Nhã Thiến đỏ hoe, muốn trục xuất thứ đó ra ngoài, nhưng cũng muốn hút nó vào.

Chiếc áo ngực màu trắng mềm có kích thước không lớn, không thân thiện lắm với Trần Nhã Thiến, một bà mẹ nóng bỏng đã sinh con, ngực lớn của nàng không quá tốt.

Sau khi cài cúc vừa đủ, thấy hai áo ngực bị khoét rỗng, hai núm vú to sặc sỡ hung hăng nhô ra khỏi khe hở, giống như hai quả thù du nhỏ thò ra ngoài.

Trần Nhã Thiến che mặt, cảm thấy điều này thực sự đang thách thức điểm mấu chốt của nàng.

Nàng trấn tĩnh trong hai phút, nhặt chiếc quần lót của mình lên.

Nó không phải là quần lót, tốt hơn nên nói nó là một mảnh vải và một sợi dây, tương tự như một loại quần lót nào đó, âm hộ được chặn bởi một mảnh vải nhỏ, mông được bao phủ bởi một sợi chỉ mỏng, theo cách này, trung tâm của hai cái mông là đuôi thỏ nhỏ cắm vào mông.

Trần Nhã Thiến hít một hơi thật sâu, vội vàng duỗi người, sau đó hai tay run rẩy cầm hai dương v*t giả lên sân khấu.

Khoảnh khắc cầm nó lên, vừa mở cung không thể quay đầu lại...

Tiểu Ái bảo bối, đừng dậy sớm quá.

Sau khi lặp lại lời cầu nguyện này hai lần, Trần Nhã Thiến lặng lẽ mở cửa phòng tắm. Phòng ngủ vẫn tối om, ngoại trừ ngọn đèn ở đầu giường, Trần Nhã Thiến đi rất chậm và kỳ lạ với thứ gì đó ở mông, nàng trèo lên giường của Lâm Thâm Thâm.

Phần eo mềm mại áp mà sụp, "Thâm Thâm..."

"Thâm Thâm cậu." Trần Nhã Thiến muốn kìm nén xấu hổ của mình, nhưng vành tai càng ngày càng đỏ, màu đỏ tươi từ tai lan đến mặt, rồi đến cổ, nàng rên rỉ trong nháy mắt, nói ra một câu hoàn chỉnh mỏng như muỗi, "Cậu muốn thao thỏ con không?"