Luận Như Thế Nào Thao Đến Bạn Cùng Phòng

Chương 82



Cứ nhìn chằm chằm, lại muốn cứng.

Lâm Thâm thâm áp Trần Nhã Thiến xuống giường, siết chặt cổ tay nàng, nhìn nàng lơ đãng đến lau xong, trên khuôn mặt nhỏ xinh, trắng trẻo vẫn còn rất nhiều thứ mà cô đã bắn ra.

Hình ảnh này thực sự không thể ngăn cản người xem cầm thú.

Nhưng cơ thể tiểu lảm nhảm lại không cho phép cô cầm thú.

Lâm Thâm Thâm không còn cách nào khác ngoài ôm nàng, hôn nàng, ngậm chiếc lưỡi nhỏ của nàng vào miệng mình dây dưa.

Môi lưỡi quyện vào nhau, Trần Nhã Thiến rên rỉ, không thoải mái khi bị chiếc quần lót ướt sũng bao bọc, làm nàng cố gắng tìm thời gian để nói trong lúc hôn: "Giúp tớ quần, cởi ra..."

Chưa kịp nói hết câu thì lại bị hôn.

Một bàn tay cực nóng chạm vào eo nàng, ngón tay hơi thô ráp như đốt lên ngọn lửa, đi đến đâu cũng cháy.

Trần Nhã Thiến khẽ run lên.

Rất nhanh bị hôn say sưa, đến khi ý thức được thì áp lực trên người đã không còn, nghe thấy có chút âm thanh chấn động.

Nàng mở mắt ra, thấy Lâm Thâm Thâm đang chơi với máy rung.

Máy rung có kích thước bằng một nửa dương v*t đang cương cứng của Lâm Thâm Thâm, bên cạnh còn có bao cao su, chất bôi trơn và những thứ khác.

Lâm Thâm Thâm trông nghiêm túc, đôi mắt rực lửa nhìn vào giữa hai chân của Trần Nhã Thiến.

Nơi đó sớm đã không có quần che đậy, hai cánh môi run rẩy dán vào nhau, thỉnh thoảng từ trong lỗ nhỏ phun ra một ít mật hoa. Trông ướt như vắt nửa ống bôi trơn, chỗ nào cần bôi trơn nữa.

Đến nỗi máy rung...

Tại sao phải để thứ này đi vào âm hộ mà chẳng phải là dương v*t của cô?

Nhưng Làm Thâm Thâm cũng biết cách lựa chọn.

Cô nhìn Trần Nhã Thiến, "Cậu có muốn tự làm không?"

Trần Nhã Thiến trên mặt vẫn đỏ bừng, ấp úng nói: "Cái đó vốn là chuẩn bị cho cậu..."

Lâm Thâm Thâm: "..."

Lâm Thâm Thâm:?

Đừng bận tâm.

Ném nó sang một bên, Lâm Thâm Thâm mở hai chân của Trần Nhã Thiến và cúi xuống.

Chiếc lưỡi đẩy ngược dòng dâm dịch không ngừng chảy ra, bên trong hoa huy*t mềm nóng, thịt mọng nước bị mút nhịp nhàng như có thể hít thở, hiển nhiên rất háo hức muốn dương v*t lớn đi vào xâm nhập.

Cô biết âm hộ này nhạy cảm như thế nào.

Thay đổi ngón tay để đi vào.

Hai ngón tay đút vào âm hộ ẩm ướt phát ra tiếng nước òm ọp, dương v*t giữa hai chân chậm rãi bị kích thích mà cương cứng trở lại, khoái cảm đêm đó lại hiện về trong tâm trí.

Lâm Thâm Thâm mũi bị d*m thủy làm ướt, ngẩng đầu nhìn Trần Nhã Thiến, "Chuẩn bị xong chưa?"

Trần Nhã Thiến nhìn khuôn mặt vốn lạnh lùng và ảm đạm, dính đầy chất lỏng d*m thủy chảy ra từ phía dưới của mình, nàng cảm thấy vô cùng xấu hổ, lấy tay che mắt, giọng nói ướt át mềm mại, giống như xấu hổ tức giận, "Tớ, tớ không không biết..."

Nàng thực sự không biết.

Lối đi bị khai phá đã ướt khi nàng hôn dương v*t của Lâm Thâm Thâm, cuối cùng, khi Lâm Thâm Thâm đỡ sau gáy nàng và ấn vào, mũi nàng tràn ngập mùi hương mạnh xa lạ.

Kích thích thị giác, thính giác và ảo giác trong tâm trí, phía dưới đã háo hức muốn được cắm vào từ lâu.

Dùng sức! điên cuồng chiếm hữu mình!

Lâm Thâm Thâm hôn lên gương mặt nàng, bờ môi bóng nhờn dính đầy chất lỏng thơm ngọt béo ngậy bên dưới, "Cậu thử xem, nếu cậu không thích thì thôi đi."

Trần Nhã Thiến yếu ớt trả lời như muỗi kêu.

Lâm Thâm Thâm tháo hai cái bao cao su ra, phát hiện kích thước không phù hợp, chỉ có thể trực tiếp đỡ lấy dương v*t lớn căng cứng, sưng tấy.

Quy đầu to lớn áp sát vào lỗ nhờn không chút rào cản, xoay nhẹ rồi liên tục chạm vào tiểu hoa huy*t đang cương cứng.

Trêu chọc Trần Nhã Thiến, run rẩy không hét lên nữa, rồi đi xuống kiểm tra thử.

Dọc theo khe hở, tìm thấy rãnh miệng huyệt có thể chứa dương v*t.

Lâm Thâm Thâm không dám mạo hiểm.

Nhìn kỹ vào khuôn mặt đỏ bừng của Trần Nhã Thiến, thấy một vòng đỏ tươi mới lan khắp cổ, tai và má của nàng.

"Mở mắt ra." Lâm Thâm Thâm chậm rãi đút quy đầu vào, bảo Trần Nhã Thiến nhìn cô.

Hàng mi dài rung rinh như cánh bướm.

Trần Nhã Thiến cuối cùng cũng mở mắt ra, liền nghênh đón một nụ hôn nóng bỏng dồn dập!

Đôi mắt nàng đầy nước.

Xấu hổ, bối rối, sợ hãi, và một chút chờ mong, cùng lo lắng.

Cái nhìn đó khiến người ta muốn bắt nạt quá đi.

Không thể vội vàng, chỉ có thể dùng nụ hôn để phát tiết, Lâm Thâm Thâm hôn người ta mãnh liệt đến mức người ta không thở nổi, dương v*t dọc theo xuân dịch ướt át trơn trượt tiết ra mà đâm vào!

"Ah!" Đôi mắt đẫm lệ của Trần Nhã Thiến hơi mở to.

“Đau không?” Lâm Thâm Thâm lập tức nín thở hỏi.

Đau hay không, chỉ là...

"Có hơi trướng." Cảm giác rất kỳ lạ. Trần Nhã Thiến đỏ mặt, không dám nhìn Lâm Thâm Thâm, nàng đang suy nghĩ về cách mà thứ đó cắm vào, rất căng, thật lớn, nhưng thực sự không, không đau.

“Mới đi vào quy đầu mà đã trướng rồi.” Lâm Thâm Thâm hôn lên khóe miệng nàng, liếm đôi môi đỏ mọng của nàng, “Chờ nguyên cây cắm vào, bụng nhỏ của cậu sẽ bị tớ đỉnh lên.” nói, vuốt ve bụng phẳng lì của Trần Nhã Thiến.

Hình ảnh quá cảm giác, Trần Nhã Thiến hoảng sợ trước hình ảnh do não bộ tự tạo ra.

Bụng dưới bị đỉnh lên hay gì đó...

"Thả lỏng, thả lỏng, đừng vặn dương v*t của tớ." Lâm Thâm Thâm vội vàng nhào nặn mông của Trần Nhã Thiến để nàng thả lỏng, "Đừng vặn nữa, còn chưa sướng đâu..."

Đôi mắt của Trần Nhã Thiến đẫm lệ, "Đừng có nói nữa..."

"Ừ."

Lâm Thâm Thâm ngoan ngoãn trở thành nhân viên chăm chỉ.

Đầu tiên dùng đầu dương v*t thọc nông vào trong âm đ*o của nàng, khi d*m thủy bên trong ngày càng nhiều thì đi vào vài cái, vào được nửa đường thì dương v*t bắt đầu nhịp nhàng rung chuyển.

Trần Nhã Thiến cảm thấy mặt mình nóng bừng.

Nàng thực sự đang làm tình với Lâm Thâm Thâm, Lâm Thâm Thâm có dương v*t bên dưới, giống như đứa con trai.

Mà mình mới vào đại học không lâu, đã bị phá thân.

Trong đôi mắt đẫm lệ, nàng nhìn thấy đôi lông mày hơi nhíu lại và đôi môi mím chặt của Lâm Thâm Thâm, chỉ nhìn những thứ này, dường như rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, chỉ có đôi mắt đó ẩn dưới mái tóc trán, nồng nàn, bối rối và kiềm chế, đôi mắt lạnh lùng cất giấu ngọn liệt hoả.

Phảng phất một khi được giải phóng hoàn toàn, sẽ tự đốt cháy chính mình sạch sẽ!

Trần Nhã Thiến đột nhiên lại kêu lên một tiếng trầm thấp, dùng hai tay đẩy vai Lâm Thâm Thâm. Nàng cảm thấy đường hầm dưới thân hoàn toàn bị lấp đầy, hô hấp gấp gáp, "Trướng quá, đầy rồi, toàn bộ đều bị chặn, không vào được."