Bartender vừa pha chế xong liền quay qua nháy mắt với người đàn ông lạ ngồi đằng xa rồi đưa cho hai cô uống. Hai người vừa ngồi uống rượu vừa nói chuyện vui vẻ thì bỗng có 2 người đàn ông lạ có vẻ hầm hố lại chỗ.
“hai em đang nói chuyện gì mà vui thế, cho bọn anh làm quen với” hắn ta giở vẻ cợt nhả có phần ghê rợn nói chuyện với hai cô.
“Mong hai anh tự trọng, phiền ra chỗ khác giúp chúng tôi” Tử Vy tỏ vẻ khó chịu
Cô vừa dứt lời, một người vòng tay qua eo Hân Nghiên, cô vội vàng đẩy người đàn ông đó ra. Hắn vẫn dày mặt giữ chặt lấy eo cô, tự nhiên cô thấy người vô cùng khó chịu, người nóng ran lên, như có hàng nghìn con kiến chích vào người. Cảm thấy mình như muốn ôm chặt lấy người đàn ông trước mắt.
Mạc Tử Vy liền cho hắn một bạt tai *bốp* mặt hắn hằn rõ 5 ngón tay rồi kéo Hân Nghiên ra khỏi quán bar. Hắn phát tiết:
“mẹ con chó này"
Hân Nghiên lúc này đã tự cắn mình đến bật máu môi, khó chịu vùng tay của Tử Vy ra, đang chạy ra thang máy thì cô va vào một người đàn ông to lớn, không ai khác đó chính là Triết Hạo.
“Làm ơn, giúp tôi với!” thấy anh, cô như nhìn thấy vị cứu tinh của đời mình
"giúp chúng tôi với, giúp tôi đưa cô ấy tới viện" lúc này, Mạc Tử Vy mới hổn hển chạy ra
"bạn tôi cô ấy bị hạ thuốc"
"ưm...nóng" Mặc Hân Nghiên chật vật, người đổ rạp vào người anh như không còn chút sức lực
Nhìn Mặc Hân Nghiên vật vã như vậy thì anh chắc rằng cô bị trúng liều nặng rồi. Đến nước này thì chỉ còn cách quan hệ để thoả mãn. Để lâu có thể vỡ mạch máu dẫn đến chết. Dù gì cũng sắp kết hôn rồi, anh cũng đang có hứng, chắc không sao đâu, Lục Triết Hạo thầm nghĩ bụng
"này, này anh đưa cô ấy đi đâu?" Mạc Tử Vy thấy anh nhấc bổng cô lên liền bất ngờ hỏi
"giải thuốc" Lục Triết Hạo nói nhưng chân vẫn bước đều đều, không ngoảnh mặt lại