Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1161: Anh rất có khiếu trong các tiết mục tết 5



Mammy, mẹ thực sự là hiểu được lòng của con a.

Hai mẹ con nói chuyện một hồi, Hạ bảo bối còn muốn nói chuyện với Đường Bạch Dạ, bên kia liền thúc bé đi rồi, thời gian bé có thể ra ngoài nghỉ cũng rất hạn chế, Hạ bảo bối cũng không muốn trái với quy định, chỉ có thể lưu luyến cúp điện thoại, chỉ kịp nói một tiếng với Đường Bạch Dạ, daddy, cúi chào.

Đường Bạch Dạ rất bị thương, anh vốn cho rằng Hạ bảo bối cùng Hạ Thần Hi trò chuyện xong, anh cũng có thể nói với bé một đôi lời, kết quả anh một câu nói cũng không nói được, thực sự quá bi kịch, bảo bối quá thiên vị có phải hay không!!!

Hạ Thần Hi sờ sờ đầu Đường Bạch Dạ, lão công, anh đã bị vứt bỏ.

Hạ bảo bối lưu luyến cúp điện thoại, hộ tống bé đi ra ngoài là một người thiếu niên, anh tuấn, giỏi giang, còn là khuôn mặt người thiếu niên này, lại hết sức đẹp, anh ta là một danh đặc công, đã đơn độc đảm nhiệm vụ.

Tháng sau rời khỏi đảo đặc công.

Hai người lái một chiếc du thuyền tới đây, vốn chỉ để cho Hạ bảo bối ba mươi phút gọi điện thoại, kết quả bé lại dùng năm mươi phút, thời gian bọn họ trở về liền vô cùng gấp, người thiếu niên trầm mặc ít lời, mang theo Hạ bảo bối đến du thuyền.

Hai người cấp tốc hồi đảo đặc công.

Hạ bảo bối hỏi, "Anh ở trên đảo, bao lâu mới có thể đi ra ngoài một lần?"

"Trừ nhiệm vụ, tôi cũng không ra khỏi đảo nhỏ." Người thiếu niên nói, ánh mắt sáng quắc nhìn Hạ bảo bối, mang theo một khí chất huấn luyện kiên cường, đúng mực, "Cậu là người lãnh đạo tiếp theo, cho nên cậu có đặc quyền."

Trên đảo nhỏ, tổng giáo luyện thích bé, Hạ bảo bối thông minh sắc bén, người khác học khoa thuật đều phải ba bốn năm mới có thể học thành tài, Hạ bảo bối chỉ dùng đến ba ngày liền xong. Học khoa thuật bao gồm tâm lý học, sinh vật, hóa học, vật lý, toán học, thương khoa, thiên văn cùng địa lý, máy vi tính kỹ thuật, còn có 8 thứ quốc ngữ.

Trước khi Hạ bảo bối đến, Lục Trăn đã nói cho bé biết sẽ thi cái gì, chính bé đã có một chút chuẩn bị, trừ thất bại môn tiếng Nga, toàn bộ những cái khác đều là dẫn đầu đi qua, ngôn ngữ là rộng nhất, có thể một bên huấn luyện một bên học.

Hạ bảo bối liền thi qua như vậy, cho tới bây giờ không có ai, làm được như bảo bối như vậy, thứ nhất là cấp huấn luyện các tú một tay, lão tử đến có chuẩn bị.

Hạ bảo bối trừ thể lực cùng võ thuật, cái khác đều rất tốt.

Không biết là ai từ đâu nghe được nói bé là người lãnh đạo tiếp theo, tất cả học viên đối với Hạ bảo bối đều có cái nhìn khiêm nhường hơn.

Bởi vì tính chất huấn luyện toàn diện, không phải ai cũng có cơ hội, một khi có, liền đại biểu người đó có thể lãnh đạo tổ chức khủng bố.

Hạ bảo bối không ngờ tới người thanh niên đó trực tiếp nói như vậy, bé hỏi lại, "Anh cảm thấy tôi đúng quy cách sao?"

Thiếu niên nói, "Nếu như cậu có thể khắc chế, không cần dùng những đặc quyền của mình, tôi sẽ cảm thấy cậu đúng quy cách."

......

Hạ bảo bối liền biến sắc, ngồi ở một bên trầm mặt, với lời nói trực tiếp của người thiếu niên này, Hạ bảo bối nhìn ngoài khơi tối om, bọn họ ở trong tâm biển, vô biên vô hạn, không biết mục tiêu ở đâu.

Chính bé cũng không biết, đảo nhỏ rốt cuộc ở đâu.

Theo như lời người thiếu niên nói, nếu bé không phải là Hạ bảo bối, không phải cùng Lục Trăn bọn họ giao hảo, không phải may mắn sử dụng kỹ thuật máy vi tính, hôm nay, bé ở trên đảo nhỏ đặc công còn có thể có cái đặc quyền gì sao?

Không có!

Người khác cho anh đặc quyền, anh có thể lợi dụng nó, mà nếu biết khắc chế, đó là do anh tu dưỡng mà có được.

Thiếu niên nói đúng, trừ nhiệm vụ, anh ta chưa bao giờ ra khỏi đảo đặc công, vì sao, bé có được đặc quyền, bé liền nhất định phải ra.

Loại huấn luyện phong bế này, khi tôi luyện được liền là một người ý chí.

Hạ bảo bối nghĩ, bé đã biết phải làm sao.

Chưa từng biết rõ ràng như thế, mục tiêu của chính mình ở nơi nào.