Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 751: Trấn nhỏ yên tĩnh an tường 3



Editor: huyền thương

Beta: thanh huyền

Trước mắt Hạ Thần Hi xuất hiện một loạt các hình ảnh.

Dường như có một cô bé khoảng 7, 8 tuổi đang ở trong vườn hoa đùa nghịch, một thiếu nữ khoảng 10 tuổi mặc chiếc váy công chúa màu hồng nhạt, đầu đội vòng hoa, một thiếu nữ khác mặc chiếc váy màu xanh nhạt, mặt mày như họa có chút cảm giác quen thuộc, cô bé nhỏ nhất khóc lóc đuổi theo chị đòi vòng hoa.

Hai cô chị rất xấu, không ngừng đùa cô em,côem khóc lóc đuổi theo các cô, kết quả là bị vấp ngã, oa oa khóc lớn, rồi có một người thiếu niên khoảng 15, 16 tuổi đi tới răn dạy hai cô gái.

Hai cô gái trốn ở một bên le lưỡi, cuống quít đến an ủi em gái.

Ai ngờ, cô em làquỷ linh tinh, đứng dậy khỏi mặt đất liền lấy đi vòng hoa trên đầu chị cả, làm gì còn thấy nước mắt mà chỉ có nụ cười rất vui vẻ, vui sướng, tuy còn nhỏ nhưng cũng có thể thấy được vẻ đẹp quyến rũ.

Cô bé là Hạ Thanh, còn cô so với Hạ Thanh lớn hơn mấy tuổi.

Cô gái mặc chiếc váy màu hồng nhạt là chị cả mặt mày như họa, thiếu nữ mặc chiếc váy màu xanh là cô, cô và chị cảchỉ kém một tuổi, cô so với chị cả thì có vẻ cao hơn cũng thành thục hơn, hai người thoạt nhìn dường như cô mới là chị cả, còn bọn họ đều là em gái.

Người thiếu niên kia có lẽ là anh trai của cô.

Trước mắt lại xuất hiện những hình ảnh, hai cô gái đưa em út đi vườn hoa chơi xích đu, em gái cô thích nhất kích thích, thích các chịở phía sau đẩy lên cao, mỗi lần cô bé đều thét chói tai, hai chị đùa dai cố gắng đem xích đu đẩy mạnh. Cô em từ bàn đu dây ngã xuống, trên cao rơi xuống một thân thể, cô em oa oa kêu to, cả đều chạy đến anh trai tố cáo hai chị bắt nạt cô.

Người thiếu niên nói: “ Thần Hi, Thần Tuyết, không được bắt nạt em gái “.

Hạ Thần Hi le lưỡi, giơ quả đấm làm bộ muốn đánhHạ Thanh, còn Hạ Thanh làm một mặt quỷ, trốn ở bên người thiếu niên,Thần Tuyết le lưỡi sau đó kéo Hạ Thần Hi cùng đi ra ngoài cưỡi xe đạp.

Cô em gái thấy chịkhông đưa mình đi cùng, vừa kêu khóc vừachạy tới nhưchiếc đuôi nhỏ chạy theo các cô.

Thiếu niên ở một bên đọc sách, thỉnh thoảng nhìn các emcười đùa, khóe môi nở nụ cười rất ôn nhu.

Những hình ảnh ấy rất sống động, các nhân vật trong đó cũng rất sống động. Dường như mới xảy rahôm qua, lúc đó cô còn là cô gái nhỏ, chưa từng trải qua nhiều phong sương mưa tuyết như vậy, không có trải qua nhiều phản bội, tổn thương như vậy.

Chỉ là một cô gái nhỏ vô ưu vô lo.

Mỗi ngày cùng chị cảchỉnh em gái, đùa nghịch, hưởng thụ thú vui của trẻ con, dãy biệt thự nàynhất định đã cùng cô trải qua những thăng trầm, tất nhiên có những thứ nàng không thể nào buông tay. Vì sao cô nhẫn tâm đánh mất đi nó.

Hạ Thần Hi, mày không nên quên đi chị em của mình.

Hạ Thần Hi tự trách không ngớt, tim đập như sấm, như sóng to gió lớn, không ngừng vuốt ngực, dường như, đó là một đoạn ký ức không thể nào quên, khắc sâu ấn tượng như vậy, đáng giá nhớ lại như vậy,.

Thì ra, Hạ Thanh không lừa cô.

Cô thực sự có nhiều em như vậy,là ba chị em và một người anh trai.

Những người thân của bọn họ, bây giờ chỉ còn có ba chị em.

Đây không phải làảo giác mànó ở trong ký ức của cô, khi cô đi vào dãybiệt thự nàyđập vào mắt tất cả đều là ký ức, nhưng chỉ là ký ức của thời thơ ấu.

Trong trí nhớ của cô, dãy biệt thự này chỉ là ký ức của thời thơ ấu mà không có ký ức của cô khi đã trưởng thành.