Mộng Xưa Mây Khói

Chương 3



Trời đã tối muộn, đã đến lúc các thị vệ thay nhiệm vụ rồi.

Không biết đi bao lâu, ta đã tới một khoảng sân vắng.

Ta choáng váng. Ta gần như quên mất mình đã đến từ đâu.

Rõ ràng khi mới đến thế giới này, ta mới mười tám. Chẳng phải trong tiểu thuyết,phim ảnh đều nói rằng ta, kẻ xuyên không, mới là nữ chính sao?

Khi mới xuyên đến đây, ta rất lo lắng và sợ hãi. Nhưng chẳng còn nhiều chứa nỗi sợ ấy nữa. Một công chúa không được sủng ái có thể ch.ế.t trong im lặng bất kì lúc nào.