Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 2087: Không phải tổ ong vò vẽ bình thường



Đàm Đàm nói tiếp: "Người kia, cho dù là sư huynh của ta, cũng là không dám dễ dàng đắc tội. Trong tay người nọ nắm mặt trời mặt trăng và ngôi sao, trong lòng mang vũ trụ thiên cơ; có tài năng chấn động trời đất, có khả năng lật úp Cửu Trọng! Nhân vật như vậy, ngươi chống được được sao?"

"Người mà ngay cả Sở đại ca cũng không dám đắc tội, thì ta đây chắc chắn sẽ không thể trêu vào rồi." Yêu Ninh Ninh liên tục lắc đầu.

"Cho nên... Tiểu tử ngươi vẫn nên một lòng một dạ theo đuổi người trong lòng kia của ngươi đi, sau này, cũng đừng khoe khoang ở trước mặt muội muội của ta nữa, Nhạc Nhi muội muội thì ngươi không thể với tới được, mà đừng nói là tiểu tử ngươi, chính là ta, nếu không có quan hệ với sư huynh của ta, thì ta cũng không thể kêu nàng là muội muội đấy, ngươi nhờ có quan hệ với ta, có thể gọi nàng một tiếng muội muội, thì nên thấy đủ rồi, người mà, phải hiểu được khi nào là đủ..." Đàm Đàm nói mấy câu, liền phá hỏng suy nghĩ của Yêu Ninh Ninh.

Nhị lão còn đang quan theo dõi vừa nghe Đàm Đàm nói những lời này, trong lòng không khỏi tức giận, cảm thấy vô cùng bực bội, người này là người như thế nào đây, Thái Tử nhà của ta mới vừa giúp các ngươi giải quyết xong phiền toái lớn như thế, lại còn đối đãi chân thành, có thể coi trọng nàng kia, rõ ràng chính là phúc đức của bọn ngươi, các ngươi không chấp nhận cũng được, lại còn dám chà đạp Thái Tử của chúng ta như vậy, cái này còn có đạo nghĩa hay không, ngay lập tức cả hai đều tức sùi bọt mép, chỉ đợi Thái Tử điện kế thấy mất hứng, liền nhanh chóng xông vào, diệt đôi huynh muội không đến điều này!

Sau đó chợt nghe Thái Tử nói —— "Ta có suy nghĩ lung tung như vậy sao?"

Yêu Ninh Ninh đỏ mặt tía tai nói: "Ta thật sự không có suy nghĩ như vậy, chỉ là ta có chút hâm một, việc thích cái đẹp thì ai cũng đều có..."

"Nhìn xem đi, nói như vậy càng lộ ra suy nghĩ trong lòng." Đàm Đàm nhìn hắn với vẻ khinh bỉ: "Trước đây còn nói với ta là ngươi toàn tâm toàn ý như thế nào đối với người trong lòng của ngươi, việc này sẽ không bao giờ thay đổi, thế nhưng hiện giờ ta mới nhìn rõ được bộ mặt thật của tiểu tử ngươi! Ta có thể nói cho ngươi biết rằng, ngươi đừng tưởng rằng ngươi là Thái Tử gia thì làm gì cũng được, cũng không phải ca ca hù dọa ngươi, mà là đang cảnh cáo ngươi, đang nhắc nhở ngươi! Trên đời này. Có một ít người ngươi không thể trêu vào, một khi trêu vào, thì toàn bộ thiên địa đều có thể bị huỷ diệt! Cái gọi là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, không phải là điều gì khác!"

Đàm Đàm nói: "Nhìn xem Mặc Vân Thiên bây giờ... È hèm? Không là vì bọn họ chọc phải người không nên chọc vào, nên mới có tình trạng ác liệt như bây giờ sao. Đừng nhìn hiện tại Mặc Vân Thiên đang rất uy phong, ta cho ngươi biết, nếu Thiên này không bị chúng ta tiêu diệt, đó mới là điều kỳ quặc đó!"

Yêu Ninh Ninh có chút kinh ngạc. Nói: "Đàm ca, những lời này của ngày, hình như có vẻ phóng đại rồi, dù sao thì đó cũng là một phương thiên địa... Sẽ không dễ dàng như vậy chứ?"

Đàm Đàm nở nụ cười ngạo nghễ: "Ngươi biết không, trên thế giới này. Có một số người như vậy, đối mặt với áp lực càng lớn, thì bọn họ có khả năng tạo thành bắn ngược cũng sẽ càng lớn! Cuối cùng, áp lực như núi này, sẽ hoàn toàn làm cho bọn họ phát triển!"

"Cũng giống như ta cùng các huynh đệ của ta, người khác ta không biết, ngươi cứ xem Nhạc Nhi muội muội thử đi. Bây giờ nàng có tu vi gì?"

Yêu Ninh Ninh Tử Tử cẩn thận dò xét Sở Nhạc Nhi một cái, nói: "Thánh cấp sơ cấp. Hình như cũng không có gì lớn cả, tuy rằng đã là cao thủ, nhưng nếu muốn huỷ diệt Mặc Vân Thiên. Thì tu vi như vậy còn kém rất nhiều."

Hai người cũng thầm nghĩ, chẳng qua thánh cấp sơ giai, cũng lấy ra khoe khoang mà không biết xấu hổ, chút tu vi ấy. Hoàng thất tùy tiện lấy ra một thị vệ cũng có thể dễ dàng bắt lấy... Uhm, hình như cốt linh của cô nương kia rất nhỏ thì phải...

Đàm Đàm cười lạnh một tiếng. Nói: "Không có gì hơn người sao? Ngươi có biết năm nay Nhạc Nhi muội muội mới mười sáu tuổi không?"

"Mười sáu tuổi, vậy thì... Cái gì cơ, mười sáu tuổi?!" Yêu Ninh Ninh vừa nghe thì còn không có cảm thấy có gì lạ, khi kịp hiểu ra, thì hai con ngươi khiếp sợ lồi ra ngoài, chén rượu mới vừa uống vào trong miệng liền vô ý thức từ trong miệng chảy ra.

Làm sao lại có thể mới mười sáu tuổi được.

Thánh cấp tu vi, mười sáu tuổi... Yêu Ninh Ninh đột nhiên cảm thấy mình có chút choáng váng.

Không chỉ riêng hắn choáng, hai người cũng có chút choáng, ôi trời ơi, nàng mới mười sáu tuổi thôi, có tu vi như vậy thì thật sự có điểm quá đáng rồi! Dõi mắt theo dõi toàn bộ Cửu Trọng Thiên khuyết thì cũng là thiên tài tu luyện khó tìm được! So với hai người mình năm đó, thì hơn không biết bao nhiêu lần nữa!

"Vậy mà cũng kinh ngạc sao? Ngươi có biết thời gian nàng phi thăng lên Cửu Trọng Thiên khuyết mới hơn nửa năm một chút không?" Đàm Đàm tiếp tục gây choáng váng: "Ngươi có biết khi nàng vừa phi thăng lên thì còn không đến Địa cấp tiêu chuẩn không?"

"Mười sáu tuổi... Phi thăng nửa năm... Không đến Địa cấp..." Yêu Ninh Ninh cảm thấy mình đã sắp điên rồi.

Không chỉ là Yêu Ninh Ninh điên rồi, ngay cả Hồ thúc thúc cùng Mã thúc thúc vẫn theo dõi bên này cũng điên rồi.

Thiên tài thánh cấp mười sáu tuổi!

Hơn nữa còn mới phi thăng hơn nửa năm, cũng không đến Địa cấp, từ đó tăng lên tới thánh cấp sơ cấp như bây giờ! Ở giữa phải vượt qua Địa cấp, Địa cấp sơ giai, trung cấp, cao cấp, đỉnh phong, Thiên cấp sơ giai, trung giai, cao giai, đỉnh phong, thánh cấp, sơ giai...

Trước sau chỉ có nửa năm!

Đây là dạng yêu nghiệt gì? Cho dù có được kì ngộ thật lớn, có thật nhiều thiên tài địa bảo phụ trợ, nhưng... Cũng cần thân thể có thể thừa nhận được mới được. Rốt cuộc nàng làm sao được như vậy nhỉ?

Thành tựu như vậy, quả nhiên là rợn cả người, khó có thể tin được, mới vừa rồi còn lấy hai người mình để so sánh, bây giờ suy nghĩ một chút, lấy gì để so sánh cùng người ta cơ chứ, kém quá xa vời, quá cách xa rồi, như giữa trời với đất vậy!

Thời điểm nghe thấy Sở Nhạc Nhi chính là là muội muội của Sở Dương, mà Sở Dương chính là người đã chém giết Nguyên Thù Đồ, thì hai vị thánh nhân cao thủ cũng đã rất khiếp sợ rồi.

Hiện tại lại nghe được tin tức như thế, càng thêm khiếp sợ hơn, quả thật khó có thể tin được!

"Ta với Nhạc Nhi vốn cùng nhau phi thăng đấy, khi đó tu vi cũng không khác gì nhiều so với nàng, hiện tại ta đã là thánh cấp trung giai! Hơn nữa, đã rất tiếp cận cao giai rồi, ít ngày nữa liền có thể đột phá." Đàm Đàm nói.

Từ khi tới đây, cùng Yêu Ninh Ninh tham gia cướp bóc khắp nơi, số lượng nội hạch mà Đàm Đàm thu tập được đã vượt qua số lượng một vạn, mấy ngày nay đã hấp thu số lượng nội hạch không sai biệt lắm là khoảng năm phần trăm mà thôi, tu vi của hắn lại đột nhiên tăng mạnh một lần nữa.

Nếu như đem toàn bộ nội hạch hấp thu xong, thì Đàm Đàm đoán chừng bản thân có thể tăng lên tới Thiên Nhân trung giai, thậm chí là cao giai, cũng không phải là ảo tưởng.

Yêu Ninh Ninh trừng mắt, miệng mở rộng, thật sự không biết phải nói gì nữa.

Hai người ẩn núp ở một nơi bí mật gần đó cũng không tốt hơn Thái Tử bao nhiêu, cũng trừng mắt, miệng mở rộng, sau một lúc lâu không biết nói gì.

"Người khác thì không rõ, ta cũng không biết được, nhưng ta biết được tình huống của ta, nhưng sau khi ta nghe đến tin tức của sư huynh ta, thì đột nhiên cảm thấy áp lực đột nhiên tăng mạnh, nặng nề giống như muốn đè chết người vậy, ta chỉ có thể liều mạng tăng lên tu vi, ở trong khoảng thời gian ngắn nhất, vượt qua giai cấp, đem thực lực tăng lên, mới có cơ hội, mới có tương lai." Đàm Đàm hỏi: "Nhạc Nhi ngươi thì sao?"

Sở Nhạc Nhi mỉm cười: "Ta có thể đạt đến cảnh giới này cũng là có được kì ngộ, nhưng mà, sau khi nghe đại ca bị đuổi giết, thì đột nhiên cũng có suy nghĩ liều mạng, đem tất cả chỗ tốt trong những lần kì ngộ, sử dụng gần một nửa... Ở trong quá trình kia ta hôn mê suốt ba ngày ba đêm, suýt chút nữa là đi đời nhà ma rồi, sau khi tỉnh lại, tu vi liền phát triển đến trình độ hiện tại."

Sở Nhạc Nhi nói rất nhẹ nhàng, nhưng, tất cả mọi người đang nghe đều là người tu hành cao thâm, làm sao có thể không rõ sự đáng sợ cùng nguy hiểm ở trong đó được?

Hồ thúc thúc cùng Mã thúc thúc nghe vậy không nhịn được thở dài một hơi.

Liều mạng! Mỗi người đều có thể liều mạng, nhưng, ngay cả liều mạng thì cũng phải xem ý chí của mỗi người. Có người liều mạng chết rồi, có người liều mạng lại có thể có được chỗ tốt, ngoài tâm tính ra, thì còn có nghị lực, ý chí, tinh thần lực, thân thể điều kiện, thiên thời địa lợi... Thiếu một thứ cũng không được! Thiếu bất cứ thứ gì, đều có thể hoàn toàn thay đổi kết quả!

Rất rõ ràng, hai người kia đều đang đánh bạc cùng vận mệnh, mà may mắn là, bọn họ đánh thắng!

"Nhưng nếu nói người mà thực sự gây rung động, thực sự gây sợ hãi, thì vẫn là một người khác, người nọ chính là sư huynh của ta." Trên mặt Đàm Đàm lộ ra vẻ ấm áp: "Tu vi của sư huynh của ta, ở thời điểm phi thăng, cùng ta thì sàn sàn như nhau mà thôi, hoặc cao hơn ta một chút, nhưng nhiều nhất cũng cũng chỉ có Nhân cấp đỉnh phong mà thôi, nhưng, cũng chỉ trong thời gian nửa năm, tu vi tăng vọt nhanh chóng, hiện tại, hắn đã là cảnh giới Thiên Nhân sơ giai, hơn nữa đã tiếp cận sơ giai Đại viên mãn, bất cứ lúc nào đều có khả năng đột phá."

"Tất cả những điều này, có một phần khá lớn, đều là nhờ áp lực khổng lồ mà Thiên đế Nguyên Thiên Hạn của Mặc Vân tạo thành." Đàm Đàm cười thản nhiên: "Nếu như Nguyên Thiên Hạn cứ liên tục áp bách như vậy, ta tin rằng rất hắn nhanh liền sẽ phát hiện ra, bản thân hắn xong rồi!"

"Lúc ấy huynh đệ chúng ta cùng nhau phi thăng, có tổng cộng là mười hai người!" Trên mặt Đàm Đàm lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo: "Tâm ý giống nhau, tu vi giống nhau, áp lực giống nhau, cảm tình giống nhau; ta tin tưởng, ngay lúc này thì tu vi của bọn hắn, cũng đều đang tăng mạnh lên, nhất là sau khi nghe được tin tức lão Đại bị đuổi giết! Bọn họ cũng sẽ không thua ta cùng Nhạc Nhi chút nào đâu!"

Yêu Ninh Ninh nghe vậy, im lặng không nói gì.

Tuy rằng hắn là Yêu Tộc Thái Tử, nhưng nói đến kinh nghiệm, lịch duyệt thì cũng không hề nhiều, thật ra chỉ là một con tôm nhỏ trong giang hồ mà thôi, lúc này nghe Đàm Đàm nói như vậy, tuy rằng cũng thấy rung động, tuy rằng cũng khiếp sợ, nhưng vẫn chỉ là cảm thấy tu vi của bọn hắn tăng lên thật sự quá nhanh mà thôi, thật sự cũng không hề có cảm giác gì đặc biệt.

Nhưng, những lời này rơi vào vào trong lổ tai Hồ thúc thúc cùng Mã thúc thúc, thì lại gây chấn động như là sấm sét đánh trúng!

Tu vi của Sở Dương cùng những người xung quanh, bao gồm cả Sở Dương có tu vi đã đạt đến Thiên Nhân, thì ở trong mắt của bọn hắn vẫn không tính là rất cao.

Mười hai người, tu vi cao nhất là Sở Dương, cũng chỉ mới là Thiên Nhân sơ cấp mà thôi, nhìn sơ qua như vậy, thì cũng không có gì đặc biệt hơn người. Cho dù mười hai người đều là Thiên Nhân sơ cấp, thì cũng đâu có gì?

Mặc Vân Thiên chỉ cần tùy tiện lấy ra một vị thánh nhân, là có thể dễ dàng xử lí toàn bộ!

Nhưng, vấn đề chính thức lại là ở tốc độ tu luyện của những người này.

Chỉ trong nửa năm ngắn ngủn, ba người trong đó, liền từ tu vi không tới Địa cấp, tu luyện giống như bay, một người tới Thiên Nhân sơ cấp, một người tới thánh cấp trung phẩm, còn có một người tới thánh cấp sơ cấp!

Trước sau chỉ có nửa năm mà thôi!

Cửu Trọng Thiên Khuyết từ xưa tới nay, những người có thể đạt tới tốc độ tu luyện như vậy thì tổng cộng cũng không có mấy người. Nguồn tại http://Truyện FULL

Mà mấy người này, tất cả đều có thể biến thái như vậy.

Người chơi theo loại, vật họp theo loài, gần son thì đỏ, gần mực thì đen,

Nói như vậy, chín người còn lại, có lẽ cũng đều là thiên tài siêu cấp như vậy?! Vậy, lúc này đây Nguyên Thiên Hạn đã đâm phải tổ ong vò vẽ không bình thường rồi!