Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 554: Tương Tự Kinh Người



Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Huyền Thiên Thành, Long gia.

Long Đình nhanh chóng rời khỏi phòng tu luyện, đổi một bộ y phục tương đối yêu thích, nhanh chóng đơn giản chỉnh trang một chút, dung nhan vốn thanh nhã xinh đẹp, sau đó biến mất trong phòng.

Từ lần trước, sau khi Long Dực cùng Trần Hạo đại chiến, Long Ðình đã nhiều lần nghe ca ca nhắc đến Trần Hạo, mùi vị tán thưởng, yêu thích trong ngôn ngữ khiến Long Ðình sớm rất hiếu kì Trần Hạo là một nhân vật như thế nào mà có thể khiến một người kén chọn tiết kiệm lời khen như ca ca sùng bái như vậy. Mấy ngày trước, sau khi thành tích khảo thí nghịch thiên của Trần Hạo chấn động cả Á Dĩnh Tinh, Long Đình càng hiếu kì, nhiều lần thúc giục Long Dực dẫn nàng đi gặp.

Đáng tiếc, đều không được thỏa mãn ý muốn.

Bây giờ, cơ hội cũng đến, lại là gặp người thật... “Ảnh tượng của hắn với ca ca có chút giống nhau... Thiên phú còn mạnh hơn ca ca một bậc, ngươi thật e rằng rất ngạo khí?”

Long Đình nhanh chóng ngồi lên truyền tống trận trong thành, dù không muốn thừa nhận nhưng không thể không thừa nhận việc đi gặp thiên tài yêu nghiệt nghịch thiên như vậy làm nàng có chút căng thẳng. Trên thực tế, đây cũng có thể lý giải, dù sao nàng ở tu luyện giới cũng được coi là thiếu nữ trẻ tuổi, đối với dị tính nhất là thiếu niên trẻ tuổi danh chấn Hạo Vũ tinh hệ, hoặc ít hoặc nhiều có một chút cảm giác vi diệu. Nếu không phải như vậy, lúc xuất phát nàng đã không sửa sang dung nhan.

“Hừ, hắn quả thật ngạo hay không ngạo, mình vẫn phải xem rốt cục là một người như thế nào mà còn có thể ưu tú hơn ca ca...”

Trong mắt Long Đình, Long Dực là thần tượng, điều này khiến cho một thiếu nữ đã đến tuổi yêu đương lại cô gia quả nhân một mình, đừng nói đạo lữ, thanh niên có thể thu hút sự chú ý của nàng không có đến một người. Nguyên nhân rất đơn giản, những người theo đuổi nàng thì nàng đều lấy ca ca ra so sánh, so sánh rồi là không có hứng thú. Kiểu tâm lý phức tạp này khiến người của Long gia cũng rất bất đắc dĩ.

Bây giờ, mặc dù hiện thực rõ ràng đã chứng minh Trần Hạo ưu tú hơn Long Dực, nàng không muốn thừa nhận cũng phải thừa nhận, nhưng trước khi nhìn thấy người thật thì nàng vẫn không muốn tin. “Ca, muội đến rồi, nhiều người thay đổi dung mạo, mặc áo choàng đen, người nào là hắn?”

Lúc chân thân Long Ðình đến cửa trung tâm truyền tống liên minh, nhìn thấy chí ít mấy chục tu luyện giả mặc áo choàng đen, bọn họ đã thay đổi hình thể dung mạo của mình. Nàng đã xem qua ảnh tượng của Trần Hạo, nhưng không thể nhận ra Trần Hạo giữa từng ấy người. Cho nên chỉ có thể hỏi ca ca của mình trong thế giới thứ hai.”

“Ồ. Ðể ca bảo Trần huynh tìm muội.” Long Dực nói xong liền liên lạc với Trần Hạo.

...

“Sao lại giống như vậy? Sao lại giống như vậy?”

Long Dực và Long Đình đều không biết lúc Long Đình đến cửa trung tâm truyền tống liên minh, ánh mắt Trần Hạo đã ngưng tụ trên người Long Ðình, kinh ngạc nhìn nàng, trong lòng kinh ngạc tột đỉnh, gần như không dám tin những gì nhìn thấy, cùng lúc đó trong thế giới thứ hai, Long Dực truyền tin đến, đồng thời gửi theo ảnh tượng để Trần Hạo có thể xác định thiếu nữ trước mắt chính là muội muội của Long Dực, Long Đình.

“Phù... Có lẽ chỉ là trùng hợp mà thôi, bỏ đi, nhân tộc trăm ngàn tỷ người, xuất hiện tướng mạo tương tự hoặc hoàn toàn giống nhau cũng không kì quái... Đây căn bản là tồn tại của hai thế giới, không thể đồng thời xuất hiện? Trừ phi là...”

Trần Hạo băn khoăn nhíu mày, càng nghĩ càng cảm thấy rất có khả năng có một mối quan hệ nào đó. Nếu không, lúc gặp Long Dực đã không có một loại cảm giác thân thiết khó hiểu. Và bây giờ là cảm giác thân thiết mãnh liệt trên người Long Ðình.

Dưới sự thúc giục của Long Dực trong thế giới thứ hai, Trần Hạo không thể nghĩ nhiều, liền sải bước đi về phía Long Ðình đang ngó đông ngó tây.

“Xin chào.”

Khi Trần Hạo đi đến, ánh mắt Long Đình cũng mang theo một tia hiếu kì nhìn hắn, mở lời trước: “Ngươi là...”

“Đúng vậy.” Không đợi Long Đình nói ra, Trần Hạo đã nói: “Nàng là muội muội của Long Dực huynh?”

“Ừm ừm, ta tên Long Đình. Rất vui được gặp ngươi. Ca ca ta bảo ta đến đón ngươi... Huynh ấy sẽ dùng tốc độ nhanh nhất trở về. Để ta dẫn ngươi về gia tộc chúng ta trước” Long Ðình mỉm cười nói, tâm thần hiếu kì cảm ứng khí tức của Trần Hạo. Mặc dù biết đối phương là ngụy trang, nhưng ngụy trang cũng chỉ thay đổi diện mạo hình thể bên ngoài, khí tức vẫn có thể nhìn ra một tia sơ hở, đáng tiếc, nàng vừa thất vọng lại vừa kinh ngạc, vì trong cảm tri của nàng, trong người Trần Hạo giống như biển lớn mênh mông, thâm bất khả trắc, khí tức càng thiên biến vạn hóa, tựa hồ thay đổi từng giây từng phút.

Chỉ là như vậy, Long Đình đã biết Trần Hạo này đúng là không đơn giản.

“Được, vậy phiền Long muội rồi.” Trần Hạo nhẹ nhàng nói, xưng hô tự nhiên kéo gần khoảng cách. Mặc dù Trần Hạo chưa chắc lớn tuổi hơn Long Đình, nhưng hắn là bạn của Long Dực, gọi một tiếng Long muội là lễ tiết cần có. Hơn nữa, Trần Hạo vốn không có ý định sống ở Long gia, nên sau khi nhìn thấy Long Đình liền thay đổi chủ ý.

Linh hồn cảm trí cường hãn của Trần Hạo cũng đang cẩn thận thăm dò khí tức của Long Ðình, nếu không biết Long Đình là muội muội của Long Dực, Trần Hạo đã liền động dụng thần thông mới có, nhìn thấu một lượt Long Đình. Không phải hắn bị mỹ sắc của Long Đình mê hoặc, càng không có pha trộn bất cứ suy nghĩ an phận nào, hắn chỉ muốn nghiệm chứng nghi hoặc trong lòng. Nghe cách xưng hô của Trần Hạo, khóe miệng Long Đình khẽ nhếch lên, có một chút đắc ý, nhất là nàng có thể cảm nhận được Trần Hạo rất nghiêm túc quan sát mình, dù nàng không cảm ứng được thần thức của Trần Hạo, nhưng Nhân Tiên cảnh hậu kì đỉnh phong như nàng có trực giác cực kì nhạy cảm.

Cái này nói lên một điều.

Phàm là thiếu niên gặp nàng, ai cũng muốn làm quen. Ai cũng bị dung mạo của nàng thu hút. Long Đình dù không phải người đỏm dáng, nhưng được người khác để ý, được người khác theo đuổi, thiếu nữ tất nhiên là vui. Nhất là loại thiên tài cấp yêu nghiệt như Trần Hạo.

Đáng tiếc, Long Đình không biết là nàng đã hiểu lầm. Trần Hạo đúng là đang lén quan sát nàng, nhưng so với những thiếu niên theo đuổi nàng lại có khác biệt về bản chất.

“Lão Thần, nguyên liệu cấp thấp còn bao nhiêu?”

“Sao vậy?”

“Giúp ta luyện chế một số thứ cấp thấp nhất. Cũng không cần phù văn, chỉ cần nghiêm túc tỉ mỉ là được...”

“Ồ, cái này không vấn đề gì chủ nhân!”

Trần Hạo vừa đi theo Long Ðình về Long gia, vừa trao đổi với lão Thần trong não hải. Mặc dù suy nghĩ này chưa chắc đã đúng, nhưng Trần Hạo muốn thử xem có mối liên hệ nào trong đó hay không.

Ðó chính là khoa học kĩ thuật trên Địa Cầu.

Hắn muốn giám định ADN của Long Đình hoặc Long Dực. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Long Đình thực sự rất giống di thể của nữ tử thần bí sinh ra hắn nhưng không phải quan hệ mẫu tử, đồng dạng cũng là nguyên nhân khiến hắn đến thế giới này. Mặc dù Trần Hạo biết tu luyện giả theo sự phát triển của tu vi, nhục thân sẽ không ngừng phát sinh tiến hóa, gen, ADN khả năng sẽ theo tình hình cá nhân phát sinh biến hóa mang tính phá vỡ, nhưng hắn vẫn muốn thử xem có phù hợp hay không để xác định một mối quan hệ nào đó.

Đây cũng là sự tình không có biện pháp, nguyên nhân xuất hiện trên người hắn, hắn tuy là người thật nhưng phương thức sinh sản lại không giống người thường, cũng không có huyết mạch truyền thừa mà tu luyện giới vẫn gọi.

Tình huống đặc thù như vậy đương nhiên cần dùng phương thức đặc thù phán đoán.

Về phần có thể thực hiện hay không, không thể khẳng định.

...

“Trần huynh đệ, đây chính là Long gia chúng ta.”

“Đình muội, gọi ta Trần Hạo được rồi, không cần quá khách sáo...” Trần Hạo mỉm cười nói.

“Được, vậy ta gọi huynh là Trần Hạo. Đây là nhà ta, huynh có thể lộ ra diện mạo thật của mình rồi chứ?” Long Đình cũng không câu nệ, mang theo ánh mắt thăm dò nhìn Trần Hạo, nói.

“Đó là đương nhiên... Nhưng muội cũng đừng quá kinh ngạc! Ha ha...” Trần Hạo cười, nói.

“Ha ha... Ta vốn tưởng huynh sẽ rất ngạo khí. Ai ngờ hoàn toàn khác với tưởng tượng... Ta kinh ngạc cái gì? Ca ca đã cho ta xem ảnh tượng của huynh, đâu có đẹp trai bằng ca ca ta!” Long Ðình trừng mắt nhìn Trần Hạo, dừng lại một lúc, nói: “Ta nói đùa với huynh thôi, huynh cũng rất không tệ...”

“Ha ha... Kinh ngạc mà ta nói không phải ý mà muội nghĩ... Hơn nữa, muội vốn dĩ nghĩ không sai, ta đúng là khá ngạo khí, chỉ có điều nhìn thấy muội, giống như lần đầu tiên ta nhìn thấy Long huynh, muốn ngạo cũng không ngạo được...”

“Tại sao?”

Ba!

Trần Hạo không giải thích, nhưng khí tức của hắn đột nhiên phát sinh biến hóa kinh người, khoảnh khắc cởi bỏ chiếc áo choàng đen, thân hình, tướng mạo cũng khôi phục về diện mạo cũ, mỉm cười nhìn Long Ðình.

Long Ðình ánh mắt sáng ngời đánh giá trên dưới. Sau khi nhìn Trần Hạo hai giây, nói: “Không có gì đáng kinh ngạc, hoàn toàn giống với ảnh tượng”

Long Ðình không thể không thừa nhận chân thân Trần Hạo nhìn ở cự ly gần, ảnh tượng không thể nào so sánh, nhất là đôi mắt đen láy sâu thẳm của Trần Hạo càng tản phát ra một loại mị lực khiến người ta kích động, chỉ có điều Long Đình không phải loại mê trai, có chút kinh ngạc cũng không bộc lộ ra ngoài ngôn ngữ, chỉ là nhìn mãi, biểu tình đột nhiên có chút thay đổi, kinh ngạc há hốc miệng, không thể khép lại được nữa. “Ha ha...”

Nhìn thấy biểu hiện của Long Đình, Trần Hạo vốn không quá xác định, cuối cùng có thể khẳng định Long Đình cũng có cảm nhận y như mình.

Cảm giác này không thể dùng ngôn ngữ hình dung, nhưng thực sự tồn tại.

Giống như lần đầu tiên Trần Hạo và Long Dực gặp mặt đã thân.

Sau khi Trần Hạo xuất hiện chân thân, khí tức thực sự hồi quy, Long Đình cảm thấy như nhìn thấy người thân của mình. Rõ ràng lần đầu tiên nhìn thấy chân thân, rõ ràng không thể có bất cứ liên quan gì, nhưng giống như từng gặp qua ở trong một góc kí ức nào đó, kiểu giật mình bừng tỉnh đoán ra, rồi sau đó lại tự hỏi đối phương là ai. Là xuất hiện trong mộng hay một góc nào đó sâu trong linh hồn kí ức. Hay là từng ngẫu nhiên gặp qua giữa luân hồi bách thế khiến giờ phút này đánh thức một sợi cảm xúc bách thế luân hồi. Hay kiếp trước, kiếp trước nữa từng có quan hệ huyết mạch.

Nhưng không có đáp án.

Nhưng cảm giác thực sự chân thật, mới gặp đã thân.

“Phù... Chẳng trách ca ca nói cùng huynh mới gặp đã thân, ta cũng có cảm giác đó, huynh thì sao?” Long Đình sau một phen ngỡ ngàng, nhìn Trần Hạo, mỉm cười không nói, đột nhiên cảm thấy thân thiết hơn nhiều, hỏi.

“Nếu không có, muội nghĩ ta là loại nhìn thấy con gái xinh đẹp, xán lại làm quen sao?” Trần Hạo thản nhiên nói.

“Ha ha...” Long Đình khoa trương bất chấp hình tượng bật cười thành tiếng, nói: “Muội vốn dĩ nghĩ như vậy, còn tưởng mị lực của muội đã hấp dẫn huynh, vừa gọi Long muôi, lại vừa lén lút quan sát muội...”

“Ha ha. Vậy xem ra mị lực của muội cũng không tệ, biết rõ như vậy còn không tỏ thái độ với ta, không lẽ muội có chút động tâm?” Khóe miệng Trần Hạo khẽ nhếch lên, lộ ra nụ cười chiêu bài.

“Phì... Ai động tâm với huynh, ta là nể mặt ca ca mà ra thôi. Lại nói huynh bây giờ tốt xấu cũng là thiên tài danh chấn Hạo Vũ tinh hệ. Ta không thể vì một ánh mắt của huynh mà trở mặt được”

Hai người giống như bằng hữu quen biết nhiều năm không kiêng nể gì trêu đùa qua lại, cùng nhau đi vào cung điện to lớn khổng lồ.

Trần Hạo cảm thấy kì quái, cả quãng đường không nhìn thấy bất cứ người nào, linh hồn cảm tri cường hãn dù lịch sự không dám phóng thích nhưng trong vòng phạm vi mấy ngàn dặm xung quanh vẫn có thể cảm ứng, lại không cảm ứng ra sự tồn tại của bất cứ tu luyện giả nào.

“Người của gia tộc muội ít như vậy sao?” Trần Hạo không kìm được nói.

“Đâu có ít. Là không có, không nhìn thấy vừa rồi mở cửa cũng là lệnh bài sao...”

“Không có người?”

“Đúng vậy. Nhà chúng ta mặc dù hiệu xưng Long gia, nhưng tổng cộng nhân số chỉ có ba mươi chín người mà thôi...”

“Sao lại ít như vậy?” Trần Hạo có chút kinh ngạc nói.

“Vấn đề này... Ta không thể trả lời huynh, đây là bí mật của của gia tộc chúng ta...” Long Đình có chút ngại ngùng nói. Trên thực tế, bí mật gia tộc mà nàng nói đã được tiết lộ. Bởi vì đối với ngoại giới, Long gia đối với việc sinh sản không để trong lòng. Chỉ là Long Đình biết rõ không thể nói, nhưng vẫn phải với Trần Hạo đây là bí mật của gia tộc nàng. Nhưng sau khi nói xong, lại cảm thấy hối hận, vội vàng bổ sung: “Đây là bí mật của gia tộc muội, huynh có thể giữ kín chứ...”

“Khục khục... Được.” Trần Hạo nói, trong lòng càng hiếu kì không biết là bí mật gì.

Nhưng nhìn bộ dạng cẩn thận của Long Đình, có lẽ là không nên hỏi, hơn nữa người ta đã nói là bí mật, Trần Hạo cũng không tiện hỏi nhiều.

...

“Huynh ở đây đi, đây là biệt viện của ca ca, chính giữa là phòng của ca ca, những phòng còn lại huynh tùy ý lựa chọn.” Long Đình dẫn Trần Hạo đến một trang viên thoáng đãng, sau khi đi gần mười phút mới đến được một tiểu viện tràn ngập kì hoa dị thảo, hoàn cảnh đặc biệt u nhã.

“Được.”. Googl𝒆 nga𝘆 trang ﹢ T𝑅Ù MT𝑅U𝐘Ệ𝖭.vn ﹢

“Bên cạnh là biệt viện của ta. Ta đi làm chút đồ ăn ngon cho huynh, huynh có cần hay không?”

“Ðồ ăn ngon?” Trần Hạo thoáng ngây người, từ khi bước vào tu luyện giới, cảm giác thèm ăn gần như không còn, ngồi cùng bọn Hồ Diên Ngạo Bác còn thường xuyên uống chút rượu, trên cơ bản, tất cả tinh lực đều đã dung nhập vào trong tu luyện. Niềm vui hưởng thụ cuộc sống gì đó gần như không còn, vì vậy, một câu nói của Long Đình khiến Trần Hạo ngạc nhiên, đồng thời cũng chạm đến một dây thần kinh nào đó của Trần Hạo.

“Đúng vậy.. Không thích sao? Không thích thì thôi vậy. Khẳng định huynh giống như ca ca, chỉ biết tu luyện và tu luyện, đúng là nhạt nhẽo...” Long Đình có chút không vui nói.