Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 560: Trùng Hợp



Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Xẹt!

“Phù... Sư phụ bảo mình tham gia nhiệm vụ tuyệt cảnh này khẳng định là có thâm ý. Nếu không, dựa vào thực lực của mình, phải lựa chọn nhiệm vụ tuyệt cảnh cơ hội giành được cảm ngộ cao hơn mới đúng... Không lẽ nhận được tin tức từ nội bộ liên minh?”

“Có lẽ là vậy... Hắc hắc...”

Một thiếu niên Nhân Tiên cảnh hậu kì đỉnh phong khí tức cực kì cường đại xuất hiện ở trung tâm nhiệm vụ liên minh, liền đi đến chỗ xử lý nhiệm vụ.

“Hả? Đó không phải là Mặc Thiếu Thông của Thiên Lam Tông sao?”

Thiếu niên nhìn thấy một đường thân ảnh ở một cửa sổ khác, trong lòng thầm nghĩ, tâm thần lập tức tràn ra dỏng tai lên nghe ngóng.

“Nhiệm vụ thu thập Viêm hỏa tinh tủy trên Sí Diễm Tinh, hãy giúp ta xử lý!”

“Trùng hợp vậy sao?” Thiếu niên nghe thấy thanh âm vọng đến từ xa, thoáng nhíu mày, nói: “Xem ra đúng là tin tức nội bộ, sư phụ của Mặc Thiếu Thông cũng là một trong những cao tầng của liên minh Á Dĩnh Tinh... Lại có thêm một đối thủ cạnh tranh rồi, hừ, xem ai mạnh hơn, ai vận khí tốt hơn!”

Thiếu niên lập tức thúc giục chân nguyên, trong nháy mắt thay đổi dung mạo khí tức của mình. Thì ra hắn không che giấu thân phận của mình, nhưng sau khi nhìn thấy Mặc Thiếu Thông lại bắt đầu che giấu thân phận.

Chỉ là thiếu niên này không biết có một tu luyện giả khác, đến muộn hơn hắn một bước, đã sớm phát hiện ra hắn.

Tít tít tít...

“Trần huynh đệ, sắp nửa tháng rồi, vẫn còn bận sao?”

Trong thế giới thứ hai, mấy ngày trước, thân phận Trần Nhật Thiên đã hoàn thành nhiệm vụ một ngàn trận thắng, đang xử lý thiên đạo pháp tắc cảm ngộ trong phòng thì nhận được tin tức của Long Dực.

“Sắp rồi Sắp rồi...” Trần Hạo không chút khách khí nói, mấy ngày nay hắn đều ở trong nhà đấu giá, thu thập nguyên liệu đến tối mới về chỗ ở mà nhà đấu giá sắp xếp cho hắn tôi luyện. Trên thực tế, nguyên liệu sớm đã đủ dùng. Sở dĩ Trần Hạo không đến Long gia là muốn tranh thủ thời gian rảnh rỗi thu thập một ít nguyên liệu phòng bị.

“Hôm nay có thể đến nhà ta không? Có một chuyện vô cùng quan trọng, có lẽ ngươi cũng có hứng thú...” Long Dực rất nghiêm túc nói.

“Chuyện gì?”

“Đợi ngươi đến rồi nói. Phải nhanh lên đấy... Nếu không cơ hội qua mất”

“Được rồi, bên này ta vừa hay cũng xong việc, vốn định đợi thêm hai ngày nữa, nếu đã như vậy, ta bây giờ trở về, có lẽ khoảng hai canh giờ nữa...” Trần Hạo nói.

Trên thực tế, Trần Hạo có thể trở về rất nhanh, nhưng nếu nói như vậy, Long Dực sẽ có chút suy nghĩ: “Liên tục hối thúc ngươi đến, ngươi không đến, bây giờ vừa nói có chuyện tốt thì ngươi lại lập tức trở về. Làm như vậy không phải là quá mất mặt sao...”

Cho nên, trì hoăn hai canh giờ, vẫn là cần thiểt.

“Vậy được, ngươi cố gắng tranh thủ, chúng ta đợi ngươi!”

...

“Hai canh giờ sau, Vô Danh huynh đệ sẽ đến”

“Long Dực, ta thực sự càng lúc càng hiếu kì, lão tử làm bạn với ngươi từng ấy năm, không lẽ không thể nói cho ta biết hắn là ai?”

“Thật sự không thể... Hắn đặc biệt nhấn mạnh không thể nói cho bất cứ ai. Ta biết làm thế nào? Chúng ta huynh đệ từng ấy năm, ngươi còn không hiểu tính cách của ta? Chuyện đã đáp ứng người khác, ta chắc chắn làm được. Cho dù ta biết, nói với ngươi, ngươi cũng không tiết lộ bất cứ tin tức nào về hắn, cũng không thể nói... Ðây là nguyên tắc!”

“Được được được! Nguyên tắc vớ vẩn, ngươi chính là đồ chết tiệt....”

Ðiền Chân buồn bực nói: “Đình Ðình, nói cho huynh biết, huynh đảm bảo không nói ra ngoài...”

“Điền ca, nguyên tắc! Ca ca không thể nói, muội càng không thể nói... Lần trước không phải huynh xuất hiện, hắn đã không...”

“Được rồi được rồi.... Các ngươi không cần nói! Dù sao ta cũng mặc kệ, đợi hắn đến, ta khẳng định sẽ khiêu chiến hắn, được thì tốt, không được cũng không sao! Ta muốn xem rốt cục là người như thế nào, vừa xuất hiện đã cướp mất vị trí của ta. Chuyện tốt như vậy, ta chính muốn đi cùng hai người, nhưng hai người lại muốn chia sẻ với hắn, thật không biết sao hai người lại tốt với hắn như vậy...”

“Ngươi không hiểu, loại... Khục khục...” Long Dực đột nhiên ý thức được, bản thân suýt chút nữa lỡ lời, bối rối ho khan hai tiếng. Hắn vốn định giải thích cảm giác mới gặp đã thân giữa Trần Hạo và huynh muội hắn, nhưng nếu nói ra những lời này, Ðiền Chân có thể sẽ nghĩ đến Trần Hạo. Bởi vì trước đây hắn từng nói qua với Điền Chân, lần đầu gặp Trần Hạo ở tình huống chiến đấu, vội vàng thay đổi chủ đề, nói: “Những thứ kiểu này, tỷ lệ cao đến mấy cũng phải xem cơ duyên một người, thêm một người cũng không có ảnh hưởng gì... Nên là của ngươi sẽ là của ngươi, không nên là của ngươi dù một mình ngươi đi cũng không chiếm được...”

“...” Ðiền Chân trừng mắt nhìn Long Dực, mấy giây sau mới nói: “Theo như ý của ngươi, vậy ta phải nói với gần một trăm con người, cái gì nên là của ngươi sẽ là của ngươi...”

“Ách... Không cần không cần, bớt được bao nhiêu tốt bấy nhiêu...” Long Dực nhất thời khổng thể giả bộ.

...

Hai canh giờ sau, Trần Hạo từ xa đã nhìn thấy Long Dực, Long Ðình và Ðiền Chân đợi sẵn ở cửa.

“Vô Danh huynh đệ!”

“Vô Danh, huynh đến rồi...” Long Đình mỉm cười tiến lên.

“Xin lỗi, thực sự là đột nhiên có việc, bây giờ mới xử lý xong...” Trần Hạo nói.

“Ði, vào trong nói chuyện!” Long Dực liền kéo Trần Hạo đi vào trang viên.

...

“Long huynh, rốt cục chuyện gì mà gấp như vậy?”

“Điền Chân là hảo huynh đệ của ta...”

“Cái này ta biết, đã gặp qua Điền huynh một lần.” Trần Hạo liếc sang Ðiền Chân bên cạnh, nãy giờ vẫn đang chằm chằm nhìn mình, mỉm cười nói.

“Sư phụ hắn nhậm chức trong trung tâm nhiệm vụ liên minh Á Dĩnh Tinh, hơn nữa là cao tầng. Cho nên nhận được một tin tức nội bộ... Chuyện này tầng lớp chúng ta đã không còn là bí mật nữa. Đơn giản nói là có thể giành được một số thống kê nhiệm vụ người thường không thể có được. Bây giờ có một nhiệm vụ cấp tuyệt cảnh, dựa theo suy đoán nội bộ, nếu bây giờ đi, có xác suất rất lớn giành được cơ duyên... Ta và muội muội đều tham gia, với thực lực của ngươi, đến đó hoàn thành nhiệm vụ không có bất cứ vấn đề gì. Ði thử vận khí, nói không chừng còn có thể có được cơ duyên...”

“Ồ?” Trần Hạo hơi sững sờ, dù nhiều chỗ vẫn chưa hiểu nhưng những lời Long Dực nói đối với bất cứ tu luyện giả nào đều có sức hấp dẫn rất lớn, nhưng Trần Hạo nghĩ đến Long Dực nói rất gấp, liền hỏi: “Bây giờ báo danh, lúc nào xuất phát?”

“Ngày mai khẳng định có thể xuất phát! Cho nên chúng ta bây giờ phải đi báo danh... Nếu không, ta cũng không vội thúc ngươi đến...”

“Chuyện này... Long huynh, ta e rằng không đi được... Không giấu gì huynh, ta đến đây để làm nhiệm vụ. Hơn nữa, bây giờ chính là đang đợi gom đủ người, nếu xuất phát, e rằng phải mất nửa tháng thời gian...”

“Cái này còn không đơn giản? Ngươi đi trả lại nhiệm vụ là được, trước khi chưa xuất phát đều có thể hủy bỏ.” Long Dực nói: “Đi đi, chúng ta đi cùng ngươi, ngươi trả lại nhiệm vụ xong, rồi báo danh cũng được...”

“Khục khục, cái này không được. Nhiệm vụ này, ta bắt buộc phải đi. Cái đó, đạo lữ ta đã bị kẹt ở đó một khoảng thời gian dài, ta sợ nàng ấy xảy ra chuyện...” Trần Hạo thành thật nói.

“Chuyện này...” Long Dực không biết nói gì. Còn Long Đình nghe xong những lời Trần Hạo nói, đồng dạng có chút sững sờ, trên khuôn mặt nhỏ lóe ra một tia khó hiểu.

“Vậy bó tay rồi, tiếc quá... Sau này có cơ hội chúng ta cùng đi. Ta và muội muội đi báo danh trước.. Điền Chân, ngươi ở lại cùng với Vô Danh, đợi chúng ta quay về nói chuyện... ”

“Không vấn đề gì” Ánh mắt Điền Chân nhìn Trần Hạo vẫn tràn ngập khiêu khích, cũng không nhìn Long Dực và Long Đình, trả lời.

“Điền ca, trước khi muội và ca ca trở về, huynh dám làm bậy, huynh không xong với muội...”

“Được, đảm bảo sau khi các ngươi trở về mới khiêu chiến. Muội muốn xem thì cứ nói thẳng...” Điền Chân cuối cùng cũng bật cười, nói.

Trần Hạo chẳng biết nói gì. Bảo tên này ngồi lại với mình thì làm khó cho hắn, nhưng hắn lại không thể cự tuyệt.

...

“Uống rượu không?”

Ba!

Điền Chân tế khởi hai vò rượu, nhìn Trần Hạo hỏi.

Trần Hạo không nói gì, liền lấy một vò, mở nắp.

“Pháp bảo ẩn nấp của ngươi không tệ. Có thể qua được cảm tri của ta, không phải thánh khí thì làm không được... Mà ngươi có thể thúc giục thánh khí, chứng minh thực lực của ngươi cũng không tệ. Ta rất mong đợi!” Ðiền Chân nói. Nói xong “Ba” một tiếng, mở nắp, ngửa cổ tu ừng ực một ngụm.

Trần Hạo mỉm cười, cũng uống một ngụm nói: “Rượu không tệ”

“Cái đó đương nhiên. Lần trước, ngươi tránh không chiến là sợ chuốc phiền phức vào người? Hay là sợ mất thể diện trước mặt Long Đình? Hay là thật sự có việc gấp? Cái này không quan trọng. Bây giờ có lẽ ngươi không bận gì nữa rồi. Về phần phiền phức, bằng hữu của Long Dực Long Ðình, chính là bằng hữu của ta. Ngươi giấu đầu giấu đuôi khiến ta rất khó chịu...”

“Ngươi là ta, cũng sẽ như vậy.” Trần Hạo mỉm cười nói.

“Vậy sao? Vậy bây giờ cùng ta đấu một trận? Ðể tránh lát nữa thua lại khó coi...”

“Cũng được. Nể tình hũ rượu này.” Trần Hạo ánh mắt đột nhiên lóe ra hai đường quang mang sắc bén, nhìn Điền Chân, nói.

Điền Chân thoáng sững sờ. Vốn dĩ hắn khiêu khích như vậy, chỉ là muốn ép Trần Hạo đấu với mình, khí tức trầm ổn vững vàng của Trần Hạo khiến hắn không ngờ Trần Hạo lại đáp ứng hắn thoải mái như vậy.

“Tốt! Đủ dứt khoát! Nhưng... Ngươi thật sự là sợ thua trước mặt bọn họ mà mất thể diện?”

“Ha ha... Ngươi nghĩ vậy sao?”

“Nếu không phải như vậy, vậy... chúng ta đợi Ðình Đình trở về rồi chiến... Nha đầu đó phát điên... Ta không dám chọc...”

“Vậy ngươi sẽ rất mất mặt đấy.” Trần Hạo mỉm cười, thay đổi dung mạo trên mặt, để lộ ra một tia khí tức cuồng ngạo bẩm sinh.

“Thú vị... Ta càng chờ đợi hơn! Yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không dùng ưu thế cảnh giới giao thủ với ngươi đâu! Cạn!”

“Hi vọng đi...” Trần Hạo bưng vò rượu, cùng Điền Chân chạm một cái, nhàn nhạt nói.

Bởi vì Long Dực và Long Đình nên Trần Hạo đối với Điền Chân mới có chút kiên nhẫn, nếu không, với tính cách của hắn, sớm đã tác thành cho đối phương chứ không có đợi đến bây giờ. Nhưng chính vì nguyên nhân này, Trần Hạo mới phát hiện con người này sau khi tiếp xúc cũng không tệ.

...

Ông!

Khi Trần Hạo và Điền Chân bắt đầu trầm mặc uống rượu chờ đợi Long Dực và Long Ðình trở về, trong não hải đột nhiên truyền đến một trận chấn động.

“Có tin tức rồi?” Trần Hạo thoáng giật mình. Từ sau khi bước vào Á Dĩnh Tinh, có thế giới thứ hai tồn tại, phù văn thông tin hầu như quăng vào xó, mà bây giờ xuất hiện chấn động, không nghi ngờ, đó là trung tâm nhiệm vụ liên minh phát lệnh bài nhiệm vụ xuống.

Trần Hạo vội vàng tế khởi lệnh bài nhiệm vụ đọc tin tức.

“Ý, lệnh bài nhiệm vụ cấp tuyệt cảnh? Tin tức xuất phát?” Điền Chân rất có kinh nghiệm, nhìn lệnh bài trong tay Trần Hạo, tựa hồ nghĩ ra điều gì, có chút kinh ngạc hỏi.

“Phù... Không tệ, ngày mai xuất phát! Xem ra trận đấu với ngươi phải trì hoãn rồi...” Trần Hạo đẩy đẩy tay, nói. Biết làm thế nào, Trần Hạo dù có tự tin đấu một trận với Ðiền Chân, cũng không sợ bị thương, nhưng tin tức xuất phát bất ngờ có chút làm loạn tiết tấu của hắn. Bởi vì hắn tuy thu thập đủ khoáng mạch nhưng vẫn chưa luyện chế xong, ngày mai xuất phát, đêm nay hắn phải đem những thứ quan trọng luyện chế hoàn thành.

“Nhiệm vụ cấp tuyệt cảnh ngươi làm tên gọi là gì? Có phải là thu thập Viêm hỏa tinh tủy trên Sí Diễm Tinh không?” Điền Chân như không nghe thấy Trần Hạo muốn trì hoãn trận đấu với hắn, liền hỏi.

“Sao ngươi biết? Ách... Lúc này họ nói nhiệm vụ, không phải chính là cái này chứ?”

“Trả lời đúng rồi” Điền Chân ánh mắt quái dị nhìn Trần Hạo, nói: “Xem ra, xác suất của ngươi cao hơn...”

“Ý gì vậy?” Trần Hạo cũng không nghĩ trùng hợp như vậy, nhưng những lời Điền Chân nói lại khiến hắn không hiểu.

“Nhận được tin tức nội bộ cùng tự mình lựa chọn là hai chuyện khác nhau. Rất rõ ràng ngươi không thể có được tin tức nội bộ sớm như vậy... Cho nên nói, ngay từ lúc bắt đầu, khí vận của ngươi đã chiếm cứ ưu thế.”

Long Dực, Long Đình trở về, biết được nhiệm vụ Trần Hạo nhận được cũng là thu thập Viêm hỏa tinh tủy ở Sí Diễm Tinh, vừa kinh ngạc lại kinh hỉ.

Ðiền Chân ngưỡng mộ đố kị cộng thêm phiền muộn rời đi. Hắn đã là Địa Tiên cảnh cao thủ, mà nhiệm vụ này liên minh rõ ràng hạn chế ở Nhân Tiên cảnh cao thủ nên hắn không thể tiếp nhận nhiệm vụ này.

...

Ðêm hôm đó, Long Dực, Long Đình và Trần Hạo ba người, ai nấy chuẩn bị cho nhiệm vụ của mình. Trần Hạo thì toàn lực luyện chế pháp bảo, Long Đình thì đi chợ chuẩn bị một lượng lớn đồ ăn, còn Long Dực thì chuẩn bị những thứ như phù truyền tin..v..v.. Cho dù Long Dực được gọi là Vô địch Nhân Tiên, đối với nhiệm vụ cấp tuyệt cảnh cũng không thể coi nhẹ. Không ai dám khẳng định mình có thể hoàn thành nhiệm vụ trong khoảng thời gian là bao lâu, có thể giành được cơ duyên trong truyền thuyết hay không, hoặc trong nhiệm vụ sẽ có biến cố kinh người gì.

Cho nên làm tốt công tác chuẩn bị chiến đấu trường kì là cần thiết. Hôm đó, ở một căn phòng sâu trong cung điện khổng lổ.

“Thiếu gia, đúng như chúng ta dự liệu. Long Dực, Long Đình đều đã báo danh...”

“Rất tốt.”

“Đúng rồi, thiếu gia, thiếu niên thân phận thần bí có quan hệ giao hảo với Long Ðình, hôm nay cũng đã về tới Long gia.”

“Ồ? hắn có báo danh không?”

“Không có... Long Đình, Long Dực gọi hắn đến, có lẽ là để báo danh, nếu không, họ đã không đi muộn như vậy, chỉ là không biết tại sao thiếu niên đó lại không báo danh.”

“Đáng tiếc... Nếu hắn cũng đi thì có thể một mũi tên trúng hai con nhạn rồi... Một món pháp bảo ẩn nấp cấp bậc thánh khí cũng không tệ...”

“Ðúng vậy. Thiếu gia, còn một điểm này, người phải chú ý, hơn mười cao thủ trẻ tuổi của các thế lực đỉnh tiêm còn lại cũng đều đã báo danh...”

“Không lo. Bọn họ căn bản không tạo thành bất cứ uy hiếp gì... Người của ta chuẩn bị xong chưa?”

“Toàn bộ đều đã chuẩn bị xong rồi, tổng cộng hai mươi tử sĩ đã bị ta cưỡng ép phong ấn lên Nhân Tiên cảnh hậu kì đỉnh phong, thiếu gia cứ yên tâm... Nhưng chuyện này thiếu gia vẫn nên cẩn trọng, nhất định không được để lão gia biết, nếu không, ta và người sẽ phải...”

“Ngươi không nói, ta không nói, còn ai có thể biết được? Về phần tin tức, chỉ là một câu nói tùy tiện của mẫu thân ta mà thôi, càng không có vấn đề”

“Thiếu gia nói đúng. Chúc thiếu gia mã đáo thành công, chiến thắng trở về!”

“Ha ha ha... Đó là đương nhiên! Được rồi, ngươi đi đi...”

“Vâng.” Lão giả nói xong, thân hình dần dần biến mất trong phòng.

Lão giả này chính là lão giả theo dõi Long Đình.