Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 582: Ra Tay



Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Hắn nghĩ không thông là Trần Hạo tại sao lại xuất hiện ở đây, càng nghĩ không thông tại sao lại trực tiếp hạ sát thủ với hắn.

Hơn nữa, hắn cũng không có thời gian nghĩ nhiều, càng không có tâm lý chuẩn bị, dưới công kích cuồng bạo liên miên không dứt của Trần Hạo, hắn dù mạnh đến mấy cũng cảm nhận được uy hiếp cự đại của cái chết.

“Á ~! Thu cho ta!”

Ầm ầm!

Bất đắc dĩ, thiếu niên vô sỉ liền thúc động kim sắc phù văn, trong nháy mắt, quang tráo như lều Mông Cổ biến mất, sức mạnh giam cầm phong ấn Long Đình cũng biến mất.

Biết làm thế nào, kim sắc phù văn là chỗ dựa lớn nhất của hắn, giờ phút này đại bộ phận sức mạnh đều dùng cho việc phong ấn giam giữ Long Đình, đối diện với sinh tử nguy cảnh, hắn không thể không đưa ra lựa chọn thỏa đáng trong thời gian ngắn nhất, nếu không, chính là chết.

Sinh mệnh của mình và giam cầm Long Đình, cái nào nặng cái nào nhẹ, hắn đương nhiên rõ hơn ai hết.

Cho nên chỉ có thể thu hồi kim sắc phù văn, đem sức mạnh của hắn nâng lên đỉnh phong. Cũng chỉ có làm vậy mới có thể cản được công kích của Trần Hạo. Như vậy mới có thể dựa vào phù văn nâng cao sức mạnh của mình, tiêu diệt Trần Hạo, đoạt lại âm dương niết bàn đan, sau đó xử lý Long Đình.

...

“Đi!”

Trước ánh mắt kinh ngạc của Long Ðình, nàng còn cho rằng đây là ảo giác, Trần Hạo đột nhiên kéo tay nàng, nương theo một luồng sức mạnh cường đại, “Xuy” một tiếng, hai người liền hóa thành một đường lưu quang, thần tốc bỏ trốn.

“Muốn chạy? Xuống cho ta!”

Ầm!

Thiếu niên vô sỉ thu hồi kim sắc phù văn, sức mạnh trong nháy mắt tăng lên mười lần, cả người như đạn pháo đuổi theo Trần Hạo và Long Ðình, tốc độ tuyệt đối nhanh hơn hai người Trần Hạo mấy lần, đồng thời cách không tóm lấy hai người, đại thủ ấn chứa uy lực vô biên chụp về phía Trần Hạo và Long Ðình.

“Huynh chạy đi! Không cần lo cho muội!”

Ầm!

Long Ðình thân thể được tự do, cảm nhận sức mạnh khủng bố gào thét sau lưng mà đến, nàng biết tốc độ của hai người bất luận thế nào cũng không thoát được, càng biết hai người liên thủ cũng không phải đối thủ của đối phương. Nhưng giờ phút này nàng thiếu chính là hưng phấn, bởi vì âm dương niết bàn đan của đối phương bị Trần Hạo lấy đi, và nàng cũng lần nữa có được cơ hội tự đốt cháy bản thân.

“Ngốc! Muội vào trước đi!

Ba!

Long Đình bị bất ngờ, vì khoảnh khắc đại thủ che trời sắp chạm vào người họ, đối phương còn chưa đến trăm trượng là đuổi kịp hai người, thì bất ngờ nàng bị Trần Hạo dùng lực đẩy, tràng cảnh xung quanh lập tức biến mất.

Ầm ầm!

Xuy Xuy Xuy Xuy..

Long Đình không có bất cứ cảm giác gì, nhưng ngoại giới thì lại truyền ra tiếng nổ đáng sợ, phi hành khí che giấu khí tức sớm đã lặng lẽ đợi sẵn ở đó, dưới sự điều khiển tự động của máy tính thông minh, bắn ra năng lượng cuồng bạo vô cùng, vọt thẳng lên trời, cùng lúc đó, đạn nổ dày đặc như châu chấu đổ ập xuống tên tiểu nhân vô sỉ đang đuổi theo họ.

“Lợi hại vậy sao?” Trần Hạo trong lòng có chút chấn động.

Chấn động vì lực sát thương đáng sợ của một đòn này, càng chấn động vì thực lực đáng sợ và nhục thân cường hãn mà đối phương thể hiện trong đạn pháo dày đặc. Phải biết rằng lúc nãy Trần Hạo công kích mười Địa Tiên cảnh hậu kì đỉnh phong cao thủ, căn bản không mất một chút sức lực nào đã có thể phá hủy nhục thân đối phương, không một tên nào có thể chạy thoát. Còn bây giờ, đối diện với đạn pháo công kích dày đặc, đối phương vẫn có thể thản nhiên chống đỡ, liều mình phá vỡ đạn pháo trùng trùng điệp điệp bắn đến.

“Á ~! Quay lại cho ta!”

Thiếu niên thần bí sắc mặt cực kì điên cuồng. Sau khi nhìn thấy phi hành khí hình tròn, hắn cuối cùng cũng hiểu Trần Hạo tại sao lại xuất hiện ở đây giúp đỡ Long Đình.

Hắn muốn đuổi theo Long Ðình nhưng phi hành khí tăng tốc quá nhanh khiến hắn chỉ biết đứng nhìn, rống lên một tiếng đầy phẫn nộ và bất cam.

“Chết, ta muốn ngươi chết! A ~!”

Không thể đuổi kịp phi hành khí, thiếu niên thần bí nhìn sang Trần Hạo đang ngạo nghễ đứng giữa hư không, hắn điên cuồng gào thét, khí tức quanh người dưới cảm xúc phẫn nộ liền tăng vọt với tốc độ đáng sợ.

Hí!

Giờ khắc này, hai mắt Trần Hạo lóe ra một tia ngưng trọng chưa từng có, nhưng là quang mang hưng phấn, chiến ý điên cuồng bắt đầu dâng lên từ trên người hắn.

...

“Long Đình, xin chào!”

Long Đình kinh ngạc quan sát không gian nhỏ hẹp này. Bởi vì Long Đình dựa vào khí tức không gian và màn hình lớn trước mắt đã có thể xác định nàng đang ở trong một phi hành khí, hơn nữa là phi hành khí cỡ nhỏ cực kì hiếm gặp, cực kỳ quý giá. Nàng kinh ngạc Trần Hạo sao lại có được phi hành khí quý giá như vậy, càng kinh ngạc hơn với tràng cảnh nhìn thấy trên màn hình, rõ ràng có thể đi cùng mình nhưng hắn còn lưu lại. Nàng cũng không tin Trần Hạo có thể chiến thắng kẻ vô sỉ kia, kẻ sở hữu sức mạnh cường đại. Ngay lúc này, bên tai Long Ðình vang lên một thanh âm quen thuộc, thanh âm của máy tính thông minh, nàng đã từng cùng thanh âm này nói chuyện liên tục mấy canh giờ liền.

“Ngươi là Tiểu Trí số 1?” Long Đình nhìn chằm chằm màn hình, có chút kinh ngạc hỏi.

“Đúng vậy. Nhưng ta bây giờ đang điều khiển phi hành khí cỡ nhỏ Hoa Hạ số l. Chủ nhân căn dặn ta phải giúp đỡ ngươi hoàn thành nhiệm vụ giết địch, đồng thời tiếp ứng Long Dực. Chúng ta bây giờ lập tức xuất phát.”

“Đợi chút! Trần Hạo thì sao? Hắn làm thế nào? Ngộ nhỡ...”

“Đây là mệnh lệnh của chủ nhân. Ta, ngươi, vô điều kiện chấp hành. Xin hãy tin tưởng năng lực của chủ nhân.”

Tít tít tít!

“Xác định mục tiêu, cự ly 13.4 vạn dặm, bốn người. Nhục thân đối phương do ta phá hủy, Long Đình, ngươi phụ trách giết nguyên thần.”

Xuy!

Long Đình còn định nói gì, nhưng không gian trước mắt đột nhiên xuất hiện tràng cảnh mô phỏng khiến nàng kinh hô thành tiếng, không thể tin được vào mắt mình. Bốn tu luyện giả lúc nãy bao vây nàng, giờ phút này tựa như hiện thực xuất hiện trước mắt nàng, đang cao tốc phi hành. Nhưng tốc độ này so với năng lực phi hành biến thái của phi hành khí thì không là gì.

“Hệ thống công kích chuẩn bị hoàn tất, Long Đình, mời chuẩn bị đánh chết nguyên thần, tốc độ nguyên thần tương đối nhanh, phải nhất cử tiêu diệt.”

“Ừm!” Long Đình cố ép mình tỉnh táo lại từ trong khiếp sợ, đôi mắt tuyệt mỹ nhất thời phóng ra sát ý nồng đậm.

...

Xuy!

Ầm!

Trần Hạo vung kiếm nghênh tiếp, tinh khí thần, chân nguyên, nhục thân, ý chí kiếm đạo, giờ khắc này đều được thúc giục đến cực hạn, đây chính là thời khắc hắn kiểm nghiệm bản thân, cũng là trận chiến mạnh nhất tính cho đến lúc này. Thế giới thứ hai dù sao vẫn chỉ là thế giới có thể tôi luyện nhưng so với sinh cảm nguy cảnh thực sự, thì vẫn kém xa. Cũng giống như diễn kịch, diễn dù hay đến mấy cũng không thể là hiện thực, chết trong thế giới thứ hai còn có thể phục sinh, đó là ưu điểm lớn nhất và cũng là khuyết điểm lớn nhất. Tính thống nhất của trang bị vũ khí pháp bảo trong thế giới thứ hai đối với tất cả tu luyện giả đều là công bằng, nhưng cũng vì loại công bằng này khiến cho nó thiếu hụt tính tàn khốc của hiện thực.

Giống như thiếu niên này sở hữu phù văn nghịch thiên có thể tăng chiến lực bản thân gấp biết bao nhiêu lần.