Nghênh Xuân

Chương 3



6

Hôm nay việc thu dọn diễn ra chậm chạp, lúc quay về cung vừa vặn gặp Thượng Quan Từ đến dâng trà.

Trà mà Hi phi định dành cho Hoàng đế đã bị ông ta chuyển tay cho Khương quý phi.

Khương Phù hếch mũi coi thường.

Vẫn đang giận dỗi với bạo quân.

Kêu đặt trong điện đi, có chếc cũng không thèm dùng.

Ủa, mà từ từ...

Các ngươi...

Sao không nói sớm là đã có người tặng rồi chứ!

Rồi ta dậy sớm đi thu sương chi cho mệt vậy?

Ngày thứ hai.

Sau khi ngủ một giấc ngon và ăn sáng no nê, ta cầm bình nước lắc lư đi đến đại sảnh.

Rót đầy nước gừng thơm ngon.

Rồi dùng nước giếng để đổ đầy bình cho Khương phi.

Hí hí.

Kế hoạch hoàn hảo.

Cười ỉ.a, căn bản không ai nhận ra có cái gì sai.

Ta chỉ nói một ví dụ thôi nhá.

Đầu óc nhạy bén thế này, vào cung tung hoành với ta quá là đơn giản luôn.

7

Chào buổi sáng nha.

Ai mới thực sự là người "tốt" đây?

Tối qua tên bạo quân cùng Khương quý phi vô cùng thân mật.

Hai người đã hòa giải.

Còn ta thì phải còng lưng ba lần khuân nước trong đêm.

Một thùng nặng mấy chục cân.

Sáng dậy đau nhức hết cả vai gáy.

Haha.

Chắc là đang giúp ta có thêm cơ hội làm việc đây mà.

Có đâu cái gọi là "thời bình yên tĩnh lặng", chỉ là có người đang âm thầm gánh vác thay cho các người mà thôi.

Nhớ mà ghi vào trong đầu đấy.

8

Tên bạo quân gần đây đã dừng lạm sát người vô tội.

Từ thái giám nói rằng nguyên nhân là do Khương quý phi:

"Hoàng thượng mắc bệnh đau đầu, mỗi khi bệnh tái phát lại trở nên nóng nảy, khó kiểm soát."

"Thật đáng thương cho ngài ấy."

Đợi đã.

Vậy những người sơ hở là bị giế.t như chúng ta bấy lâu nay thì sao?

Là n.ô lệ h.èn m.ọn à?

"Hương thơm cơ thể của Khương quý phi có thể làm dịu cơn đau đầu của Hoàng thượng."

"Thật là mối lương duyên trời định."

Được rồi.

Đừng nói nữa.

Câu nào nghe cũng ngứa hết cả đí.t.

Thế giới này đúng là một bộ não CP khổng lồ.

Là người qua đường, ta thấy bọn họ đi.ên cả rồi.

9

Hôm nay là tháng đầu tiên ta vào cung làm việc.

Cảm thấy mình như một cung nữ chính hiệu.

Khương Phù bỗng nảy ra một ý tưởng, định tự tay nấu ăn cho bạo quân.

"Đừng mà nương nương——"

“Ngài là người quý phi vàng ngọc, Hoàng thượng sẽ không cho phép ngài dính vào những thứ bẩn thỉu này đâu!"

Khương Phù nhấc váy lên, vẻ mặt cứng rắn đẩy ta ra:

"Ngươi tránh ra, có chuyện gì xảy ra ta sẽ chịu trách nhiệm."

Không được.

Nghe như thể ngươi có thể cản được tên đ.iên đó vậy.

Ta muốn khuyên thêm một điều nữa.

"Ai nói thêm một câu nữa thì tự đi lĩnh phạt!"

Chán quá!

Vốn dĩ đi làm đã phiền phức rồi.

Khương Phù tự lỡ tay làm bỏng hai nốt to trên tay, ủ rũ bưng mâm thức ăn ra ngoài.

Đặt rau xuống sau, nàng đảo mắt nhìn quanh tẩm cung, ánh mắt sáng lên.

Có gì đó không ổn.

Đúng như dự đoán.

Nàng hân hoan thông báo với ta:

"Nấu ăn không giỏi thì dọn dẹp tẩm cung đi."

Được rồi, nương nương cao quý của ta ơi.

Làm lụng vất vả hết sức, kết quả lại dọn dẹp tẩm cung cho tan hoang hết hồn.

Tuyệt vời, đúng là cao thủ mới làm được cỡ vậy!

Ta còn chưa kịp dọn dẹp lại mớ hỗn độn này, thì Từ thái giám đã dõng dạc thông báo:

"Hoàng thượng giá lâm!"

Xong rồi.

Ch.ết đến nơi rồi.

Tên điê.n đến rồi, mau tránh hết ra!

10

Phòng ngủ hỗn loạn, thức ăn tanh hôi, không còn màu sắc và hương vị.

Trên tay sủng phi nổi hai hòn mụn to.

Kể cả kẻ ngu cũng biết ta xong đời rồi.

Ừm.

Bạo quân liếc nhìn mâm cơm do Khương Phù làm, khóe miệng giật giật, liếc mắt sang ta.

Bỗng nhiên nảy ra ý.

"Ả này dám sai khiến ngươi làm những việc thô thiển thế này sao? Lôi ra ngoài ch.ém đi!"

Khương Phù (lại) cãi vã với hắn.

Tức giận, hắn ta hất tung bàn ăn, thức ăn vương vãi khắp nơi.

Đừng giả vờ nữa, ta đã nhìn thấy hết rồi.

Khi nhìn thấy đĩa thức ăn cháy đen thui rơi xuống đất, ngươi đã thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Chẳng trách gì mà hắn ta là hoàng đế.

Thật là ranh mãnh!

Để vở diễn được trọn vẹn, hắn đã phạt ta mười roi.

Đủ rồi.

Có thể ban hành luật cấm biểu diễn tuồng chèo ở bất cứ đâu được không vậy?

Ngay khi ta nghiến răng chuẩn bị đi lĩnh phạt, hắn lại lên tiếng ngăn cản:

"Dọn dẹp thức ăn cho xong rồi hãy đi."

?

Cái tên này...

Anh zai à, trong cung không chỉ có mình em là nô tì đâu.

Thôi phục rồi.

Điêng hết mọe rồi.

Trời ơi!

Chờ đến khi ta lên làm vua rồi á hả, ta sẽ bán mịe tên này đi.

11

Kẻ đánh roi ta là thị vệ.

Hắn nương tay.

Nhưng mười roi vẫn khiến mông ta sưng vù.

Giờ đây mông ta đã cong đến mức có thể kê một bình nước.

Thiên tài mông.

Tôi hỏi hắn xem có cách nào để giảm đau không.

Hắn suy nghĩ nghiêm túc một lúc rồi nói:

"Đến nhà bếp lấy một chai giấm, đổ vào bát, nhúng ngón tay vào một ít rồi cho vào miệng. Không có tác dụng gì đâu, nhưng mà chán thì làm thôi."

.....

Tỳ nữ bên cạnh liếc mắt khinh miệt, đẩy hắn ta ra.

Nói với ta:

"Nghe ta nói này.”

"Đi ra nhà bếp lấy một miếng bánh tráng mỏng, nếm thử xem. Không có tác dụng gì đâu, nhưng mà ngon lắm.”

.......

Các ngươi thật là...

Một phương có nạn, tám phương thêm loạn