[Ngôn Tình] Tìm Em

Chương 1: Khởi nguồn tội ác



Đêm hôm ấy, giữa bầu trời tối đen như mực lại ẩn hiện một màu đỏ rực của lửa, một màu cháy sáng khắp biệt thự đứng đầu trong thành phố. Nhiều người tự hỏi, vì sau lửa cháy lớn thế này trong khi căn nhà đã được bảo vệ rất nghiêm ngặt

Tiếng la hét đua nhau chạy trốn, một người đàn ông tầm 50 đứng trước bài vị, vừa lúc cô con gái chạy vào nhìn thấy

"Bố..."

"Tinh Thanh, con phải chạy trốn khỏi Lương Nhật Nam!" Giọng nói ông rì rào như sắp không chịu nổi

"Quả báo... cậu ấy muốn trả thù con, trả thù thay cho mẹ của mình." giọng cô đầy sợ hãi và tự trách

"Không phải lỗi của con, đều là do người lớn như chúng ta phải gánh chịu, con mau tĩnh táo để còn sống sót…"

"Bố ơi con sợ lắm, đi với con được không?"

"Con nghe đây, từ bây giờ con không còn là tiểu thư nhà họ Diệp nữa, sẽ không ai có thể chống lưng khi con làm ra việc tày trời giống như trước đây con đối xử với Nhật Nam, cứ lẳng lặng mà sống."

"Sao có thể chứ, những thứ này vốn là của chúng ta mà..."

"Chuyện bố buôn hàng cấm đã bị Nhật Nam giao nộp bằng chứng cho công an rồi, bọn họ sẽ tới đây nhanh thôi, đây là chiếc thẻ tín dụng phòng hờ xảy ra sự cố, con hãy giữ thứ này và tìm Hữu Phong. Nó đã sống từ bé ở bên ngoài, chắc chắn sẽ tìm được đường sống."

"Mình cùng đi nhé!"

"Sẽ chết hết đấy, bố chỉ có thể tiễn con tới đây thôi."

Những lời trăng trối từ miệng người đàn ông khiến cô không thể cầm được giọt nước mắt "Đừng mà...."

"Đi mau đi!" Một giọng hét đầy uy lực, ông xách tay cô ra khỏi phòng rồi khóa cửa từ bên trong, mặc cho cô gái có gào khóc bao nhiêu lần thì ông vẫn không đáp trả. Đấy chẳng phải là cam tâm chịu chết hay sao?

Khói ngày càng dày đặc, Tinh Thanh bắt đầu tìm đường thoát thân. Cô cũng như những người khác tham sống sợ chết mà thôi. Ông ngoại thì bị mẹ của Nhật Nam hằng ngày cho uống thuốc độc mà chết.

Bố thì giam giữ bà ấy, thời gian đó Nhật Nam đang công tác ở nước ngoài nên không biết chuyện, sau này chỉ kịp về làm đám tang

Hắn đã từng khuyên nhủ mẹ của mình rời khỏi địa ngục này, hắn không thể gọi kẻ đã giết cha mình là anh, càng không chấp nhận người đã lên kế hoạch tàn nhẫn đó là cha dượng. Mối thù giết cha giết mẹ sao hắn lại chịu để yên cho bọn họ.

Gương mặt xinh đẹp thuần khiết như chưa từng vấy bẩn bụi trần, nhưng chính cô còn ghê tởm bản thân mình, đều là do cô cứng đầu mới chọc giận cậu nhỏ

Năm đó bạn thân của mẹ được gả vào làm vợ bé của ông ngoại khiến mọi người trong nhà đều phải khinh thường, đến mẹ cũng chán ghét không nhìn đến dì ấy một lần

Lúc đó bà ngoại nhỏ đã có một đứa con trai đang du học ở nước ngoài, hắn lớn hơn cô 6 tuổi, mặc dù không cùng huyết thống nhưng cô vẫn gọi Nhật Nam một tiếng cậu nhỏ. Lúc còn tuổi nổi loạn cô đã muốn lên giường với hắn, một việc kinh tởm mà lúc nào cô cũng đem ra uy hiếp hắn

Hắn chịu đựng những việc đó vì muốn mẹ của mình được sống trong yên ổn, nhưng bà ngoại nhỏ cũng bỏ hắn mà đi, người gặp bà ấy lần cuối và nói những chuyện đó lại là Tinh Thanh

Đến cả đám tang của bà cũng không ai để ý tới, cô còn cùng đám bạn tụ tập trong quán bar hát hò đến 2, 3h sáng. Cũng như chưa từng nghĩ đến cảm xúc của cậu nhỏ, cô chỉ vì mê đắm sắc đẹp của hắn nên có ý trêu đùa, không nghĩ sẽ nhận kết quả như thế này.

...****************...

Ở bên ngoài truyền ra một giọng nam trầm lạnh nhạt "Tất cả những người ở đây đều phải chết, ngoại trừ Diệp Tinh Thanh, cô ta không được xảy ra chuyện gì, nếu không tôi sẽ tính sổ với các người!"

Chính anh cũng tự chạy vào biển lửa tìm cô, những chuyện trước đây cô làm dù anh có chán ghét đi chăng nữa, thì anh vẫn muốn chừa cho cô một con đường sống.

"Chúng tôi đã tìm từng ngóc ngách trong ngôi nhà nhưng vẫn không thấy, nơi đây hỗn loạn, nói không chừng đã..."

"Câm miệng!" Anh nắm chặt tay thành nắm đấm, sao có thể để cô ta đến gặp diêm vương sớm như vậy

Anh đột nhiên nhớ tới chuyện mẹ từng nói, biệt thự nhà bọn họ có tần hầm thông ra đường quốc lộ gần đây. Có lẽ anh nên chạy một vòng xem thử

...----------------...

3 Tháng trước

Sau khi phát hiện Mạnh Yến (Mẹ của Nhật Nam) hạ độc Diệp Lão Gia (Ông ngoại của Tinh Thanh). Ba của cô đã dứt khoát giam giữ bà ta trong phòng vì lúc này Nhật Nam có giao tình rất thân thiết với đám người cảnh sát. Ông ấy thì làm chuyện phi pháp, Nhật Nam cũng biết rõ chuyện đó nên trong lòng luôn cảnh giác

Cũng đã hơn 2 tháng anh không về biệt thự từ lúc xảy ra chuyện ngoài ý muốn với Tinh Thanh. Cô cũng chưa từng đòi hỏi hắn sẽ chịu trách nhiệm, nhưng cô vẫn muốn hắn phải khó xử khi đứng trước mặt cô, muốn chết không được, sống cũng không xong.

Đêm đó Tinh Thanh mạo muội bước vào phòng Mạnh Yến, bà ta vẫn giữ tâm trạng bình thản và khinh thường. Người ta thường đồn phụ nữ trong nhà họ Diệp luôn có một phong thái rất là đặc biệt, mỗi người đều có sự uy lực và cao quý khác nhau.

"Nữa đêm đến đây, đừng nói là muốn giết tôi nhé." Mạnh Yến lên tiếng khiêu khích

Tinh Thanh lạnh nhạt cảnh cáo bà ta, cô cũng không biết từ lúc nào một người ngoài lại muốn dạy dỗ mình, trong mắt cô.. bọn họ luôn là người ngoài "Bà giết ông tôi thì đừng mong sẽ sống yên ổn, tôi hỏi bà... Nhật Nam đã bắt đầu phản bội người họ Diệp rồi đúng không?"

"Nó vốn không liên quan tới chuyện này, nhưng với thế lực của nó hiện giờ cộng thêm việc ba vợ tương lai của nó là cục trưởng cục cảnh sát thì các người nghĩ mình sẽ sống sung sướng tới khi nào? Nếu không may tôi chết ở đây, từng người, từng người một đều sẽ bị tống vào tù, bố cô... chắc chắn sẽ không thoát khỏi bị tử hình." Mạnh Yến quay sang cảnh cáo ngược lại, bà ta còn nở một nụ cười tự mãn

"Thế mới nói bố của tôi chưa bao giờ yên tâm về cậu nhỏ, bà mà còn khoe khoang nữa thì mạng của người đó tôi cũng không giữ nổi đâu."

"Tôi sẽ không cho phép các người làm hại tới Nhật Nam!" Bà ta rút ra 1 con dao nhỏ trong người, trực tiếp dùng võ thuật tấn công Tinh Thanh

Cô cũng là con của nhà danh tiếng, từng học qua vài chiêu thức nên cũng tránh được nhát dao đó, nhưng so với Mạnh Yến cô đúng là không phải đối thủ của bà

"Chỉ cần cậu nhỏ chịu trách nhiệm với tôi, tôi sẽ để anh ta sống yên ổn một đời. Cũng sẽ để bà sống..."

Cô biết bố đã bắt đầu cho người giám sát Nhật Nam, nếu bà ấy chết thì anh cũng không còn lý do gì để tồn tại, cô chỉ muốn anh sống cho dù người bên cạnh anh không phải cô. Chỉ là vì cô không muốn phải hối hận...

Bà nghe xong liền tức giận tím người, không nghĩ đứa trẻ này lại có suy nghĩ quái đản với con trai mình "Cô không có liêm sỉ hả, sao dám thốt ra những điều trái với luân thường đạo lý như vậy!"

"Chúng tôi đã quan hệ với nhau rồi, hơn nữa vị hôn phu của tôi là do bà chọn, bà muốn tôi phải nói với tất cả người trong tộc biết chuyện này, sau đó đợi họ xé xác Nhật Nam đi!"

"Cô tưởng tôi không biết đêm nào cô cũng mặc đồ ngủ gợi cảm lượn lờ trước mặt nó hay sao, tôi cứ nghĩ cô sẽ nhìn lại thân phận của mình với nó mà dừng lại ở mức lớn nhỏ, đáng ra tôi nên loại bỏ cô từ đầu"

Bà ta cầm con dao chém thẳng vào cổ Tinh Thanh, cũng may cô dùng tay nắm chặt lưỡi dao mới thoát được một mạng, cảm giác đau đớn tới tận xương tủy, cứ như cô không còn cảm nhận được bàn tay của mình

"Ưa..." Nàng đau đớn chóng cự, gương mặt trở nên biến sắc

"Tôi vốn từ bỏ rồi, đáng lẽ đêm đó cậu nhỏ nên ở bên cạnh bạn gái, sao lại tìm tôi chứ..."

Mạnh Yến đưa tay nắm đầu Tinh Thanh kéo thẳng ra ban công trên tầng 4, dùng sức nhấn nữa người cô ra bên ngoài, hai tay dùng lực bóp cổ nàng, chân cô cũng không còn chạm đất

"Bà điên rồi... tôi.. tôi đang có thai đấy." Nàng dùng móng tay cào mạnh vào tay Mạnh Yến, ấy vậy mà cũng không có động tĩnh

"Mày nghe đây, dù tao có phải trả giá thì Nhật Nam cũng không thể yêu mày, dòng máu nghiệt chủng đó tao không cần, mày nghe rõ chưa! Mày tự câu dẫn nó thì đừng có hối hận, mày có biết bố mày là người đã giết bố nó không hả? Cũng là vì ông ngoại mày ra lệnh đấy, tao chịu đựng tủi nhục mới lấy ông ta. Tụi mày đợi con trai tao đến trả thù đi!"

Vừa lúc bố của Tinh Thanh nghe vài âm thanh kỳ lạ trong phòng của Mạnh Yến nên vào xem thử, thấy con gái sắp bị giết ông liền chạy đến đẩy thẳng bà ta ngã nhào từ lan can rơi xuống đất, lúc đó nàng cũng sắp ngã theo thì bố đã nắm tay kịp thời

Một tiếng động rất lớn khiến người làm trong nhà đều biết chuyện mà chạy ra xem thử, nhiều người không khỏi la hét

"Bố... giết người rồi!" Nàng sợ hãi, dù sao đó cũng là mẹ ruột của Nhật Nam, nếu anh ta biết chuyện thì làm sao chứ

"Con không sao là tốt rồi, về xử lý cái tay đi kẻo bị nhiễm trùng, chuyện này để bố lo liệu."

"Bố thật sự giết bố của Nhật Nam...?"

Ông liền ngập ngừng rồi trả lời "Người phụ nữ đó đã nói với con."

"Có nhiều cách để ngăn cản mà, sao bố lại ra tay với bà ấy..."

"Còn không phải nữa đêm con tìm bà ấy, nếu bố không đến... có lẽ người nằm dưới đó là con rồi!"

"Nếu bố thật sự muốn ra tay với Nhật Nam... có thể giữ mạng anh ấy lại cho con không..."

"Con tĩnh táo lên đi, ai lại muốn giữ quả bom bên cạnh chứ!" Nói xong ông liền dứt khoát đi xuống lầu