[Ngôn Tình] Tìm Em

Chương 2: Hắn làm cô đau



Vào đêm diễn ra đám tang Nhật Nam đã về biệt thự tầm lúc 10h khuya, giờ này mọi người cũng chuẩn bị đi ngủ nên không còn được mấy người

"Giúp tôi nấu một chén cháo đừng bỏ gì hết." Tinh Thanh mệt mỏi xoa bụng vì đói, một phần vì suy nghĩ quá nhiều, chuyện cô có thai vẫn chưa có ai biết, hơn nữa Nhật Nam cũng sắp cưới vợ nên vẫn không tiện mở miệng

"Dạ tiểu thư!"

"Bố tôi đã ăn gì chưa?"

"Ông chủ đã ăn cơm từ chiều rồi đến tang lễ trực rồi ạ!"

Từ xa có một giọng nữ ra lệnh, anh từ cửa bước vào liền đoán được người đó là ai, tâm trạng anh vô cùng mệt mỏi nếu gặp thêm người phụ nữ đó sẽ càng khiến anh chán ghét

"Cậu chủ mới về!"

"Ừm!"

Tinh Thanh hít một hơi âm thầm nuốt nước bọt, Nhật Nam lạnh lùng nhìn cô rồi hỏi một câu xanh rờn "Mẹ tôi tự sát thật sao?"

Nàng cũng không để ý tới lời anh nói, bàn tay lã lướt trên tay anh "Không phải trên giấy đã ghi như vậy à, cậu nhỏ còn muốn hỏi tôi điều gì?"

Anh nắm chặt chiếc cằm nhỏ của cô gái, dáng vẻ không còn e sợ khi làm những điều đó trong căn nhà này nữa "Ý tôi là con có liên quan đến chuyện của mẹ tôi không?"

Tinh Thanh dùng ánh mắt kiên định, chế giễu nhìn anh "Đến tôi mà cậu nhỏ cũng nghi ngờ, người khác nghe được không chừng nghĩ cậu chán sống rồi..."

Dù sao gia thế nhà họ Diệp vốn không tầm thường, cô từ bé đã được ông ngoại và bố nuông chiều, tính cách có chút kiêu ngạo nên cho dù xảy ra chuyện long trời lỡ đất cô cũng có thể đối phó

Anh nhìn cô như muốn bóp chết, mỗi lời anh thốt ra đều muốn cảnh cáo "Bố con dạy nói những lời đó với người lớn à, con muốn nói tôi hay là bản thân mình, người chán sống luôn là con mà không phải sao?"

Rõ ràng đã chặn hết miệng của đám người hầu, không lẽ đã bỏ sót điều gì đó

"Lương Nhật Nam, anh cũng chỉ là người ngoài không phải là cậu ruột của tôi, dùng kính ngữ không thấy ngượng mồm à?"

"Vậy cô ba lần bảy lượt câu dẫn tôi, không thấy vô liêm sỉ à?"

"Chuyện đó kết thúc thôi, tôi hối hận rồi... Không đúng, là tôi quyết định buông tha cậu nhỏ đấy, nhường lại cơ hội cho người khác!" Nàng chỉ nhẹ nhàng nhìn hắn và nói, không có ý cho nhiều người biết chuyện, dù sao cô cũng dùng dáng vẻ tích cực để nói với hắn

Gương mặt Nhật Nam đỏ ngầu tức giận, hôm nay anh mặt chiếc áo sơ mi phi lụa màu đen trông rất ngầu và quyến rũ, phía cúc áo ngay ngực bị hở nên thấy được cổ anh cũng đỏ rần

"Lúc tôi kêu dừng thì cô cố chấp, bây giờ la hối hận? Cô nói không thấy nực cười sao? " Nhật Nam quát lớn, vung tay hất mạnh chiếc bình ở trên bàn rơi xuống nền, âm thanh chói tai liền khiến cô và người giúp việc liền hoảng hồn

"Anh mau cút đi!" Càng nhường nhịn thì hắn càng làm tới, Tinh Thanh tức giận dùng tay đánh vào mặt anh thì bị nắm giữ

"Cô còn chưa hiểu tình hình à, căn nhà này và công ty của các người bây giờ thuộc quyền sở hữu của tôi. Tôi sẽ quyết định thái độ của 2 cha con cô để tống ra khỏi nơi này, ông ta khôn hồn thì đừng có giở trò tiểu nhân. Còn cô, cũng không có quyền ra lệnh cho tôi!"

Hắn ta dùng ngón cái nhấn mạnh vào lòng bàn tay của nàng mà dày vò, nơi mà cô đã đỡ con dao chí mạng của Mạnh Yến. Vết thương của cô vẫn còn sâu chưa lành, bị anh tra tấn khiến máu chảy nhiều còn trở nên nặng thêm

"Á....a" Nàng đau đớn ngã khụy trước chân hắn khóc nức nở "Những thứ đó vốn là của chúng tôi, di chúc của ông ngoại chắc chắn có vấn đề!"

"Từ khi nào đồ của bố tôi lại thành tài sản của nhà cô, nếu không phải bố cô giết bố tôi thì mẹ của tôi cũng không gả vào nhà của các người, các người cũng không trắng trợn giành hết những thứ này là của mình, nó chỉ trở về với chủ mà thôi!"

"A...Tôi khó chịu quá...Nhật Nam!" Nàng ôm lấy tay anh cầu xin

Nghe thấy anh liền dứt khoát buông tay Tinh Thanh khiến cô mất đà ngã xuống đống thủy tinh bể nát, cô không dể khóc, chỉ vì vết thương không chịu được nên mới dùng khổ nhục kế, cô không nghĩ sẽ có một ngày anh sẽ quay qua cắn ngược lại cô.

Tinh Thanh cố gắng đứng dậy từ bãi chiến trường mà anh đã gây ra, cô thông cảm việc hắn mất mẹ nên cảm xúc có hơi mãnh liệt, cô chỉ chán ghét nhìn anh một cái sau đó liền nhếch nhác trở về phòng, tới trước cửa chỉ có thể dùng bắp tay để mở khóa

Ánh mắt Nhật Nam dõi theo có chút tiếc nuối, đến cuối cùng vẫn không bám dính lấy anh, sống từ bé đến lớn đây có lẽ là vết thương nặng nhất mà Tinh Thanh phải gánh chịu, hơn nữa anh còn cố ý khiến cô phải năng nỉ anh tha mạng, nhưng làm cô té xuống đống thủy tinh đó anh lại muốn nhanh chóng kéo cô đứng dậy

Nhật Nam đã moi móc được vài thông tin, cũng biết rằng mẹ bị ai sát hại, anh chỉ muốn xác nhận Tinh Thanh có thật sự liên quan những chuyện này hay không, những người biết về cái chết của mẹ anh mà làm ngơ như không có chuyện gì, anh cũng sẽ kéo bọn họ cùng xuống địa ngục

Từ đêm đó Tinh Thanh rời khỏi nhà đến hộp đêm đến 2, 3 giờ sáng, hơn nữa hai ba ngày liền cũng không thấy bóng dáng đâu, đám tang của bà ngoại nhỏ cũng chưa đến viếng 1 lần, khiến hắn ngày càng ghim cô

Dạo gần đây anh có hơi thường xuyên ở lại biệt thự, cũng muốn đến tìm Tinh Thanh hỏi rõ mọi chuyện, nhưng vẫn không thấy cô lú mặt ra bên ngoài, cũng không thấy gọi bác sĩ đến khám. Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì ở trong phòng rồi chứ?

Sau 1 thời gian cho người tìm kiếm mới biết cô ta còn có tâm trạng để ăn chơi trác táng bên ngoài, đêm hôm đó anh liền chạy đến hộp đêm tìm cô về, cùng lúc đó Sa Ly ở bên cạnh nên cũng muốn đi theo, cô ấy chỉ đơn thuần nghĩ họ là cậu cháu, cũng không biết gia đình họ đang căng thẳng tới mức nào.

Tinh Thanh uống rượu nhiều vô kể, gương mặt có chút ngờ nghệch nhưng cô vẫn còn lý trí và sự tỉnh táo, cô mặc chiếc đầm cúp ôm body màu đen làm hiện ra một làn da trắng mịn của một tiểu thư chỉ biết ở nhà hưởng phúc, bên cạnh là cô bạn thân gia cảnh cũng nhất nhì trong thành phố.

Tinh Thanh cũng vừa chi ra một số tiền lớn để mua một loại thuốc thần dược, khiến người ta có cảm giác thoải mái như ở bồng lai tiên cảnh.

Cô dùng gói thuốc đó bỏ vào ly rượu mới rót rồi chờ tới thời cơ chín mùi, sau đó cùng cô bạn luyên thuyên cả tối

Có một chàng trai phong lưu bước ra từ sân khấu tiến đến chổ bọn họ, cơ thể cao lớn và quyến rũ kèm theo gương mặt có thể thả thính bất kỳ ai

"Lần này trăm sự nhờ cậu đấy Tinh Thanh!"

"Cậu cứ yến tâm, chỉ cần tôi ra tay bất kể đàn ông nào cũng không thoát được!"

Tinh Thanh liền cầm ly rượu đến chổ chàng trai thì từ xa đã có bóng dáng khí thế đi đến trước mặt nàng, bên cạnh còn có thêm một nữ nhân xa lạ

Hắn lạnh lùng nhìn cô ra lệnh "Đi về thôi, tôi có chuyện muốn hỏi cô!"

Nụ cười nàng dần biến mất, sao anh ta dám vác mặt đến tận nơi này tìm cô "Anh về trước đi, tôi sẽ đi ngay."

"Bây giờ không được à?"

"Tôi còn có việc quan trọng phải làm!" Nàng gằng giọng, cũng không thích anh ta dẫn nữ nhân khác đến trước mặt cô

"Tinh Thanh!" Giọng chàng trai từ sân khấu bước ra cắt ngang bầu không khí, hắn đã vốn thấy cô có ý bắt chuyện với mình thì bị người này từ đâu lại xuất hiện

Nàng cũng lơ đi Nhật Nam, nở ra một nụ cười mê người đưa ly rượu cho thanh niên đó uống, cô đã bỏ rất nhiều tiền bạc và công sức, đợi hắn uống xong cô sẽ theo bọn họ về

"Hôm nay anh thể hiện tốt lắm, bọn tôi thưởng cho anh."

Nhật Nam thấy vậy liền nhanh tay hơn người đó một bước, cầm lấy ly rượu nốc hết một lượt khiến mọi người xung quanh phải ngơ ngác

Mộc Tiểu Xuyên (Bạn thân của Tinh Thanh) thấy vậy liền tức giận há hốc miệng, đó là thuốc cô dành cho bạn tình của mình, sao người đàn ông của Tinh Thanh lại giành uống hết như vậy chứ?

Tinh Thanh liền giật lấy ly rượu rồi mắng Nhật Nam "Anh bị điên à, thứ này vốn không phải dành cho anh mà!"

"Tôi không có nhiều thời gian để nhìn cô làm những chuyện vặt vãnh này, về nhà để xem những thứ hay ho mà cô đã làm đi!"

Ánh mắt hắn nhìn cô đầy sự chán ghét, cũng không đúng, là đối với gia đình này đều như vậy. Đối với Nhật Nam cô cũng chỉ là một hạt cát muốn thu hút sự chú ý của hắn, nếu cả hai ở bối cảnh khác liệu hắn sẽ chọn cô không...

"Những thứ đó vô dụng đó đối với anh, nhưng lại là sự nâng niu đối với người khác. Anh tự rước quạ thì đừng có đổ lỗi cho tôi."

Nếu Nhật Nam đã biết chuyện cô giết mẹ hắn thì sao, thứ cô đang lo sợ là hắn uống phải xuân dược, coi như đây là món quà cô tặng hắn và vợ tương lai, chỉ cần tìm cách cho hắn và Sa Ly ở cạnh nhau cả đêm thì cô sẽ tìm cách trốn đi thành phố khác.

Bố cô là người có quyền thế trong thành nên sẽ không ai dám làm hại ông ấy, chỉ có cô vô dụng nên mới sợ Nhật Nam, đợi mọi chuyện lắng xuống thì cô lại trở về. Ông trời cũng muốn giúp cô!