[Ngôn Tình] Tìm Em

Chương 5: Tuyết Châu



4 năm sau, lúc cận kề với cái chết cô được cứu sống bởi một người từng là ân nhân của bố, ông ấy đã được nhờ vả vào lúc cuối đời đó là giúp Diệp Tinh Thanh giữ mạng, tìm kiếm cho cô một thân phận mới, sau đó giúp cô gặp lại anh ruột của mình là Diệp Hữu Phong.

Sau này mọi người chỉ biết Diệp Hữu Phong là người cuối cùng được sống sót sau vụ cháy năm xưa, cũng không rõ nguyên nhân từ đâu lại khiến một gia tộc lớn như nhà họ Diệp biến mất một cách dễ dàng, mọi chuyện đã qua dường như cũng không ai nhắc tới chuyện đó nữa.

Nhưng đâu đó lại có người không ngừng tìm kiếm tung tích của Diệp Tinh Thanh cho dù phải lặn lội bất kể nắng mưa...

"Thiếu gia, đã tìm kiếm bấy nhiêu năm nhưng vẫn không thấy thi thể của Diệp tiểu thư, e là đã bị biển lớn cuốn đi xa hay là chúng ta đừng tốn công vô ích nữa..."

"Tiếp tục tìm, bây giờ không thấy thì đợi năm sau, năm sau không tìm được thì cứ tìm đến khi nào tôi tận mắt chứng kiến thấy cơ thể cô ấy cho dù là một bộ xương khô cũng được!"

"Anh cũng biết đại dương bao la mà, hơn nữa đội tìm kiếm cũng đã nói có thể cô ấy đã làm mồi cho cá, nhưng anh nghĩ xem một cơ thể sao có thể ở dưới nước tận 4 năm trời."

"Khương Anh Hào! Cậu đừng quản quá nhiều chuyện của tôi, chuyện tôi giao thì cứ trao đổi với bên tìm người mất tích, những lời không nên nói thì đừng nói nữa."

Nhật Nam vô cớ nổi giận với trợ lý của mình, chẳng lẽ anh còn không biết đó là chuyện bất khả thi hay sao, chẳng qua là Diệp Tinh Thanh trước đây từng yêu anh, bảo vệ anh. Anh muốn lo hậu sự cô ta cho đàng hoàng

"Tôi hiểu rồi thưa Thiếu gia! Anh cũng nghĩ ngơi sớm đi... chúng ta đã mất một ngày mới đến được biên giới của nước B, 8h sẽ bắt đầu bàn chuyện làm ăn ở quán club nổi tiếng nhất ở tỉnh này."

"Ừm!"

Thời gian trôi cũng sắp tới buổi hẹn, một nhóm người dùng thì có ăn mặc tây trang được sắp xếp vào một căn phòng VIP đã chuẩn bị, nơi đây được phục vụ tận tình tốt hơn những căn phòng bình thường gấp nghìn lần.

Tiếng nhạc xập xình lấn át, một dàn trai xinh gái đẹp mặc đồ gợi cảm liên tục bưng dĩa trái cây đặt trên bàn, những chai rượu đắt đỏ nhất trong quán cũng được đem đến trước mặt.

Những kẻ có tiền cũng bắt đầu chìm đắm trong tửu sắc, những kẻ phong lưu bắt đầu lôi kéo vài cô gái non nớt để phục vụ cho bản thân, cuộc vui chưa được trọn vẹn thì đã có người hớt hả chạy vào phòng quản lý báo tin.

"Chị Tuyết Châu, có chuyện rồi!"

"Sao đấy?"

"Phòng VIP 4, chị mau qua đó xem thử đi!"

Một cô gái khoác trên mình một chiếc sườn xám cách tân xẻ tà màu bạc quyến rũ, thân hình cao ốm và đầy đặn, hòa huyện cùng làn da trắng mịn khiến cô càng thêm cuống hút, mái tóc đen bồng bềnh xõa dài tới eo.

Gương mặt cô diễm lệ có thêm vài phần quyến rũ và tỏa sáng, đôi mắt ảm đạm mang cảm giác chôn giấu rất nhiều chuyện trong cuộc đời, cô gái khiến biết bao nhiêu kẻ phải đứng ngồi không yên, cũng là mỹ nhân của quán club này.

Vừa mở cửa, Tuyết Châu đã nghe tiếng khóc ỉ ôi của một cô gái đang quỳ dưới đất trông rất thê thảm, bên cạnh có rất nhiều mảnh vỡ thủy tinh của những chai rượu đắt tiền, ruốt cuộc kẻ nào lại dám đến quán của cô quậy.

"Chuyện gì thế này?" Tuyết Châu tức giận nhìn về đám người trước mặt

"Cô Châu, chuyện là chúng tôi phát hiện người của cô có ý định..." Một tên thấy cô tới liền ấp úng không nói hết câu

"Muốn vuốt mặt thì cũng phải nể mũi, các người muốn quậy ở đây thì tối nay đừng mong tìm đường về."

"Bên cô bán rượu giả, cộng thêm việc cô gái này có ý định bỏ thuốc vào ly của tôi, vậy chổ này có muốn làm ăn nữa không?" Một giọng nam lạnh lùng lên tiếng, muốn lấn át khí thế của Tuyết Châu

Nhân viên quán cố ý tiếp cận Nhật Nam dù đã bị anh từ chối, nhưng ả vẫn mặc kệ vì nhìn thấy gương mặt của anh quá điển trai và nam tính, nét mặt lai tây trông rất dụ người, cộng thêm khí chất uy vũ, thiết nghĩ với gia thế có thể giúp ả lên mây như diều gặp gió.

Tính cách anh đó giờ kín đáo, không thích nơi náo nhiệt để tránh sự chú ý, cực kỳ khó chịu khi có phụ nữ tự ý tiếp xúc vào da thịt của mình, anh liền đẩy ả ra rồi phát hiện rượu này là giả

Tuyết Châu nghe xong cũng không tin, nơi đây vừa tối và sắc đèn chíu liên tục, cô không thể nhìn thấy tất cả gương mặt của bọn họ, chỉ nghe theo hướng có âm thanh: "Không thể nào, chúng tôi làm ăn đó giờ chưa từng bán hàng giả"

Nhật Nam "Được! cô không ngại thì uống thử đi." Anh nâng ly về phía nàng, vừa lúc ánh đèn chíu vào thoáng thấy gương mặt cô có chút tương đồng với Diệp Tinh Thanh, đã bao năm, anh cũng không biết cô thay đổi sẽ như thế nào, trong lòng trở nên đập mạnh liên hồi.

Tuyết Châu dần đi lại chổ của Nhật Nam, một cơ thể cao lớn chắc được rèn luyện thể hình thường xuyên, anh đang ngồi dựa vào ghế sofa, phong cách phóng khoáng, lịch lãm, anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi đen phi lụa kèm quần tây ống rộng, hở cúc áo đầu tiên, có thể thấy cơ ngực quyến rũ, gương mặt người đó dần hiện rõ ngay trước mắt

Qua bao năm vẫn không thay đổi, Tuyết Châu làm chủ trong quán club, gặp gỡ biết bao người có nét mặt tựa như Nhật Nam, nhưng lần này cô đã có thể nhận ra ngay, vì chỉ có anh là người giết cô.

"Tinh Thanh... " Anh hoàn hồn, sao trên đời lại tồn tại một bản sao y hệt nàng, ý chí anh khẳng định đó là người mà anh luôn tìm kiếm

Cô không hề lo sợ, còn tỏ ra rất điềm tĩnh, nhìn thẳng mặt anh mà nói "E là anh đã nhầm lẫn, tôi là Tuyết Châu!"

"Cô còn sống..."

"Một người chết thì làm sao có thể sống lại, tôi biết anh là có tiếng trên thương trường, cũng nghe đồn anh đang tìm Diệp tiểu thư, nhưng tôi không phải là cô ấy!"

"Cô biết tôi?" Anh ngày càng tò mò về cô gái này, dù sao thì chuyện Tinh Thanh sống lại là không thể

"Dù tôi không để ý tới chuyện kinh tế, nhưng ít nhiều cũng biết anh là người kiệt xuất và tài giỏi trong ngành!"

Một người khách quen trong quán cũng lên tiếng giải thích "Cậu Nam, đã có nhiều người nhầm lẫn đây là Diệp Tinh Thanh, nhưng cô ấy là là con gái ruột của ông Đốc chuyên về bất động sản trong thành phố này"

Một đối tác của Nhật Nam cũng lên tiếng " Cô Châu, tôi nghe nói A Tình là nhân viên xuất sắc nhất của quán, có phải thái độ phục vụ bên cô quá kém không?"

Tuyết Châu nhẹ giọng nhận lỗi "Xin anh Nhật Nam lượng thứ, về việc nhân viên quán tôi có ý đồ bất chính tôi sẽ xử lí mạnh tay, còn chuyện rượu giả vẫn chưa tìm được nguyên nhân, nhưng đó cũng là một phần trách nhiệm của chúng tôi, chầu rượu này các anh cứ uống thoải mái, tôi mời!"

Nhật Nam nhìn Tuyết Châu không rời mắt "Chuyện ầm ĩ như thế này mà cô chỉ nói qua loa cho có, cô cũng biết tôi là người có sức ảnh hưởng, vậy làm sao tôi chắc đây không phải là chiêu trò của các người. Cô nghĩ một chầu rượu có thể đổi lại danh tiếng của tôi hay sao?"

Khương Anh Hào ở bên cạnh cũng cảm thấy sếp của mình đột nhiên trở nên hẹp hòi, chắc là đang phấn khích khi gặp một người giống y hệt Diệp Tiểu Thư.

Tuyết Châu cũng hiểu ý, không muốn làm lớn chuyện "Vậy anh muốn gì?"

"Muốn cô thể hiện thành ý!"