[Ngôn Tình] Tìm Em

Chương 8



"Tôi xem lại camera nên thấy có nhiều điều bất thường, nếu cô không ngại thì chúng ta tìm nơi nào để nói chuyện một lát đi!" Giọng anh trầm thấp cứ như đang ra lệnh chứ không đơn giản đề nghị.

"Được thôi, anh vất vả rồi." Tuyết Châu tỏ ra khách sáo trước mặt mọi người, thuận theo ý anh cũng là điều nên làm

"Chuyện đó không thể nói ở đây sao?" Tư Sảng thắc mắc, nghi ngờ Tuyết Châu sẽ định kiếm cớ nịnh nọt Nhật Nam, dù sao nhan sắc và cơ thể của nàng đều rất hoàn hảo, vừa làm việc ở môi trường phức tạp nên chiêu trò câu dẫn nam nhân rất thành thạo, cô ta chán ghét khi nhìn thấy Tuyết Châu trưng ra dáng vẻ cao quý mà không nhận ra mình chỉ là đứa con rơi thấp hèn.

Nhật Nam cũng lạnh nhạt, đối với người trong căn nhà này, anh chỉ muốn tìm cách để tiếp cận Tuyết Châu "Chuyện này liên quan tới danh tiếng nên tôi muốn giữ bí mật, cô không cần phải để ý."

Tinh Thanh lén trộm nhìn anh, cảm giác anh vẫn như trước, không để ai trong mắt, giọng điệu vẫn cứng rắn

"Vậy anh cũng nên cẩn thận, đừng thường xuyên đến nơi không sạch sẽ nhé!" Tư Sảng nhấn mạnh từ không sạch sẽ rồi ánh mắt ẩn ý nhìn Tinh Thanh, ý là đang ám chỉ cô hay là công việc của cô

Nhật Nam vội vàng đáp trả "Người đã có định kiến xấu thì muôn đời vẫn vậy, cô cẩn thận lời nói của mình!"

Tư Sảng nhất thời nghe anh cảnh cáo liền trở nên ngoan ngoãn, không dám chen ngang vào cuộc nói chuyện của họ

Ăn cơm xong anh đưa nàng trở về quán club, sau đó liền dặn dò trợ lí đưa đến một người đang bị trói chặt hai tay, trên mặt có nhiều vết máu và bầm tím

Khương Anh Hào dùng lực đẩy hắn ngã nhào xuống đất, quỳ trước chân của Nhật Nam và Tinh Thanh

"Anh bắt người của tôi là có ý gì?" Cô lạnh nhạt nhìn Nhật Nam, có phải thời gian qua anh ta vẫn luôn kiêu ngạo như vậy...

"Cô đi mà hỏi hắn, hỏi xem hắn đã động tay động chân gì vào rượu đấy!" Thời gian qua kẻ này luôn trông chừng kho rượu, xét thấy có nhiều điểm khả nghi nên bắt về điều tra

Cô nghe xong liền hiểu ý, nhìn về tên nhân viên trước mặt "Cậu tráo đổi rượu của tôi à?"

"Cô chủ, tôi... Tôi không cố ý làm như vậy..."

"Số rượu đó hiện đang ở đâu?"

Tên nhân viên ấp úng, không dám mở miệng "Tôi... Không có giữ chúng!"

"Vậy tên đồng lõa còn lại là ai, nếu không nói thì tôi cho người chặt đứt ngón tay của cậu."

Hắn ta tái mặt, bàn tay của hắn còn dùng để kiếm tiền nên không dám trái lời của Tinh Thanh

"Là... là Nhị tiểu thư sai bảo, cô ấy đã bảo đảm sẽ không có chuyện gì xảy ra với tôi, sau đó sẽ chia cho một ít tiền hoa hồng..."

Tinh Thanh vô cùng tức giận, cô ta vậy mà dám dỡ trò qua mặt cô, đúng là tật xấu khó bỏ.

"Tôi là chủ hay cô ta là chủ, anh có biết đó là chai whisky hiếm và đắt đỏ nhất thế giới có giá hơn 45 tỷ hay không? Cộng thêm những chai có giá trị khác, anh dùng cả đời cũng chưa chắc trả đủ?"

"Tiểu thư, xin cô đừng giao tôi cho cảnh sát, tôi xin cô..." Hắn liên tục dập đầu xuống đất, giọng nói cầu khẩn.

Lương Nhật Nam mơ hồ thắc mắc, nghe nói Tuyết Châu tự mình xây dựng sự nghiệp mà không nhờ đến gia đình, vậy từ đâu lại có một số tiền lớn để nhập khẩu những rượu đó

Tinh Thanh tức tốc xoay người để đi tìm Tư Sảng hỏi cho ra chuyện, thì bị Nhật Nam nắm lấy cổ tay, giọng điệu níu kéo để bắt cô ở lại.

"Mới từ bên đó ăn cơm, bây giờ qua chất vấn sẽ làm mọi người mất vui, chúng ta còn nhiều thời gian... hay là cô uống rượu cùng tôi đi!" Anh không nghĩ một cô gái đã trưởng thành, nhưng khi có chuyện lại hấp tấp đi tính sổ người khác.

Giây phút đó cô cứ nghĩ khoảng thời gian trước quay về rồi, anh ở gần ngay trước mắt mà cô vẫn không thể nắm lấy được, anh có thể thản nhiên nói ra những lời gần gũi với người con gái khác cũng chẳng thèm dùng ánh mắt thâm tình dành cho Diệp Tinh Thanh.

Nàng lạnh nhạt hất tay anh, kìm nén sự xúc động, ánh mắt có sự chán ghét "Tôi và anh cũng đâu có thân thiết, làm ơn cách xa tôi một chút..."

"Phụ nữ khôn ngoan là biết nắm bắt cơ hội và hiểu chuyện, vì sao cô lại chọn từ chối tôi?"

Lương Nhật Nam cũng thắc mắc, nếu là người con gái khác không chừng đã muốn ngủ cùng anh, nhưng vì gương mặt đó nên anh không muốn làm khó dễ, còn cô thì liên tục muốn tránh né anh

"Người như anh... tôi từng nếm trải qua rồi, sau đó tôi cảm thấy... Tốn thời gian!" Câu cuối được Tinh Thanh phũ phàng nhấn mạnh, sau đó cô còn nở một nụ cười khó coi

"Vậy sao?" Nhật Nam nhìn cô dò hỏi, sau đó dùng giọng điệu ra lệnh nói với Khương Anh Hào "Cậu với tên này ra ngoài đi, tôi muốn cùng cô Châu nói chuyện!"

Khương Anh Hào khẩn trương đáp trả "Tôi hiểu rồi thưa thiếu gia."

Cánh cửa dần đóng lại, không khí bên trong cũng yên ắng, dù sao thì Tinh Thanh vẫn muốn nhanh chóng cắt đứt với Nhật Nam, để lâu ngày sẽ sớm sinh ảo tưởng