Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 1752: Tự tìm tới cái chết! Giết!



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Giữa lúc đang nói đùa, một nhóm bốn người đã đi tới được một quán ăn, lúc này, bên trong đang truyền tới những tiếng người nói ồn ào, nhìn có vẻ như là rất náo nhiệt.

Trần Bình tìm một vị trí bàn ăn có chút hẻo lánh ngồi xuông, ngay sau đó gọi ra một vài món ăn đơn giản, dẫu sao thì việc anh tới nơi này cũng không phải là vì hưởng thụ, mà là vì Đại hội Anh hùng sắp sửa diễn ra trong thời gian tới, cho nên không có ai để ý những thứ này.

Ngoại trừ cái này ra, Trần Bình tới nơi này là vì vẫn còn có một nguyên nhân khác nữa, đó chính là tới thăm dò tình huống một chút, dẫu sao thì bên trong quán ăn này vàng thau lẫn lộn, không chừng còn có thể lấy được một ít tin tình báo nữa? “Này? Có phải những món ăn mà anh gọi ra đều có chất lượng quá thấp rồi hay không? Trêи căn bản, tất cả những món này đều là đồ chay, thế nào hả, coi chúng tôi giống như mấy con dê sao?”

Lúc này Khinh Âm đột nhiên cất giọng không vui mà nói, Trân Bình nghe xong lời oán trách này của cô ta thì cũng nghẹn họng một hồi.

“Ồ, nếu như các người mà là dê, vậy thì tôi có phải là chó sói hay không? Dê nói chuyện với chó sói thì nhớ phải khách sáo một chút đấy nhé.”

Trần Bình trêu đùa nói, Thanh Hàn nghe vậy thi không nhịn được mà bật cười một tiếng, còn Khinh Âm nghe xong lại bĩu môi một cái.

“Bằng anh mà cũng là sói được? Tôi thấy anh chính là một tên háo sắc thì đúng hơn.”

Khinh Âm nói với vẻ không vui, ngay sau đó lại tiếp tục vuốt ve lông mèo.

Sau không bao nhiêu thời gian, các món ăn đều đã được dọn lên hết, chỉ có điều là, Trần Bình không có ý định muốn ăn cơm, mà lại tập trung nghe tiếng nói chuyện truyên tới từ một căn phòng riêng ở cách vách.

“Lần Đại hội Anh hùng này, phỏng đoán rằng mọi người đều có cảm nhận riêng rồi đúng chứ?”

“Ha ha, chúng tôi có thể tiến vào được trong top mười đã là không tệ rồi, còn về cái vị trí thứ nhất này ấy thì, chúng tôi vẫn là không dám mơ ước đến.”

“Đúng vậy, vị trí thứ nhất này chắc chắn là sẽ thuộc về ông, cho nên chúng tôi có thể lăn lộn đến vị trí trong ngoài top mười một chút, sau đó đi ra ngoài khoa khoang, khoe khoang cũng không tệ.”

“Ha ha, không tệ không tệ, yên tâm đi, nếu như tôi mà giành được vị trí số một này thì nhất định cũng sẽ không bạc đãi anh em mọi người đâu.”

“Chỉ có điều là, dường như còn có mãy kẻ địch mạnh cần mọi người ra tay hỗ trợ, ngăn ——————-