Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 1853: Tạo ra một thế giới riêng



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sở dĩ ông ta hạ mệnh lệnh như vậy cũng là bởi vì lân này quả thực Liệt Phong Hồn đã thất bại đến không mức không thể diễn tả bằng lời.

Có thể cũng là bởi vì nguyên nhân này mà Liệt Phong Hồn lại bắt đầu liên lạc với lực lượng mà ông ta đã âm thầm bôi dưỡng.

Nhiều năm qua ông ta vẫn luôn liên lạc với những thế lực tán loạn khắp nơi trêи đại lục, bằng cách sử dụng thân phận chiến thần của thiên đình, ông ta đã lung lạc được một nhóm người thuộc về mình.

Trước kia thợ săn còn thậm chí không lọt được vào mắt xanh của ông ta, chỉ là ở biên giới của Hoàng Tộc Phượng Hoàng Lửa lại không còn tổ chức nào khác.

Liệt Phong Hồn bắt đầu dùng máy truyền tin của mình không ngừng liên lạc với người khác, trước kia ông ta cũng đã treo giải thưởng Trần Bình rồi, nhưng bây giờ lại là tăng giải thưởng lên gấp mấy lần.

Không chỉ có như vậy, ông ta còn liên lạc với những lực lượng mà mình âm thầm bồi dưỡng, để cho bọn họ bất luận như thế nào đều phải chặt đầu Trân Bình xuống.

Ở bên trong Bách Hoa Cốc, bởi vì có sự tồn tại của di tích viễn cổ, cảnh vật nơi này đã bắt đầu thay đổi từ vẻ tàn tạ trước kia.

Một vùng đất vốn là bị cháy sạm, nám đen bây giờ cũng đã được bao trùm lên bởi một màu xanh.

Tất cả mọi thứ cũng đang dần dần khôi phục lại sự sống, nhất là từ sau khi di tích viễn cổ được đặt ở nơi này, nguyên khí trong thiên địa ngưng tụ lại ở chỗ này càng ngày càng nhiều, bây giờ Bách Hoa Cốc đã bừng bừng sự sống.

Công chúa người cá đã sớm tu luyện xong, bây giờ tu vi của cô ấy đã đạt đến bình cảnh, nếu muốn tiến thêm một bước thì cần phải có thời cơ.

Cô ấy rảnh rỗi không có chuyện gì làm nên đi lên tháp cao nhất của di tích viễn cổ ngồi, nhìn cảnh vật xung quanh.

Tất cả mọi thứ ở nơi này đều hết sức mới lạ với cô ấy, cô ấy chưa bao giờ đi ra khỏi thế giới dưới mặt nước, cho nên tất cả mọi thứ ở nơi này đều tươi mới với cô ãy.

Nếu như thái độ của Trần Bình đối với cô ấy còn thay đổi một chút nữa thì cô ấy thà rằng cả đời này đều không trở lại thế giới dưới mặt nước.

Lúc buổi sáng cô ấy còn cố ý đi thăm Trần Bình một lân nhưng Trần Bình đã rời khỏi di tích viễn cổ từ sớm, thậm chí còn không nói với bất kỳ ai anh đi làm gì.

Bây giờ đã là hoàng hôn mà Trần Bình vẫn chưa về.

Ngay vào lúc này, công chúa người cá phát hiện người máy tuần tra ở bốn phía tựa hồ đang chiến đấu với cái gì đó.

Cô ấy bỗng nhiên cảm thấy khẩn trương, ngay lập tức chạy tới hướng kia.

Còn chưa đến nơi, cô ấy đã thấy hai người máy đang vây quanh một sinh vật không xác định, không ngừng công kϊƈɦ nó.

Chỉ là những người máy này tựa hồ cũng không phải là đối thủ của sinh vật đó.

Công chúa người cá lúc này cũng không do dự, trêи tay cô ấy đột ngưng đọng ra nguyên tố thủy, ở trong ấn tượng của cô ấy, mọi kẻ địch của Trần Bình đều là kẻ thù của cô ấy.

Cho nên cô ấy quyết định ra tay ngay giây phút này. ——————-