Niềm Vui Của Mưa

Chương 11: Tắm tiên



Edit: Pa

Nhiệt độ tăng dần lên, không biết là do mặt trời hay bởi vì nguyên nhân nào khác. Trán Ngô Lạc Vũ đã tướm ra một lớp mồ hôi mỏng, lấp lánh như pha lê dưới ánh nắng.

Ngô Hành Thủy lấy tay trái vuốt nhẹ lên tóc mái, tay phải dần dần dịch xuống dưới, đầu tiên là vuốt ve dương v*t của Ngô Lạc Vũ, sau đó phủ lên bé bướm rồi nhào nặn, động tác hết sức nhẹ nhàng nhưng vẫn khiến tiếng thở dốc của Ngô Lạc Vũ càng lúc càng lớn.

Ánh nắng chậm chạp dịch chuyển, Ngô Lạc Vũ nheo mắt để tránh khỏi ánh mặt trời, trong lúc hai ngón tay đẩy nụ hoa bên dưới thì khóe mắt cũng ứa đôi dòng lệ.

Cậu nhạy cảm quá nên nước mắt cứ không ngừng chảy, Ngô Hành Thủy vừa liếm khóe mắt vừa cẩn thận mở rộng nụ hoa bé nhỏ cho đến khi thấy ổn mới nhắm quy đầu vào trong, dương v*t cường tráng tựa cây nấm chắc mẩy sau mưa, lúc chen vào khẽ cong thành một vòng cung nhỏ.

"A..." Ngô Lạc Vũ thỏa mãn thở hắt một hơi, cậu là người thích hưởng thụ, không bao giờ tệ bạc với bản thân. Cơ thể vốn nhạy cảm lại càng dâm đãng hơn sau nhiều lần ân ái, cậu cũng chẳng xấu hổ khi mở miệng nên vòng tay ôm cổ Ngô Hành Thủy và nói: "Anh Thủy... em... thích.. Chim anh... nằm trong cơ thể em... a... căng quá..."

"Tiểu Vũ, anh Thủy hận không thể chết trên người em." Ngô Hành Thủy nói mấy lời này bằng vẻ hung bạo rồi chặn miệng Ngô Lạc Vũ lại, con *** thô to bên dưới cũng bắt đầu nắc điên cuồng.

Con *** đen rẽ đôi cánh bướm nõn nà, thoáng cái thì da thịt trắng mềm đã bị giã đỏ ửng. Nhiều vệt nước chảy dọc theo điểm giao thoa giữa hai chân cũng bắt đầu lầy lội, giúp Ngô Hành Thủy thao tác mượt hơn. Hắn nâng đùi của Ngô Lạc Vũ lên khiến bướm nhỏ càng sát lại, mỗi lần giã xuống tựa như muốn làm biến dạng cơ đùi.

"A... Anh Thủy... nhanh quá... sắp... chịch chết em rồi... a... chim to quá... sướng quá... a..."

Ngô Lạc Vũ bị chịch váng cả đầu, bắt đầu buông lời tục tĩu mà chẳng ngại ngần gì, phản ứng của cậu rất bộc trực, cứ nghĩ gì trong đầu là nói toạc hết ra. Nói cho Ngô Hành Thủy càng cứng, đến nỗi tốc độ chịch choạc chẳng khác gì con chó cỏ đang giao phối.

"Ui... Hừ hừ..." Ngô Lạc Vũ nào chịu nổi những cú đâm như vũ bão nên vặn vẹo cả cơ thể, cậu sắp lên đỉnh nên rúm mông lại muốn trốn, Ngô Hành Thủy thừa biết cơ thể cậu ra sao, hắn ghì eo cậu lại không cho nhúc nhích, con *** cương cứng giã như đóng cọc, rốt cuộc Ngô Lạc Vũ cũng lên đỉnh sau vài cú nhấp.

Ngô Lạc Vũ thút thít trong cơn cực khoái, cậu bị đè lại, dẫu cơ thể còn mẫn cảm trong cơn cao trào nhưng vẫn phải chịu những cú đâm thọc thô bạo, nụ hoa co rúm lại cắn chặt con *** không buông nhưng chẳng thể cưỡng lại được sự xâm nhập của nó. Hắn càng ra sức đâm sâu hơn, đến tử cung cũng sắp bị cạy mở.

"Ôi... anh Thủy... nhẹ thôi..a... chỗ đó... không được... a... anh Thủy... hư..."

Ngô Lạc Vũ càng khóc càng vô dụng. Lúc ở trên giường, Ngô Hành Thủy mang theo dáng vẻ anh nông dân ngang ngược, hành động liều lĩnh. Ngô Lạc Vũ càng khóc thì Ngô Hành Thủy càng hưng phấn, con *** chui vào sâu hơn, nhanh chóng khai phá cổ tử cung non nớt.

Ngô Lạc Vũ đờ đẫn cả người, tử cung vừa được mở đã thản nhiên hút lấy quy đầu, Ngô Hành Thủy nghiến răng chịu đựng nhưng tinh dịch lại nhanh chóng bị hút ra. Sau vài cú dập thật mạnh, quy đầu chặn ở cổ tử cung rồi xuất tinh.

"A... Huhuhu..." Ngô Lạc Vũ chỉ thất thần trong thoáng chốc rồi chẳng màng gì nữa mà oà lên khóc. Ngô Hành Thủy vẫn xuất tinh hết đợt này đến đợt khác, mật ngọt cũng theo đó phun ra nhưng sắc mặt của Ngô Lạc Vũ càng lúc càng khó coi.

"Cục cưng sao thế?" Ngô Hành Thủy ôm mặt cậu hôn hít, con *** vẫn cắm chặt trong nụ hoa, chẳng nới lỏng chút nào.

"Huhuhu... Bắn vào tử cung... sẽ có em bé thật đấy... Huhuhu..." Ngô Lạc Vũ khổ sở lau nước mắt.

Ngô Hành Thủy ôm cậu rồi dỗ dành: "Tiểu Vũ đừng sợ, có em bé thì sinh, anh Thủy có thể nuôi cả nhà."

"Hừ..." Ngô Lạc Vũ ôm chặt cổ hắn, cọ cọ vào người hắn. Kỳ thật lúc hắn bắn vào tử cung thì cậu hơi sợ, tinh dịch bị chặn lại trong tử cung khiến cậu có cảm giác chỉ một giây nữa thôi là mình sẽ mang thai đôi.

Chẳng mấy chốc, cậu lại lại thích thú bay bổng trong trí tưởng tượng của mình, không biết tại sao lại nghĩ đến chuyện sinh đôi, cậu nhìn Ngô Hành Thủy hỏi: "Anh Thủy, anh thích con gái hay con trai?"

Ngô Hành Thủy vuốt má cậu rồi đáp: "Chỉ cần Tiểu Vũ sinh là được."

Những tia nắng dịu trong cánh rừng khiến Ngô Lạc Vũ thấy thư thái, cậu nhìn Ngô Hành Thủy, mỉm cười nói: "Anh Thuỷ, em muốn sinh đôi, có được không?"

Ngô Hành Thủy chạm vào mặt cậu rồi mỉm cười gật đầu, bản thân Tiểu Vũ đâu khác gì một đứa trẻ, nghĩ đến cái gì là muốn có cái đấy, lúc trước còn sợ dính bầu mà giờ đã muốn sinh đôi rồi. Hắn nâng mặt Ngô Lạc Vũ lên rồi hôn một cái.

"Vậy chúng ta phải nỗ lực một chút mới sớm có em bé được."

Nói xong, hắn lại cuốn theo tinh dịch và bắt đầu chuyển động, Ngô Lạc Vũ không chịu nổi, tử cung bị chặn thật kích thích, thậm chí cậu chẳng thể thốt thêm lời nào, chỉ biết nức nở, rên rỉ.

Rốt cuộc cứ gào thét mãi nên cổ họng đã hơi khàn, bấy giờ Ngô Hành Thủy mới chịu buông tha cho cậu.

Bụng của Ngô Lạc Vũ chứa đầy tinh dịch, bụng dưới đã phồng lên, Ngô Hành Thủy dùng dương v*t của mình để chặn lại nhưng chất lỏng bên trong cũng chảy ra ít nhiều.

Ngô Hành Thủy đưa tay xoa bụng rồi nói: "Tinh dịch phải lưu lại trong bụng Tiểu Vũ mới sớm mang thai đôi được."

"Chậc... nhiều quá..." Ngô Lạc Vũ cũng đưa tay vuốt ve bụng dưới rồi lầm bầm muốn khóc, bụng trướng anh ách khiến cậu có cảm giác hễ nhúc nhích là tinh dịch lại sóng sánh.

Ngô Hành Thủy không tính tắm rửa cho cậu, quanh đây không có con nước nào. Hắn ngó xung quanh rồi phát hiện một cụm nấm mọc ngay dưới gốc cây nên nhổ một cây mập nhất, ngắt bỏ phần bùn dưới gốc rồi chà xát lại lên quần áo, sau đó nhổm dậy, nhẹ nhàng đổi từ chim thành cây nấm để bịt nụ hoa lại.

Tuy cây nấm không thô dài như chim nhưng nhét hết cả gốc vào trong vẫn bịt được nụ hoa lại, Ngô Hành Thủy đẩy phần gốc vào bên trong khiến bướm nhỏ được giấu trong chiếc ô bằng nấm. Một chiếc ô cho bé bướm, thú vị ra phết.

Ngô Lạc Vũ đang nằm nên chẳng thấy được Ngô Hành Thủy vừa làm gì, chỉ đột nhiên cảm giác bên trong lạnh lẽo, cậu hỏi: "Anh Thủy, anh làm gì đấy?"

Ngô Hành Thủy bế cậu lên, mặc quần lót cho cậu rồi nói: "Tìm cái gì chặn cái lỗ của Tiểu Vũ lại để tinh dịch không bị chảy ra ngoài."

"Cái gì?" Ngô Lạc Vũ muốn kéo ra xem nhưng bị Ngô Hành Thủy kéo tay lại.

Hắn nói: "Tiểu Vũ đợi đến tối đi tắm rồi hẵng nhìn."

"Vâng." Ngô Lạc Vũ ngoan ngoãn gật đầu, nhiều lúc cậu nghe lời thật đấy.

Ngô Hành Thủy ôm cậu lên, mặc nốt quần áo cho cậu rồi nghỉ ngơi chốc lát, sau đó hai người lại tiếp tục công việc.

Tất nhiên, củi đều do Ngô Hành Thủy đi kiếm, dù hắn không có ưu điểm gì mấy nhưng được cái nhanh nhẹn, cũng có phần chủ nghĩa phái mạnh giống như những người đàn ông khác trong làng. Tiểu Vũ đã là vợ hắn nên hắn không nỡ để Tiểu Vũ vất vả, chưa kể Tiểu Vũ vừa bị chịch, bên trong còn đầy một bụng tinh dịch của hắn nữa kìa.

Ngô Lạc Vũ ngoan ngoãn đợi đến lúc tắm mới xem đó là cái thứ gì, cậu cởi quần lót ra, cây nấm bị d*m thủy đẩy ra, một ít chất lỏng chậm rãi nhỏ từ đùi non xuống.

Để cây nấm không tuột mất nên bướm nhỏ thít chặt nó lại theo bản năng. Mắt của Ngô Hành Thủy nhìn thẳng vào đó, hắn đặt ngón tay lên cánh bướm rồi chậm rãi móc âm vật.

"Ưm... anh Thủy... đừng mà... nó sắp rơi ra ngoài rồi..." Ngô Lạc Vũ khẽ rên.

"Thế cứ để nó rơi ra. Tiểu Vũ không được dùng tay, phải dùng cái lỗ nhỏ này để nhổ nó ra." Ngón tay của Ngô Hành Thủy mau chóng xoa nắn âm vật, cảm giác nó đã sưng dần lên.

"Hmm..." Nụ hoa của Ngô Lạc Vũ càng ngày càng chảy nhiều nước hơn nhưng vẫn chưa đủ để cây nấm tuột ra, khoái cảm khiến nụ hoa của cậu bất giác co thắt, cậu siết chặt nụ hoa lại rồi ra sức đẩy cây nấm ra ngoài.

Cuối cùng nhờ âm vật lên đỉnh mà chuyện của cậu đã thuận lợi hơn, thuỷ triều dâng lên trong cơn cực khoái, Ngô Lạc Vũ không chủ động kẹp lại nên cây nấm đã trôi theo dịch nhầy mà rơi xuống.

Chốt chặn đã rơi xuống, hỗn hợp tinh dịch bên trong nhanh chóng chảy ra ngoài theo đường âm đ*o, nụ hoa đã biến mình thành thác nước nho nhỏ, Ngô Lạc Vũ lầm tưởng bản thân vừa mất khống chế nên đỏ mặt chôn chân tại chỗ thì bị Ngô Hành Thủy bế xuống nước.

Lúc họ tới đã muộn, ngoài bờ sông chẳng còn ai. Ngô Hành Thuỷ thuận theo dòng nước cắm vào bướm nhỏ, móc hết tinh dịch ra ngoài cho Ngô Lạc Vũ. Bé bướm phải tắm rửa nửa ngày mới sạch sẽ, Ngô Lạc Vũ trèo lên bờ, tự vạch bướm ra xem lại rồi nói: "Chắc là rửa sạch rồi."

Cậu đang cẩn thận kiểm tra tình hình nên chẳng hay biết việc chọc ngoáy bướm nhỏ như vậy có sức hấp dẫn như thế nào. Bé bướm vừa được rửa sạch lại bị một con chim lao xộc vào.

Ngô Lạc Vũ ngây người nhìn Ngô Hành Thủy, có lẽ nhất thời không kịp phản ứng lại.

"Buổi tối, anh sẽ bắn một ít tinh dịch sạch cho Tiểu Vũ giữ lại." Ngô Hành Thủy nhẹ nhàng giải thích cho cậu.

Còn có cả chuyện nữa hả? Trước khi Ngô Lạc Vũ kịp suy nghĩ về nó thì cậu đã bị phân tâm bởi màn quần thảo ở bên dưới nên đâu còn tâm trí để nghĩ gì nữa.

Trong màn đêm miên man, hai người lắng nghe tiếng nước róc rách rồi rốt ráo làm chuyện ấy.

Ngô Hành Thủy lại xuất tinh vào cổ tử cung, tinh dịch đập vào thành tử cung khiến hai chân của Ngô Lạc Vũ nhũn hết cả, chỉ còn cách đu lên người Ngô Hành Thủy mới không ngã.

"Tiểu Vũ, phải về thôi." Ngô Hành Thủy xoa đầu Ngô Lạc Vũ, lặng lẽ đặt nút chai rượu vang đã mang từ nhà vào trong nụ hoa. Đó là chai vang đỏ mà chị hắn với anh rể mua hồi Tết năm ngoái, không ngờ lâu như vậy mới khui ra lại vì lý do này.

Dĩ nhiên Ngô Lạc Vũ không biết, cậu nằm bất động trong lòng anh Thủy, mệt mỏi nhắm nghiền mắt, mặc kệ hắn nhét gì vào trong bướm, dù sao anh Thủy cũng không hại cậu.

Lúc Ngô Hành Thủy cõng Ngô Lạc Vũ về thì cậu đã ngủ rồi nên hắn không đưa Ngô Lạc Vũ về nhà mà đặt thẳng lên giường mình.

Hắn cởi quần áo cho Ngô Lạc Vũ, dùng khăn lau sạch vết nước trên đùi cậu. Sau đó lại vô thức dán mắt vào nút rượu vang nhét dưới cửa mình, hữu dụng phết, tinh dịch không chảy mấy.

Ngô Hành Thủy duỗi tay chạm vào nó, xoa xoa âm vật thêm vài cái rồi ôm Ngô Lạc Vũ vào lòng và chìm trong giấc ngủ.

_____

23/05/2023

Bà con đừng quên vote ⭐️ cho tôi đó nha.

Đừng ai học theo mấy trò của Ngô Hành Thuỷ, chắc chắn sẽ viêm nhiễm.